Trông thấy Giang Bắc Minh đã xuống xe, sắc mặt Thẩm Thanh
Lan lại quay về vẻ lạnh lùng như trước.
Tuy rằng nói ra như vậy, nhưng mà cô tuyệt đối không tin, người
luôn hèn nhát như Giang Bắc Minh lại có thế giỏi giang đến như vậy.
Hai lần cứu người lần trước, anh đều nói là chắng qua vô tình đã xem
được video trên mạng mà thôi, thì rất nhiều chuyện sau đó, không thể
nào vẫn do anh học tập trên mạng được.
Đương nhiên, cũng phải nói ngược lại, nếu như Giang Bắc Minh
thật sự có thế trở thành người giỏi giang như vậy, thì Thấm Thanh Lan
cô cũng có thể thử đón nhận Giang Bắc Minh, có gì là không được
chứ?
Vào buối chiều, Thấm Thanh Lan đến tập đoàn Tống thị đế ký hợp
đồng
Còn Giang Bắc Minh, thì rất bất ngờ hôm nay thế mà Trương Nhã
lại không đế anh lau nhà giặt quần áo. Có lẽ bởi vì hai lần giúp người
trước, Giang Bắc Minh đã khiến bà nở mày nở mặt, nếu như đổi thành
thời gian trước, thì bà đã quát Giang Bắc Minh bắt anh đi làm việc nhà
từ lâu rồi.
Chiều hôm ấy không có việc gì làm, nên Giang Bắc Minh đi ra
ngoài.
Nếu như đã sống vậy, vậy tất nhiên việc tu luyện là việc quan trọng
nhất, trước đây nền móng của anh không ổn định, cho nên sau khi đạt
tới Tiên Tôn mới nhận ra mỗi khi anh tiến thêm một bước đều rất khó
khăn, cũng may còn có ông già Võ Cực Thiên Tôn bâng lòng giúp đỡ
Giang Bắc Minh, đế cho Giang Bắc Minh sống lại, phân tán hết công
lực của anh, làm anh bắt đầu tu luyện lại lần nữa, mỗi một bước tiến
đều đặt vững nền móng, đợi đến khi anh đạt tới Tiên Tôn lần nữa, thì
lúc ấy nền móng đã vững chắc rồi, dĩ nhiên là có thể sẽ đạt được trình
độ cao hơn.
Chỉ tiếc rằng, Địa Cầu hiện nay đã không còn là Địa Cầu mà năm
xưa Giang Bắc Minh tu luyện nữa rồi, Linh khí trong tự nhiên vô cùng
thiếu thốn.
Từ sau khi đi ra khỏi nhà, Giang Bắc Minh đi vẽ phía ngọn núi phía
sau biệt thụ, gần như anh đã đi khắp ngọn núi này một lượt, nhưng
mà đáng buồn là không tìm được chỗ nào có linh khí cả.
Không có linh khí, việc tu luyện chỉ tốn công mà chẳng đạt được
bao nhiêu tác dụng, còn vô cùng mất thời gian nữa, nếu như anh cứ tu
luyện như vậy, thì chỉ sợ đến một trăm tuổi cũng chỉ đến Cố thế kỳ là
cùng, cách vị trí Tiên Tôn còn xa vạn dặm, cuộc đời này nếu muốn đạt
đến Tiên Tôn, thì đúng là mơ tưởng hão huyền!
Cho nên, nhất định phải có linh khí phụ trợ cho việc tu luyện, cộng
thêm với kinh nghiệm tu luyện kiếp trước của Giang Bắc Minh mới có
thế dùng khoảng thời gian ngắn nhất đế đạt tới Nguyên Anh kỳ, chỉ
sau khi đạt đến Nguyên Anh kỳ thì tuối thọ mới được kéo dài rồi mới
có khả năng tiếp tục tu luyện tiếp.
Rơi vào bước đường cùng, Giang Bắc Minh đành phải quay về
nhà, xem ra chỉ có thể đợi đến ngày mai để đi đến ngọn núi khác tìm
thử xem.
Khi anh về đến nhà, đã đến giờ ăn tối
Khi trông thấy Giang Bắc Minh bây giờ với về nhà, sắc mặt của
trương có chút khó coi ”
*Tôi bảo này Giang Bắc Minh, chẳng qua hôm nay vì cậu chiến
thắng Trần Nhất Lâm, cho nên trưa nay tôi mới không bắt cậu lau nhà
giặt quần áo, nhưng mà cậu cũng đừng vì thế mà đắc ý, cả buối trưa
nay đều không nhìn thấy cậu đâu, ngay cả cơm tối cũng để tôi phải tự
mình nấu” Trương Nhã tức giận nói
*Được, tôi biết rồi, ngày mai để tôi nấu cơm cho.” Giang Bắc Minh
gật đầu, anh chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ lợi dụng chuyện ấy, đế
khiến người nhà họ thẩm thay đối hoàn toàn cái nhìn về anh.
“Không riêng gì ngày mai, thức ăn sau này, đều do cậu nấu!”
Trương Nhã nói.
“Được!”
Sau khi ăn tối xong, cả nhà ngồi cùng nhau xem tivi, xem một lát,
rồi ai về phòng người ấy đi ngủ
Văn theo thói quen cũ, Giang Bắc Minh trải chăn đệm ra đất rồi
nằm ở đó, còn Thấm Thanh Lan, sau khi tắm xong thì cô ngồi trên
giường đọc sách
“Ai ui..” Đúng lúc đó, đột nhiên Thấm Thanh Lan ôm lấy bụng của
ninh, sắc mặt lộ rõ ra vẻ đau đớn.
*Làm sao vậy?” Giang Bắc Minh ngồi dậy khỏi mặt đất nhìn về
phía Thẩm Thanh Lan hỏi cô
*Đau bụng” Thẩm Thanh Lan ôm lấy bụng của mình nói.
“Không phải là, thân thích nhà cô tới chứ?” Giang Bắc Minh nhấm
tính thời gian một cái, hình như đúng là trong mấy ngày gần đây, đúng
là bà đi của Thấm Thanh Lan ghé thăm rồi.
*Ừ” Sắc mặt Thẩm Thanh Lan hơi tái đi, lông mày càng nhíu chặt
hơn.
“Hình như mỗi tháng cái này đến cô đều rất đau bụng, hay là, đế
tôi xem giúp cô một chút nhé” Giang Bắc Minh nhìn Thấm Thanh Lan
nói.
“Anh? Anh biết cả cái này?” Thấm Thanh Lan hỏi
*Ở trên mạng tôi cũng từng xem qua video kiếu này rồi, có lẽ là
cũng biết một chút” Giang Bắc Minh gật đầu, lại nói, đối với người
từng là Tiên Tôn như anh, thì chỉ mỗi việc đau bụng kinh thôi vẫn dễ
dàng giải quyết được.
“Vậy anh thử nói cho tôi nghe xem, anh định chữa bệnh này thế
nào?” Thấm Thanh Lan hỏi
*Đau bụng kinh chính là do máu bị đồng thành cục tạo thành, cho
nên chỉ cần giúp lưu thông máu, tan máu bầm, tôi sẽ dùng phương
pháp massage và châm cứu để chữa trị giúp cô” Giang Bắc Minh nói:
*Vị trí massage và châm cứu hầu hết đều nâm trên bụng cô.
Lúc nói chuyện, ánh mắt Giang Bắc Minh không nhịn được nhìn về
phía cái bụng bằng phẳng của Thẩm Thanh Lan, khó tránh khỏi liếm
môi một cái, vẻ ngoài của Thấm Thanh Lan xinh đẹp như vậy, làn da
trắng như vậy, có lễ bụng cô cũng rất trắng nhỉ?
Bồng chốc, Giang Bắc Minh cảm thấy lòng mình có chút nóng lên,
nếu như Thấm Thanh Lan đồng ý, thì thời gian mà anh trèo lên được
giường cô có lẽ sẽ ngắn lại rất nhiều!
Nhưng mà vừa nghe thấy vị trí để chữa trị, sắc mặt Thấm Thanh
Lan đã biến đối trong nháy mắt: “Đây là do anh cố ý hả? Cút!”
“Không phải, đúng là phải chữa trị như vậy, dù sao thì chỗ đau của
cô cũng là ở vị trí ấy…” Giang Bắc Minh vội vàng giải thích
*Tôi không cần anh chữa trị giúp tôi, cứu” Thẩm Thanh Lan hung
hăng trợn mắt nhìn Giang Bắc Minh.
“Haiz..” Giang Bắc Minh thở dài một hơi, sau đó yên lặng đứng
dậy, anh pha giúp Thẩm Thanh Lan một cốc nước đường đỏ: “Vậy cô
uống một chút nước đường đỏ đi, cái này cũng có thể giảm đau”
Lúc này Thấm Thanh Lan mới nhìn Giang Bắc Minh một cái, sau
đó, cô nhận lấy cốc nước đường đỏ rồi uống hết.
“Thẩm Thanh Lan, tôi không có ý gì khác cả, tôi chỉ muốn nói cho
cô biết, nếu như muốn trị tận gốc, thì vẫn phải…”
“Không cần!”
Đầu tiên là Thấm Thanh Lan không tin Giang Bắc Minh sẽ chữa
được, cho nên, cô càng nghỉ ngờ mục đích của Giang Bắc Minh hơn.
Qua đêm hôm ấy, rạng sáng bốn giờ hôm sau, Giang Bắc Minh đã
thức dậy, sau đó anh đi ra ngoài
Sáng sớm là lúc mọi thứ bắt đầu sống dậy, khoảng thời gian này
là thích hợp nhất để đi tìm chỗ có linh khí, cho nên, Giang Bắc Minh đi
thẳng về phía vùng ngoại ô.
Vùng ngoại ô sẽ có nhiều núi hơn chô khác một chút, càng dễ đế
tìm được ngọn núi có linh khí.
Nhưng mà, khi anh vừa đi đến chân núi, thì trông thấy cách đó
không xa có một chiếc ô tô tải đang đỗ ở đó.
Mà chiếc xe tải kia, lúc này vẫn còn đang rung động không theo
quy luật nào cả.
Trong phút chỗ cả người Giang Bắc Minh sững sờ tại chỗ.
Tại cái xó xinh hẻo lánh này, còn vào sáng sớm nữa, thế mà đã có
người chơi xe rung rồi?
Lại còn chạy tận đến ngọn núi hoang tàn vắng vẻ này?
Giang Bắc Minh cười nhạt một tiếng, rồi đi về phía chiếc xe tải.
Không phải anh có ý nghĩ xấu xa muốn nhìn trộm người khác chơi
trò xe rung này, mà ngược lại, anh cho rằng đây căn bản không phải là
trò xe rung.
Thứ nhất, vì xe rung thì không thế nào dùng xe tải! Không có cô
gái nào ngốc đến mức sẽ chơi trò xe rung trên xe tải cả!
Thứ hai, chiếc xe kia lắc lư không theo quy tắc nào cả, như vậy đã
chứng tỏ rõ ràng không phải đang làm chuyện kia
Thứ ba, ở đâu ra nhiều lý do chó má đế mà phân tích vậy, rốt cuộc
có phải hay không thì đến xem thử chẳng phải sẽ biết ngay à?