Chương 233: Ăn no rửng mỡ
Nói chuyện với Dương Hoàng Việt xong, Giang Bắc Minh lái xe đến công ty của Thẩm Thanh Lan. Điều khiển Giang Bắc Minh ngạc nhiên là lúc đó Diệp Hà Minh lại đang ngồi trong phòng làm việc của Thẩm Thanh Lan.
“Cô Minh, hôm nay không phải là ngày cô trở về Hà Nội à?” Giang Bắc Minh nghi ngờ hỏi.
“Có phải tôi ở đây làm phiền cuộc sống của vợ chồng anh không?” Diệp Hà Minh cười và nói đùa với Giang Bắc Minh.
Thẩm Thanh Lan giải thích cho Giang Bắc Minh: “Hà Minh ban đầu định về rồi nhưng trước khi lên máy bay, chồng cô ấy lại gọi điện bảo cô ấy tạm thời đừng về nữa. Bởi vì tạm thời anh ấy vẫn chưa tìm được người đã bỏ thuốc cô ấy, với lại tối hôm qua chồng cô ấy đã đánh rắn động có nên lúc này Hà Minh quay về thì rất có khả năng sẽ gặp phải chuyện nguy hiểm. Thế nên em mới giữ cô ấy lại ở đây, như thể an toàn cho cô ấy mà cũng là cơ hội để anh giúp cô ấy phục hồi sức khỏe”
“À, hóa ra là như thế” Giang Bắc Minh gật đầu nói: “Vậy cũng được. Đúng là giai đoạn này trong nhà cô có hơi hỗn loạn, bây giờ trở lại thì cũng không có lợi cho cô”.
"Tôi còn tưởng anh không muốn tôi ở lại đây.” Diệp Hà Minh cười và nói. Thật ta Diệp Hà Minh cũng là người vui vẻ, nếu không phải tối qua anh nói với cô những chuyện đó thì nói không chừng quan hệ giữa hai người đã tốt đẹp rồi,
Bây giờ tâm trạng của Diệp Hà Minh đã bình thường trở lại vì cô biết chuyện bản thân mình không thể mang thai cũng không phải là vấn đề của cô. Nếu chăm sóc tốt cơ thể thì lần sau vẫn còn thể mang thai nữa nên bây giờ cô cũng đã vui trở lại.
“Sao có thể như vậy được?” Giang Bắc Minh cười rồi nói: “Có cô ở đây, tôi thấy ngày nào Thanh Lan cũng vui vẻ hơn”
Mặc dù Giang Bắc Minh nói như vậy nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy hơi không thoải mái. Đương nhiên cũng không phải anh không muốn Diệp Hà Minh ở đây mà anh sợ buổi tối Diệp Hà Minh ở cùng với Thẩm Thanh Lan thì anh sẽ phải cô đơn một mình.
Điều quan trọng nhất là không biết tới bao giờ Thẩm Thanh Lan mới mặc thử những bộ đồ sexy mà anh đã mua cho cô cho anh ngắm.
“Đúng rồi, bây giờ anh tới công ty có việc gì thế?” Thẩm Thanh Lan hỏi, lúc trước Giang Bắc Minh rất thường xuyên tới công ty nhưng bây giờ anh càng ngày càng bận nên ít tới hắn.
Nhất là vào lúc này, anh đến công ty nhất định là có việc gì đó.
“À, là thế này” Giang Bắc Minh nói với Thẩm Thanh Lan: “Vừa rồi Lục Kỳ Yến có gọi cho anh nói rằng 2h chiều nay Kiều Hân sẽ tới công ty bên này, đến buổi chiều có lẽ còn có khoảng 3 tiếng để chụp quảng cáo. Vì thế anh tới đây để thông báo với em một tiếng.”
“À, hóa ra là như thế, em thấy vậy cũng được” Thẩm Thanh Lan gật đầu rồi nói: “Em đã sắp xếp xong địa điểm quay phim và mời đạo diễn tới rồi, lát nữa cô ấy tới thì có thể quay luôn. Vậy lát nữa em với anh ra sân bay đón cô ấy nhé”
“Được.” Giang Bắc Minh gật đầu nói.
“Vậy tớ về nhà trước.” Diệp Hà Minh đứng dậy và nói: “Nếu hai người có việc bận thì cứ đi làm việc đi.”
“Để anh Minh đưa cậu về nhà nhé” Thẩm Thanh Lan nói với Diệp Hà Minh.
“Không cần đầu” Diệp Hà Minh xua tay và nói: “Tớ còn định đi chơi một chuyến ở Lâm Hải đây, vì dù sao đây cũng là lần đầu tiện tử tới đây. Hai người không cần lo cho tớ đâu, đến tối tớ tự biết về nhà ăn cơm mà”
“Vậy thì được” Thẩm Thanh Lan gật đầu.
Sau khi Diệp Hà Minh đi, Giang Bắc Minh nhìn Thẩm Thanh Lan với vẻ mặt khổ sở, anh nói: "Anh nói này vợ, anh không có ý kiến gì chuyện Diệp Hà Minh ở lại đây nhưng chúng ta không thể để cô ấy sống cùng hai vợ chồng mình được. Em không biết đâu, buổi tối hôm qua, anh phòng đơn gối chiếc một mình, cô đơn khó chịu lắm”
Thẩm Thanh Lan liếc mắt nhìn Giang Bắc Minh rồi nói: “Mới chỉ có một đêm mà anh đã cô đơn khó chịu rồi sao? Thế làm sao mà anh sống sót qua được hai mươi mấy năm phía trước vậy?”
“Hai chuyện này khác nhau mà, em hiểu không? Trước đây anh không biết chuyện kia có cảm giác gì nhưng bây giờ biết rồi thì làm sao mà quên được?" Giang Bắc Minh nói: "Anh còn định bảo em mặc mấy bộ đồ kia để chúng mình tăng thêm tình cảm đấy. Nhưng bây giờ buổi tối em toàn ngủ chung với cô ấy thì đến bao giờ anh mới được ngắm em mặc mấy bộ đồ kiểu kia”
“Như lời anh nói thì khoảng thời gian này em với cô ấy nên ngủ cùng nhau để anh quên những ý nghĩ bậy bạ của anh đi, đợi anh quên sạch sẽ rồi thì chúng ta nói chuyện tiếp” Thẩm Thanh Lan nhìn Giang Bắc Minh và nói.
Giang Bắc Minh nghe xong thì xị mặt xuống, anh nói: “Vợ, chúng ta không nói chuyện quần áo nữa. Tối nay em để Diệp Hà Minh ngủ ở phòng của khách đi, còn chúng ta ngủ chung, được không?”
“Không được” Thẩm Thanh Lan lắc đầu nói: “Anh Minh, Diệp Hà Minh là bạn tốt nhất thời đại học của em. Lúc học đại học em với cô ấy ở chung một phòng kí túc xá, đều ngủ chung với nhau. Mấy năm rồi em với cô ấy không gặp nhau, không dễ gì bọn em mới gặp nhau được một lần, bọn em ngủ chung tâm sự chuyện cũ thì làm sao? Với lại cô ấy cùng lắm cũng chỉ ở đây một tháng thôi, hết một tháng thì cô ấy cũng về Hà Nội, thời gian của chúng ta vẫn còn nhiều mà”.
"Sao? Những một tháng?” Giang Bắc Minh nghe xong thì trợn trừng hai mắt nhìn Thẩm Thanh Lan, nói: "Ý em là em định bỏ mặc anh phòng không gối chiếc trong suốt một tháng?”
“Vừa hay, anh dành một tháng này mà thanh lọc những suy nghĩ bậy bạ của anh đi” Thẩm Thanh Lan cười và nói.
Hai giờ chiều, Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan cùng tới sân bay đón Kiều Hân.
Không biết ai đã làm lộ tin ra ngoài, lúc Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan tới sân bay thì đã thấy một nhóm người hâm mộ ra đón thần tượng. Cả đảm ồn ào, ầm ĩ, chen lấn xô đẩy nhau.
“Xem ra sức hấp dẫn của cô Kiều Hân này cũng không nhỏ” Giang Bắc Minh cười nói với Thẩm Thanh Lan.
“Thanh niên bây giờ là như vậy đấy” Thẩm Thanh Lan cười khổ rồi nói: “Hâm mộ thần tượng một cách thái quá. Mọi người tập trung đông nghịt ở sân bay cũng chỉ vì muốn nhìn thấy idol một cái. Nếu may mắn thì idol còn vẫy tay chào, không may thì người ta còn chẳng thèm nhìn. Thậm chí ngôi sao còn đeo khẩu trang, đội mũ, đến cả mặt còn chẳng nhìn thấy, không hiểu mấy người này còn chờ đợi cái gì”.
“Cô nói xem là vì cái gì?” Thẩm Thanh Lan vừa nói xong thì có một cô nhóc gái khoảng 17 tuổi, mặc áo đỏ trừng mắt đầy thách thức nhìn Thẩm Thanh Lan rồi lớn tiếng chửi: “Chúng tôi đến đây là để nhìn idol của chúng tôi, nhìn một cái thôi là chúng tôi cũng cảm thấy mãn nguyện rồi. Chuyện này liên quan quái gì tới nhà cô? Đúng là ăn no rửng mỡ, thích lo chuyện thiên hạ, đúng là đồ đi điên!”