Nhưng đám người đó lại vô cùng gian xảo, đồng thời hành động quá nhanh chóng, đợi đến khi người Hoa Hạ chạy tới, những người đó đã sớm thành công rời đi rồi.
Cuối cùng, để đề phòng những người thân cận bên cạnh Diệp Viễn bị giết hết, mấy lão già ở vùng đất Hư Vô đã thương lượng với Thôi Nhai Tử.
Sau đó liền dẫn tất cả những người có quan hệ với Diệp Viễn tới Giang Châu, đi vào trong biệt thự của Diệp Viễn, để Thôi Nhai Tử và mấy cường giả của vùng đất Hư Vô mấy thống nhất bảo vệ.
Sau khi tập trung tất cả những người có quan hệ với Diệp Viễn ở đây, Thôi Nhai Tử và mấy lão già của vùng đất Hư Vô cũng tăng cường đại trận mà Diệp Viễn bố trí trước đó lên gấp mấy lần.
Nhưng cho dù như thế, mỗi ngày hầu như đều có người của các thế lực tới đây phá trận.
Nhưng vào nửa tháng trước, không biết đã xảy ra chuyện gì mà người của các phe phái đó đột nhiên không đến phá trận nữa.
Căn cứ vào tin tức mà bọn họ lấy được, sở dĩ đám người của các thế lực đó đột nhiên tập trung lại với nhau.
Là bởi vì có người nói phát hiện một trận truyền tống cổ ở dưới đáy hồ nước phía trước biệt thự của Diệp Viễn!
Trận truyền tống cổ kia chính là lối đi thông đến thế giới tu hành.
Sau khi tin tức này bị truyền ra, đã lập tức dẫn ra chấn động cực lớn.
Các cường giả ẩn mình nhiều năm, thực lực đã sớm bị quy tắc trời đất của thế giới này không chứa chấp, vẫn luôn dựa vào trận pháp hoặc là đủ loại thủ đoạn để ẩn giấu khí tức trên toàn thế giới đều nhao nhao xuất quan.
Đồng thời tất cả cũng phát lệnh muốn Hoa Hạ mở lối đi truyền tống cổ đó ra.
Tin tức này cũng làm cho vùng đất Hư Vô của Hoa Hạ vô cùng coi trọng.
Một đám cao thủ ở vùng đất Hư Vô cũng lập tức đi đến biệt thự của Diệp Viễn.
Đồng thời cũng cùng Thôi Nhai Tử xuống đáy hồ đi tìm tòi hư thực.
Sau khi bọn họ xuống đến đáy hồ, đúng là đã phát hiện một vài thứ dưới đáy hồ.
Nhưng lại không giống như lời đồn đại bên ngoài, đó cũng không phải là một trận truyền tống, mà có vẻ là một di tích của một môn phái cổ thời kỳ Thượng Cổ.
Mà môn phái cổ xưa này có vẻ đang xảy ra một trận chiến lớn kinh khủng gì đó, cả môn phái đều bị hủy thành một vùng phế tích.
Nhưng cụ thể là di tích của môn phái nào, mấy người Thôi Nhai Tử cũng không biết rõ lắm.
Bởi vì lúc bọn họ đang chuẩn bị đi sâu vào trong để thăm dò, chỉ là vừa mới xâm nhập vào không bao lâu đã bị khí tức hỗn loạn trong phế tích kia đánh cho thương nặng.
Cho dù Thôi Nhai Tử có thực lực kỳ Luyện Hư, cũng không chịu nổi một kích trước mặt những dư uy kinh khủng kia.
Mấy cường giả của vùng đất Hư Vô càng không chịu nổi.
Nếu không phải vào lúc nguy cấp, Thôi Nhai Tử ra tay che chắn cho mấy cường giả của vùng đất Hư Vô.
Chỉ sợ bọn họ sẽ không thể sống sót mà đi ra khỏi đáy hồ.
Say khi đám người trọng thương trở về liền lập tức vào trong biệt thự của Diệp Viễn bắt đầu chữa thương.
Đồng thời cũng bảo người của gia tộc Hiên Viên truyền tin ra cho các thế lực khắp nơi.
Thông báo cho bọn họ biết đây cũng không phải là lối đi truyền tống cổ gì, mà là một môn phái của Hoa Hạ bọn họ mà thôi.
Đồng thời cũng bảo các thế lực nước ngoài không cần nhớ thương nơi này, lập tức nhanh chóng rời khỏi Hoa Hạ.
Nếu không người của vùng đất Hư Vô sẽ coi đám người đó là kẻ xâm nhập vào giới tu hành của Hoa Hạ, sẽ giết không tha.
Đương nhiên, vùng đất Hư Vô truyền ra tin tức này mục đích ngoại trừ là để dọa sợ các thế lực nước ngoài ra, còn muốn kéo dài một chút thời gian, để bọn họ có thể nhanh chóng chữa thương.
Chỉ là sau khi tin tức này được truyền ra, người của các thế lực nước ngoài không chỉ không hề rời đi.
Ngược lại còn bắt đầu phái người điên cuồng phá trận.
Cũng may đại trận này đủ lợi hại, lần lượt chặn được công kích của các thế lực nước ngoài đó.