“Hừ, đây chính là võ giả mạnh nhất Hoa Hạ đấy sao?”
“Hóa ra chỉ vậy mà thôi!”
Mấy tên cường giả đánh bại bọn Thôi Nhai Tử xong càng thêm ngông cuồng buông lời giễu cợt.
Bọn Lâm Vãn Tình ở bên dưới nghe vậy bực tức nghiến nát hàm răng.
Bọn họ rất muốn lao ra ngoài nhưng lại bị Kiếm Vô Nhai cản lại.
Tranh thủ khoảng thời gian vừa rồi, bọn Kiếm Vô Nhai đã ăn mấy viên đan dược mà Diệp Viễn để lại cho bọn họ nên vết thương đã khá lên một chút.
“Mọi người lo sửa chữa đại trận đi!”
Nói rồi, bọn Kiếm Vô Nhai và chị Thanh lại lê thân thể vẫn còn chưa bình phục tiếp tục xông ra khỏi đại trận.
Lao về phía những kẻ xâm nhập kia.
Thế nhưng, thực lực của bọn họ chênh lệch quá lớn so với những cường giả siêu cấp kia.
Mấy người bọn họ vừa mới xông ra khỏi đại trận đã bị những người kia tiện tay vung tay lên đánh mấy luồng khí mạnh vào người.
Bọn họ lại một lần nữa hộc ra máu tươi.
Thoát lực rơi từ trên trời xuống, đập mạnh vào đại trận.
Chẳng rõ cú va đập này đã làm xương cốt toàn thân bọn họ gãy mất bao nhiêu chiếc.
Dẫu vậy, bọn họ vẫn tiếp tục cắn răng, gắng gượng đứng dậy.
Một lần nữa xông lên trời.
Nhưng lần này, mấy cao thủ kia không ra tay nữa mà tới lượt thế lực khắp nơi của những kẻ xâm nhập kia ra tay.
Những người này cũng không trực tiếp ra tay giết chết bọn Kiếm Vô Nhai mà học theo những cường giả kia, tung chưởng đánh vào người bọn Kiếm Vô Nhai.
Khiến bọn Kiếm Vô Nhai đập người vào đại trận.
Sau khi bị đánh rụng một lần nữa, bọn Kiếm Vô Nhai vẫn không chịu trở về trong đại trận mà vẫn gắng gượng đứng dậy.
Một lần nữa xông về phía những kẻ xâm nhập.
Hiện tại, bọn họ chỉ muốn cố gắng tranh thủ thêm một chút thời gian cho bọn Lâm Vãn Tình sửa chữa đại trận mà thôi.
Thấy bọn Kiếm Vô Nhai lại lao tới một lần nữa, những kẻ xâm nhập kia không hề thương hại mảy may.
Lại một lần nữa đánh rụng bọn họ khỏi trời.
Lại một lần nữa đập mạnh vào đại trận.
Bên trong đại trận, bọn Lâm Vãn Tình trông thấy bọn Kiếm Vô Nhai bị tra tấn như thế.
Ai nấy đều vừa buồn vừa giận, lửa giận ngút trời. Gần như ngay lập tức, bọn họ đều đòi xông ra ngoài nhưng lại bị bọn Sở Vân Phi ngăn lại.
“Mọi người sửa chữa trận pháp đi, để đó cho chúng tôi!”
Nói rồi, bọn Sở Vân Phi cũng bất thình lình xông ra khỏi đại trận.
Những ngày qua bọn họ tu hành, mặc dù thực lực mạnh hơn võ giả bình thường một chút nhưng gặp phải những kẻ xâm nhập này, chút thực lực của bọn họ hoàn toàn không có gì đáng kể.
Mấy người vừa mới lao ra cũng bị những kẻ xâm nhập kia đánh bay chỉ bằng một chiêu giống như bọn Kiếm Vô Nhai.
Mà lúc này, dường như những kẻ xâm nhập cũng thấy hứng thú với trò chơi này. Một số người chủ động tản ra, coi bọn Sở Vân Phi như trái bóng da, không ngừng đá qua đá lại.
Mỗi lần những kẻ xâm nhập kia đá bọn Sở Vân Phi một cước là bọn Sở Vân Phi đều hộc máu.
Ở bên dưới, bọn Lâm Vãn Tình chứng kiến cảnh này, tất cả đều cố nén ngọn lửa giận ngợp trời trong lòng lại.