Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bao gồm mỗi một người chúng tôi ở đây!”

“Chúng tôi mời cậu gia nhập, chỉ là hy vọng có thể giúp cậu mau chóng trưởng thành, tương lai khi ứng phó với chuyện đó, cũng sẽ nắm chắc hơn, càng thêm dễ dàng hơn!”

Lần này, Diệp Viễn cũng hiểu ra, người của vùng đất Hư Vô mời mình gia nhập vùng đất Hư Vô, hình như có chuyện lớn sẽ xảy ra trong tương lai cần anh đi làm.

Hơn nữa chuyện này hình như liên quan đến cả giới võ đạo.

Đương nhiên, chuyện này có khả năng sẽ xảy ra, cũng có thể không xảy ra.

Việc này khiến Diệp Viễn càng thêm hiếu kỳ, rốt cuộc đó là chuyện gì.

“Vậy có thể nói với tôi, rốt cuộc chuyện này là gì không?”

Nhưng ông lão lại khẽ lắc đầu.

“Chuyện này, bây giờ chúng tôi cũng không rõ lắm”.

“Các ông cũng không biết rõ, vậy tại sao các ông có thể chắc chắn tôi có thể làm được chuyện này?”, Diệp Viễn hơi thắc mắc.

“Vì đây là lời dạy cổ xưa mà vùng đất Hư Vô truyền lại!”, ông lão thản nhiên nói.

“Lời dạy cổ xưa của vùng đất Hư Vô truyền lại?”, Diệp Viễn thộn người.

“Đúng, cho nên chúng tôi mới tìm cậu!”, ông lão trả lời.

Đúng lúc này, trong đầu Diệp Viễn lại vang lên giọng nói của lão tiền bối.

“Được rồi, cậu nhóc, cậu đừng hỏi đông hỏi tây nữa, cậu gia nhập vùng đất Hư Vô, thực ra là ý của mẹ cậu!”

“Mẹ tôi muốn tôi gia nhập vùng đất Hư Vô? Lão tiền bối, ông đừng lừa tôi đấy!”

“Tôi lừa cậu làm gì, đây là ý của mẹ cậu!”, lão tiền bối không vui nói.

Diệp Viễn suy nghĩ một lúc sau, cuối cùng gật đầu nói.

“Vậy được, tôi gia nhập vùng đất Hư Vô!”

Lão tiền bối cũng đã nói đây là ý của mẹ anh, đương nhiên anh sẽ không phản kháng.

“Có điều, sau khi tôi gia nhập vùng đất Hư Vô, có mấy điều kiện!”

Diệp Viễn đã đồng ý gia nhập vùng đất Hư Vô khiến trên khuôn mặt mấy ông lão nở nụ cười kích động.

Còn ông lão dẫn đầu vỗ ngực bảo đảm nói: “Cậu, có điều kiện gì, chỉ cần tôi có thể làm được, bảo đám đều đồng ý với cậu!”

“Thực ra cũng không có gì, chỉ là không được hạn chế tự do của tôi, con người tôi tự do quen rồi, không thích bị người khác ràng buộc!”

“Thứ hai là sau này bạn bè và người nhà của tôi đều có thể gia nhập vùng đất Hư Vô!”

Diệp Viễn biết rõ, đợi thực lực của anh đến cảnh giới nhất định, chắc chắn sẽ không ở lại nơi này lâu.

Đến lúc đó, nếu anh đã tiến vào vùng đất Hư Vô, há chẳng phải là mình sẽ chia cắt với bạn bè và người thân của mình sao.

Ông lão gật đầu nói: “Đương nhiên, vùng đất Hư Vô chúng tôi, sẽ không hạn chế tự do của cậu!”

“Còn về bạn bè của cậu, đương nhiên cũng có thể theo cậu tiến vào vùng đất Hư Vô!”

“Còn có một điều kiện cuối cùng, đó là đuổi người của nhà họ Tiêu ở vùng đất Hư Vô ra!”

Diệp Viễn cũng không muốn giữ một người nào của nhà họ Tiêu.

“Yên tâm, lần trước người của nhà họ Tiêu vì chuyện của cậu, đã lén làm giả mệnh lệnh của vùng đất Hư Vô, vi phạm nghiêm trọng quy tắc của vùng đất Hư Vô, lúc chúng tôi đến, đã phế bỏ và đuổi hết người của nhà họ Tiêu rồi!”, ông lão trả lời.

“Như vậy là tốt nhất!”

Sau khi một đám người nhà họ Tiêu dưới đất nghe thấy chuyện này, liền hoàn toàn tuyệt vọng.

Vốn dĩ họ nhìn thấy người của vùng đất Hư Vô đến mời Diệp Viễn gia nhập vùng đất Hư Vô.

Họ còn nghĩ, dựa vào người của nhà họ Tiêu ở vùng đất Hư Vô ra mặt hòa giải với Diệp Viễn, cầu xin Diệp Viễn tha cho nhà họ Tiêu họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK