Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tổng giám đốc Lý, từ lúc vào cửa, thằng khốn này vẫn luôn nhìn trộm đùi em, vừa rồi còn nháy mắt với em. Anh Lý, anh mau đuổi thằng này ra ngoài đi, không chừng nó sẽ mang lại tai hoạ cho anh đấy!”  

 

Nghe vậy, Lý Hồng Đào khẽ cau mày.  

 

“Nhóc con, nể tình cậu là bạn bè của Vân Phi, hãy cẩn thận cái mắt mình, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

“Chú Lý, đại sư Diệp không phải là loại người đó…”  

 

Tuy rằng, Sở Vân Phi quen biết Diệp Viễn chưa lâu, nhưng anh ta có thể nhận ra, Diệp Viễn không phải loại người phù phiếm như thế.  

 

Anh ta đang định giải thích với Lý Hồng Đào, nhưng không ngờ lại bị ông ta ngắt lời.  

 

“Được rồi, nếu cháu không muốn chú vứt cái thằng đại sư rẻ rách trong mồm cháu ra ngoài thì mau dẫn nó đi, đừng làm phiền đại sư Ngô”.  

 

Bây giờ, thái độ của Lý Hồng Đào với Sở Vân Phi cũng không còn tốt đẹp nữa.  

 

Sở Vân Phi cũng hơi tức giận, đang muốn đưa Diệp Viễn đi.  

 

Nhưng không ngờ Diệp Viễn lại nhìn Lý Hồng Đào nói.  

 

“Lý Hồng Đào phải không? Bây giờ tôi cho ông một cơ hội, mang hết đồ cổ đã sưu tầm lại đây, tôi có thể giúp ông giải quyết tai hoạ. Nếu không, ba ngày nữa ông sẽ xuống hoàng tuyền!”  

 

“Thằng khốn! Mày nói cái mẹ gì thế!”  

 

Lý Hồng Đào hoàn toàn tức giận. Một nhân viên giao hàng nho nhỏ dám quấy rối người phụ nữ của ông ta. Bây giờ, anh còn dám nguyền rủa ông ta ba ngày sau sẽ chết.  

 

“Người đâu, mau đánh gẫy chân thằng khốn này rồi ném ra ngoài!”  

 

“Chú Lý, chú đừng tức giận. Chắc chắn là đại sư Diệp đã nhìn ra được điều gì mới nói như vậy. Chú…”  

 

Sở Vân Phi đang muốn giải thích thay Diệp Viễn, nhưng lại bị Lý Hồng Đào cắt lời.  

 

“Sở Vân Phi, ông đây luôn đối xử với mày như cháu ruột, thế mà mày lại nói giúp người ngoài. Quá thất vọng về mày, cút!”  

 

 

 

“Không tin thì đợi chết đi!”  

 

Nói xong, Diệp Viễn đứng dậy đi thẳng ra khỏi biệt thự. Vừa ra ngoài, anh đã nhìn thấy mấy tên vệ sĩ cao lớn hung hăng xông về phía mình.  

 

Nhưng chỉ thấy Diệp Viễn đá vài phát, đám vệ sĩ kia bay thẳng xuống bể bơi.  

 

Khiến mấy cô nàng mặc bikini đang nô đùa kia sợ hét lên.  

 

Làm xong tất cả, Diệp Viễn tiện chân đá văng mấy hòn đá trên đường đi. Hòn đá đập chính xác vào cây sung cách đó không xa.  

 

Trên cành cây có một chiếc gương đồng khung tròn, nhưng phần kính lại là hình vuông chiếu thẳng vào cửa biệt thự.  

 

Trong nháy mắt, bên ngoài biệt thự vốn đang nắng ấm đột nhiên nổi gió lớn, mây mù bay tán loạn, vô số yêu ma, dã quỷ chui từ dưới đất lên, không ngừng tụ tập xung quanh biệt thự.  

 

Đám người thấy không gian tràn ngập tà ma này thì thấy người lạnh toát như rơi vào hầm băng.  

 

“Đây là… Đây là bố cục phong thuỷ Tuyệt sát…”  

 

Ngô Thanh Phong vừa nhìn đã nhận ra, rõ ràng là có người bố trí bố cục phong thuỷ chết chóc này trong biệt thự.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK