“Chú Vương, Văn Văn, hai người không sao chứ?”
Lúc này, Sở Dương đứng lên, vô cùng hoảng sợ hỏi.
Cảnh ám sát vừa nãy, đương nhiên anh ta cũng chú ý thấy.
Chỉ là lúc đó anh ta vô cùng sợ hãi, còn lập tức kéo chú Cung đang định ra tay, bảo chú Cung bảo vệ sự an toàn của anh ta.
Bây giờ thấy sát thủ đó đã đi, anh ta mới yên tâm.
“Không sao!”
Chú Vương khẽ lắc đầu nói.
Sau đó, chú Vương lại nhìn sang chú Cung nói.
“Vừa nãy có phải ông ra tay bảo vệ cô chủ nhà tôi không?”
Chú Cung vừa định lên tiếng, Sở Dương ở một bên liền nói.
“Đúng, đúng thế, chính tôi bảo chú Cung ra tay bảo vệ Văn Văn, mới không để sát thủ đó thành công!”
Vừa nãy Sở Dương trốn phía sau cũng nhìn thấy rõ ràng hai lần tấn công của sát thủ đó, hình như đều bị thứ gì đó chặn lại.
Lúc đó anh ta cũng hiếu kỳ rốt cuộc là thế nào.
Bây giờ nghe thấy chú Vương hỏi như vậy, đương nhiên anh ta phải giành công lao này cho mình.
Sở Dương nói xong, còn khẽ đẩy chú Cung.
Chú Cung bất đắc dĩ chỉ đành dày mặt nói.
“Đúng thế, là tôi ra tay bảo vệ cô Văn Văn!”
“Thì ra là vậy, cảm ơn, cảm ơn cậu Sở!”
“Chú Vương, chú khách sáo với tôi làm gì, tôi bảo vệ Văn Văn là việc nên làm mà”, Sở Dương vung tay nói.
“Các vị, mọi người không sao chứ?”
Lúc này, ba nhân viên phục vụ của tàu cao tốc đi đến, nhìn mấy người chú Vương với vẻ mặt căng thẳng.
Chú Vương định trả lời theo bản năng, nhưng lập tức, ông ta lại nghĩ đến một vấn đề.
Đó là rất nhiều hành khách xung quanh đều không phát hiện ra vụ ám sát vừa nãy, làm sao những nhân viên phục vụ này biết được.
Trong lúc chú Vương thất thần, thì thấy trong tay của ba nhân viên phục vụ tàu cao tốc đồng thời có thêm ba con dao găm lóe lên ánh sắc lạnh.
Con dao găm của hai người trong đó đã hung hãn đâm về phía chú Vương vẫn đang ngẩn người.
Một người còn lại hằm hằm đâm về phía Văn Văn còn đang đứng tại chỗ.
“Choang!”
Một âm thanh kim loại vàng sắt va vào nhau vang lên.
Dao găm của một trong số hai nhân viên phục vụ đâm về phía chú Vương hung hãn đâm mạnh về phía lồng ngực của chú Vương.
Nhưng lại bị một màn chắn vô hình ngăn chặn.
Chú Vương sững sờ, lúc này cuối cùng Diệp Viễn cũng phản ứng lại.
Tấn công ra một quyền, nhân viên phục vụ đó liền bay đi.
Nhưng lúc này, dao găm của một nhân viên phục vụ khác cũng đã rơi lên lồng ngực của chú Vương.
“Choang!”
Lại một tiếng khẽ vang lên, con dao găm vẫn không gây ra chút tổn thương nào cho Chú Vương.
Chú Vương lại tấn công ra một quyền, nhân viên phục vụ thứ hai cũng trực tiếp miệng phun ra máu bay ngược ra.
Sau khi giải quyết được hai tên nhân viên phục vụ, chú Vương lập tức nhìn sang tên nhân viên phục vụ ám sát Văn Văn đó.
Điều khiến chú Vương vô cùng bất ngờ vui mừng là con dao găm trong tay nhân viên phục vụ ám sát Văn Văn đó vẫn không gây ra tổn thương cho Văn Văn.
Lại dừng lại ở chỗ cách lồng ngực Văn Văn chưa đến một milimet.
“Phập!”
Chú Vương nghĩ cũng không nghĩ, liền đập ra một chưởng lực mạnh lên bả vai nhân viên phục vụ đó.
Nhân viên phục vụ lập tức bay ngược ra.
Đập mạnh xuống đất ở phía không xa.
Nhưng lúc cơ thể của nhân viên phục vụ này rơi xuống đất.
Quanh người hắn bỗng nhiên nổi lên một làn sương đen, nhanh chóng bao trùm hai nhân viên phục vụ còn lại.
Đúng lúc này, một luồng khí cường mạnh đột nhiên tấn công lên làn sương đen.
Trong làn sương đen lập tức truyền ra một tiếng kêu thảm thiết ghê rợn.
Mấy nhân viên phục vụ vốn muốn mượn sương đen để tháo chạy, liền hiện ra trước mặt mọi người.
Người nào cũng bị thương rất nặng.
Chú Vương cũng không kịp nghĩ gì, liền tiến lên, lại đánh ra mấy chưởng.
Sau khi khiến mấy người này mất đi năng lực tháo chạy hoàn toàn, ông ta nhìn ba người hỏi vẻ mặt đầy tức giận.
“Nói, các người được ai thuê đến ám sát cô chủ nhà tôi!”
Trên đường, họ đã gặp ám sát không dưới mười lần, tuy mỗi lần đều có thể hóa nguy thành an, nhưng chú Vương cũng chưa làm rõ được, rốt cuộc là ai muốn giết cô chủ nhà mình.
Đối diện với câu hỏi của chú Vương, ba người không trả lời, chỉ cười lạnh lùng, khóe miệng nhỏ ra một chút máu đen, vô lực đổ xuống đất.
Chú Vương vội vàng ngồi xuống kiểm tra tình trạng của ba người, điều khiến Chú Vương bực mình là, ba người đã tự hủy tim mạch.