Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đúng vào lúc Ngô Thanh Phong đang vô cùng bất ngờ thì Lý Hồng Đào lại mở lời.  

 

“Đại sư Ngô, ông sao vậy?”  

 

 

 

Lúc này, Ngô Thanh Phong mới hoàn hồn, nhưng không lên tiếng ngay mà lại nhìn sang Vương Kỳ Văn, Sở Vân Phi và Diệp Viễn.  

 

Lý Hồng Đào hiểu ý của Ngô Thanh Phong nhưng chỉ thấy ông ta xua tay.  

 

“Đại sư, Vân Phi là cháu trai của tôi, Kỳ Văn đã ở cùng tôi nhiều năm, đều là người nhà, có việc gì ông cứ nói thẳng!”  

 

Còn về Diệp Viễn, Lý Hồng Đào thẳng thừng phớt lờ.  

 

“Vậy tôi xin nói thẳng, nửa đời đầu, ông Lý đầy may mắn, phú quý, nhưng gần đây, ông Lý đắc tội với kẻ ác. Trong vòng năm ngày này, ông sẽ gặp hoạ lớn”.  

 

Nghe vậy, Lý Hồng Đào chợt cảm thấy căng thẳng.  

 

“Xin hỏi đại sư, hoạ lớn như thế nào? Có nghiêm trọng không?”  

 

“Tai họa trí mạng!”  

 

Đại sư Ngô nói vậy không phải là muốn doạ dẫm.  

 

Bởi vì, khi Diệp Viễn vừa nhìn thấy Lý Hồng Đào thì trong đầu anh đã xuất hiện một hình ảnh.  

 

Đó chính là tối nay, Lý Hồng Đào sẽ lâm bệnh nặng. Ba ngày sau, ông ta sẽ đột ngột qua đời.  

 

Điều này khiến Diệp Viễn đánh giá thực lực của Ngô Thanh Phong cao hơn, người này cũng có chút bản lĩnh.  

 

“Vậy đại sư có cách hoá giải không?”  

 

Lý Hồng Đào thật sự lo lắng. Ông ta làm việc bạt mạng 20 năm, không dễ gì mới trở thành ông trùm làng giải trí. Ông ta còn chưa tận hưởng cuộc sống tốt đẹp thì sao có thể chết dễ dàng như vậy.  

 

“Giải pháp cụ thể, có lẽ là ở ngoài biệt thự này, nhưng tôi vẫn đang tiến hành kiểm tra nó”.  

 

“Ý của đại sư là căn biệt thự này có vấn đề sao?”  

 

Ngô Thanh Phong gật đầu, khi ông ta đến đã thấy phong thuỷ của căn biệt thự này rất tốt, là một nơi tốt lành hiếm có.  

 

Nhưng không biết vì sao, sau khi ở đây một lát, ông ta lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Còn về việc không đúng ở đâu, thì ông ta lại không thể nói được.  

 

Mà Ngô Thanh Phong vừa nói ra lời này, vẻ mặt Vương Kỳ Văn bên cạnh Lý Hồng Đào chợt biến sắc.  

 

Những người khác không chú ý tới, nhưng Diệp Viễn thì lại thấy được.  

 

Vương Kỳ Văn cũng tình cờ nhìn thấy ánh mắt của Diệp Viễn.  

 

Vương Kỳ Văn sợ bị Ngô Thanh Phong nhìn ra điều gì, đang định ngắt lời ông ta thì Diệp Viễn đã cho cô ta cơ hội.  

 

Cô ta chợt thét lên.  

 

“Đồ khốn, nhìn gì?”  

 

Tiếng thét của Vương Kỳ Văn đã cắt ngang lời Ngô Thanh Phong chuẩn bị đi kiểm tra biệt thự.  

 

“Em yêu, sao thế?”, Lý Hồng Đào vội hỏi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK