Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi bán đi khối đá quý thứ nhất, Hoa Đình Văn liền đem khối đá thô thứ hai đặt vào máy cắt.
Chẳng mấy chốc, khối đá đã được cắt ra.
Vốn dĩ, Hoa Đình Văn đã sớm nhìn ra được bên trong khối đá kia sẽ có thứ gì đó, nhưng khi cắt ra, ông ta lại vô cùng kinh ngạc khi phát hiện trong khối đá chẳng hề có bất kỳ thứ gì.
Không tin, ông ta lại lần nửa cắt nó ra thành vô số mánh vụn.
Nhưng Hoa Đình Văn chỉ đổi được thất vọng, bên trong ngay cà bột phấn của đá quý còn không có nữa là.
Đây thật sự chỉ là một tàng đá bình thường mà thôi!
Kết quả này khiến sắc mặt Hoa Đình Văn hết sức khó coi, đây là 1’ân thứ hai trong ngày ông ta nhìn lầm rồi đấy!
“Sao lại không có gì thế này?”
Không chi Hoa Đình Văn, mà rất nhiều người có mặt tại hiện trường cũng cảm thấy khó mà tin được. Đừng nói là Hoa Đình Văn, ngay cả bọn họ cũng càm thấy bên trong khối đá kia chắc chần có gì đó.
Tả Ngọc đứng bên cạnh cũng lộ vẻ khó tin, bởi vì ông ta cũng cho rằng trong khối đá này có đá quý.
Ngay sau đó, Hoa Đình Văn với vẻ mặt khó coi chộp lấy khối đá thứ ba mà bọn họ đấu giá được đem đặt vào máy cắt.
Trước ánh mắt mong chờ của đông đào quần chúng vây xem, khối đá thứ ba đã được cắt ra.
Nhưng lần này, mọi người lại một lần nữa kinh ngạc, trong khối đã vẩn không hề có gì cả.
Giờ phút này, sắc mặt Hoa Đình Văn đã không thể dùng từ “khó coi” đế hình dung.
Khối đá kia cũng do ông ta chọn lựa kỹ càng, hơn nữa còn xem đi xem lại rất nhiều lưng, nhưng sao vẫn không có gì thế này.
Không tin, ông ta lại đem khối đá thứ tư cắt ra.
Nhưng một lần nữa, Hoa Đình Văn lại rơi vào thất vọng, bên trong khối đá thứ tư cũng không có gì cà.
vẫn rỗng tuếch như trước.
“Hahaha, tôi đã nói mà, mấy thứ này chẳng mở ra được gì đâu, ha ha ha ha!”
Nhìn Hoa Đình Vân tái mặt, sở Vân Phi càng cười to hơn.
càm giác này đúng thật là sung sướng.
Tiếng cười của sờ Vân Phi khiến Hoa Đình Văn vốn đang khó chịu càng thêm tức giận.
Nhưng vì lúc này người của ông ta còn chưa đến,
nên chỉ có thể giận dữ trừng mắt với sở Vân Phi, rồi tiếp tục cắt khối đá thứ năm.
Khối đá thứ năm vẫn không có bất kỳ thứ gì.
Tiếp đó là khối đá thứ sáu, thứ bảy, thứ tám,… lần lượt được cắt ra. Nhưng càng khiến Hoa Đình Văn tuyệt vọng hơn chính là trong tất cá những khối đá này đều… không có gì cả.
Dù là bột đá quý cũng không có lấy một hạt.
Tất cả đã đều không cắt ra được gì, việc này khiến Hoa Đình Văn hoàn toàn tuyệt vọng.
Hiện tại trên tay ông ta chỉ còn lại khối đá do sở Vân Phi bây, phải bỏ ra 300 vạn để mua, cũng khối đá đã hợp tác đấu giá với Tả Ngọc là có khâ năng có đá quý bên trong.
Lúc này, tiếng cười nhạo của sở Vân Phi lại lần nữa vang lên.
“Ha ha ha, không phải là bậc thầy giám định đá quý cấp cao của thành phố Thanh Long à? Nghe bâo chưa từng thất thủ mà, sao giờ ngay cá cọng lông cũng không cắt ra được thế này?”
“Theo tôi thấy, cái danh bậc thầy giám định đá quý cấp cao hẳn là hư danh mà thôi!”
Vốn đã vô cùng bực bội và phẫn nộ, nghe thấy những lời chói tai của sở Vân Phi, Hoa Đình Văn đã hoàn toàn bùng nổ.
“Thằng nhãi con, ông mày nhịn mày lâu rồi nhé!”
Ngay khi Hoa Đình Văn nổi xung thiên, định ra tay dạy dỗ cho cái tên sở Vân Phi ngang tàng hống hách này một trận thì tên đàn em bên cạnh vội chạy đến ngăn cản.
“Ông Hoa, xin chớ có vội! ông đã quên truyền thuyết trong giới ngọc thạch rồi sao?”
Nghe đàn em nhắc nhở, Hoa Đình Văn vốn đang nối điên lên thoáng cái khựng lại.
Nghe thế, các tay lão luyện trong giới đá quý tại đây cũng đều nhớ đến một truyền thuyết.
Trong giới đá quý có một truyền thuyết nói râng trong một hầm đá quý, nếu có đá chalcedony tồn tại thì trong những viên đá khác ắt sẽ không có đá quý xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK