Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi biết được cách thức tấn công của tế đàn và trận pháp kia.

Diệp Viễn đã nghĩ ra cách phá giải nó.

Đó là dùng chính nó để phá hủy nó.

"Ầm!"

Lúc này, lại có một quả cầu năng lượng đánh mạnh lên lớp phòng ngự kia.

Tấm khiên kia đã rách nát đến cùng cực, có lẽ sẽ không chịu nổi đòn tấn công tiếp theo.

Giờ đây, trong tòa lầu các đằng sau tấm khiên lại tỏa ra càng nhiều sát khí và tử khí khủng bố.

Nhưng lần này, Diệp Viễn lại giành trước tế đàn một bước, chủ động ra tay gom sát khí và tử khí ấy lại với nhau.

Một lát sau, anh đã gom chúng thành một quả cầu năng lượng như có thể hủy diệt mọi thứ.

Song ngay khi Diệp Viễn chuẩn bị dùng quả cầu đó để tấn công trận pháp bên ngoài tế đàn, lại kinh ngạc phát hiện, khí tức khủng bố tràn ra từ trong tòa lầu các kia thế mà lại tấn công thẳng về phía mình.

Trước khí tức đáng sợ ấy, trái tim Diệp Viễn không khỏi đập lên thình thịch.

Anh có thể cảm giác được nếu mình mà điều khiển quả cầu năng lượng ấy thì e rằng anh sẽ không thể chống lại khí tức khủng bố kia. Sau đó, nó chắc chắn cũng sẽ lập tức khiến anh bị thương nặng.

Diệp Viễn nghĩ vậy bèn vội vàng ngừng thôi thúc quả cầu năng lượng, rồi nói với Trần Thanh Thanh và Trần Bắc Phong ở cửa đường hầm.

"Hai người lại đây".

Anh nhớ khi Trần Thanh Thanh và Trần Bắc Phong vừa tiến vào hình như cũng không bị khí tức đáng sợ kia tấn công.

Trước đó, họ cũng từng nói nơi này cất giữ xác chết của những đời tổ tiên của nhà họ Trần.

Có lẽ số xác chết ấy đang ở trong hai tòa lầu các kia, còn khí tức khủng bố đó thì lại phát ra từ xác của từng đời tổ tiên nhà họ Trần.

Khí tức đáng sợ đó không tấn công hai người hoàn toàn là vì họ mang trong mình dòng máu của nhà họ Trần.

Nếu lúc mình thôi thúc quả cầu năng lượng kia sẽ bị khí tức ấy tấn công, vậy nếu đổi lại là Trần Bắc Phong và Trần Thanh Thanh thì chắc sẽ không sao.

Trần Thanh Thanh và Trần Bắc Phong không dám rề rà, vội vàng chạy tới.

"Anh Diệp, chuyện gì vậy?"

Diệp Viễn nói sơ về suy đoán của mình cho cả hai, hai người lập tức không chút do dự đồng ý.

"Cách này cũng chỉ là suy đoán của tôi, mà hai người cũng có khả năng sẽ bị thương vì nó, có lẽ còn sẽ chết. Hai người đã suy nghĩ kỹ chưa?"

"Anh Diệp, sứ mạng của người nhà họ Trần chúng tôi chính là bảo vệ nhà thờ tổ. Nếu nó bị phá hủy, chúng tôi cũng chỉ có thể lấy cái chết để tạ tội. Hơn nữa, tòa lầu các giữ xác của tổ tiên mà bị phá hủy thì có lẽ chúng tôi cũng chẳng sống được!", Trần Bắc Phong nói với vẻ hết sức dứt khoát.

Trần Thanh Thanh cũng nói: "Đúng vậy, nếu vậy thì chẳng thà thử một lần!"

Hai người đã nói vậy thì Diệp Viễn cũng không cần thiết do dự thêm gì nữa.

"Một khi đã như thế thì cứ cược một lần đi!"

"Hai người bình tĩnh tập trung tinh thần, đừng phản kháng, tôi sẽ thôi quả cầu năng lượng kia cho cả hai!"

"Vâng!"

Hai người đáp xong bèn đứng trước mặt Diệp Viễn.

Lúc này, trong tay Diệp Viễn chợt ngưng tụ linh khí trong đất trời rồi đánh vào sau lưng cả hai.

Linh khí đất trời thông qua cánh tay hai người cuồn cuộn đánh về phía quả cầu năng lượng.

Cùng lúc đó, Diệp Viễn cũng nhìn chằm chằm vào khí tức khủng bố kia.

Điều khiến anh yên tâm là khí tức đáng sợ đó cũng không có tấn công họ.

"Vèo!'

Diệp Viễn mượn đôi tay của Trần Thanh Thanh và Trần Bắc Phong để tấn công, quả cầu năng lượng cũng nhanh chóng bắn về phía tế đàn đằng xa.

Bấy giờ, bên trên tế đàn cũng ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng khủng bố rồi đánh về phía họ.

Khoảnh khắc nó bay ra, Diệp Viễn nắm lấy Trần Thanh Thanh và Trần Bắc Phong vì không chịu nổi linh khí đất trời cuồn cuộn đến từ anh mà máu me be bét, rồi nhanh chóng chạy về phía Lâm Vãn Tình ở cửa đường hầm.

Ngay khi Diệp Viễn xách theo hai người đến cửa đường hầm.

Hai quả cầu năng lượng khủng bố kia cũng va mạnh vào nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK