Chương 216: Tắt cuộc gọi, khóa máy
“Tiền Tuấn Duy, cút khỏi đây!” Hồ Khánh Linh đột nhiên hét lên khi thấy Tiền Tuấn Duy xông vào.
Tiền Tuấn Duy đột ngột quay đầu lại, khi nhìn thấy Hồ Khánh Linh, anh ta đột nhiên mỉm cười, sau đó nói với vài người bên cạnh. "Các anh em, hôm nay chúng ta còn có chuyện bất ngờ. Không chỉ có Tế Bảo Nhi ở đây, mà cô gái xinh đẹp Hồ Khánh Linh cũng ở đây. Xem ra hôm nay chúng ta thật sự gặp may!"
“Ôi cô gái này thật xinh đẹp!"
"Đúng vậy, thật là thèm quá!"
Nhìn thấy những người đàn ông này cười dâm đãng như Tiền Tuấn Duy, và nói chuyện vô cùng dâm đãng, Hồ Khánh Linh đột nhiên che ngực và hoảng sợ nói: "Các anh, các anh định làm gì vậy?"
“Làm gì ư?” Tiền Tuấn Duy cười nhạt rồi nói: "Hồ Khánh Linh, chuyện ngày hôm nay không liên quan gì đến cô. Hôm nay anh em chúng tôi đến gặp Tề Bảo Nhi. Tề Bảo Nhi làm tôi mất việc. Ông đây sẽ hủy hoại cô ta hoàn toàn. Buổi trưa chỉ mới bắt đầu thôi, buổi tối mới là kịch chính! Nhưng mà cô ở đây, chỉ có thể coi là cô xui xẻo thôi. Đừng trách tôi không khách sáo với cô!".
Tiền Tuấn Duy vừa dứt lời, thì vào lúc này, giọng nói lạnh lùng của Tề Bảo Nhi từ phía sau truyền đến.
"Tiền Tuấn Duy, anh đang nói gì vậy?"
Tiền Tuấn Duy quay đầu nhìn Tề Bảo Nhi, lập tức liếm liếm môi, hắn rất thích Tề Bảo Nhi, từ ngày đầu tiên ở cùng Tề Bảo Nhi, hắn đã rất háo hức muốn có thể cùng Tề Bảo Nhi gạo nấu thành cơm, nhưng mà Tề Bảo Nhi vẫn luôn như vậy. Lúc nào cũng từ chối anh ta cho đến khi hai người chia tay hoàn toàn vào đêm qua, mà Tiền Tuấn Duy vẫn chưa thể làm được gì.
Vì yêu và hận, mà trưa nay Tiền Tuấn Duy đã đảo lộn hết đúng sai, khiến Tề Bảo Nhi mất mặt trước bao nhiêu người.
Tuy nhiên đến tối, Tiền Tuấn Duy vẫn cảm thấy khó hiểu, việc đã đến nước này anh ta với Tề Bảo Nhi từ đây về sau coi như cắt đứt hoàn toàn không liên hệ gì với nhau nữa. Nhưng cứ nghĩ đến việc yêu nhau đã nhiều năm mà vẫn chưa có được Tề Bảo Nhi, Tiền Tuấn Duy thấy vô cùng khó chịu. Thế là anh ta đã gọi thêm mấy người anh em tới dẫn họ đến nhà Tề Bảo Nhi hòng đoạt được cô như ham muốn đã lâu.
Hơn nữa, họ dự định quay quá trình này thành một đoạn video, sau đó sẽ dùng để đe dọa Tề Bảo Nhi!
Tề Bảo Nhi là một phụ nữ thông minh, cô ấy chắc chắn sẽ không chọn gọi cảnh sát vì danh tiếng của mình, bởi vì một khi cô ấy chọn gọi cảnh sát, thì kể từ bây giờ, các video về cảnh Tề Bảo Nhi bị cưỡng hiếp sẽ được đăng tải khắp nơi trên Internet. Nếu thế, Tề Bảo Nhi sẽ bị hủy hoại toàn và sẽ không sống nổi nữa dù ở bất cứ đâu.
Vì vậy, bất kể Tề Bảo Nhi làm gì, Tiền Tuấn Duy sẽ cảm thấy được xả hận!
Hừm, ai bảo cô đã khiến anh ta mất việc, vậy thì anh ta sẽ hoàn toàn hủy hoại cô!
Lúc này, nhìn thấy Tề Bảo Nhi mặc đồ ngủ xuất hiện ở trước mặt mình, trong lòng Tiền Tuấn Duy rạo rực, quả thực rất đẹp và hấp dẫn!
Tiền Tuấn Duy nóng lòng nghĩ xem mình sẽ làm gì trong thời gian sắp tới!
“Tôi nói gì sao?” Tiền Tuấn Duy chế nhạo, nhìn Tề Bảo Nhi rồi nói: "Cô không nghe tôi vừa nói cái gì sao? Vậy tôi nói lại cho cô biết, Tế Bảo Nhi, cô không phải luôn kiêu ngạo sao? Tôi với cô yêu nhau lâu như vậy mà cô không hề cho tôi đúng vào cô, hôm nay để tôi xem cố kiêu ngạo thế nào được nữa!".
"Tiền Tuấn Duy, anh làm thế là vi phạm pháp luật anh có biết không?" Tề Bảo Nhi lớn tiếng nói. "Có tin hay không tôi gọi cảnh sát ngay bây giờ?"
“Gọi cảnh sát?” Tiền Tuấn Duy đột nhiên cười nói: "Tề Bảo Nhi, cô nói xem, tôi dám tới đây rồi thì có sợ cô gọi cảnh sát không? Cô gọi cảnh sát, gọi cảnh sát bây giờ, nhưng ít nhất phải mười lăm phút nữa cảnh sát mới tới đây đúng không? Tề Bảo Nhi. Đoán xem, chúng ta có thể làm được bao nhiêu việc trong mười phút này? Còn nữa chúng tôi cũng mang theo một chiếc máy ảnh, và sẽ quay phim toàn bộ quá trình và sau đó tải nó lên Internet, ha ha ha, Tề Bảo Nhi, đến lúc đó cô sẽ trở nên nổi tiếng, mọi người trên toàn thế giới sẽ biết đến cô!"
“Anh... anh thật không biết xấu hổ!” Tề Bảo Nhi lớn tiếng nói, cô thật sự không ngờ rằng bây giờ Tiền Tuấn Duy lại đột nhiên trở nên như thế này.
"Tôi không biết xấu hổ? Tề Bảo Nhi, không biết xấu hổ như thế nào, cô mới là người ép tôi!" Vẻ mặt của Tiền Tuấn Duy đột nhiên thay đổi, sau đó anh ta lao tới, nắm lấy tay Tế Bảo Nhi. "Tề Bảo Nhi, hôm nay, tôi sẽ cho cô xem tôi không biết xấu hổ như thế nào!"
Nói xong, Tiền Tuấn Duy không kịp chờ đợi, vươn tay ra nắm lấy quần áo của Tề Bảo Nhi, sau đó bắt đầu mạnh mẽ xé rách quần áo của Tề Bảo Nhi!
"Bảo Nhi, gọi Bắc Minh!” Hồ Khánh Linh đột nhiên nói lớn với Tề Bảo Nhi.
Sau khi Hồ Khánh Linh nhắc nhở, Tề Bảo Nhi vội vàng cầm lấy điện thoại, sau đó bấm số điện thoại của Giang Bắc Minh!
Tuy nhiên, khi cô đang gọi Giang Bắc Minh một cách khó khăn thì Tiền Tuấn Duy giật điện thoại, rồi Tiền Tuấn Duy cúp máy ngay lập tức, sau đó tắt máy, ném sang một bên.
Và mấy người đi cùng Tiền Tuấn Duy đến giúp anh ta khống chế Tề Bảo Nhi, còn hai người còn lại vồ lấy Hồ Khánh Linh đang nghe điện thoại!
Anh ta cũng giật điện thoại di động của Hồ Khánh Linh, tắt cuộc gọi, khóa máy và ném nó sang một bên!