Mặc dù trong mắt một số người, tập đoàn Thẩm thị có thế được
coi là một tập đoàn lớn có tiêm lực tài chính mạnh mẽ.
Tuy nhiên, chỉ khi người ta nghiêm túc so sánh nó với những
doanh nghiệp tập đoàn thật sự khác mới biết được, tập đoàn Thấm
thị cơ bản chẳng là gì cả.
Kể từ khi tập đoàn Thẩm thị được thành lập đến nay, nhà họ Tống
đã đứng đầu thành phố Bắc Hải, hầu như bao quát tất cả các ngành
nghề.
Điều này đã khiến các doanh nghiệp khác cũng như nhà họ Thẩm
đơn giản là không có cách nào có thể phát triển tốt được.
Trong số các doanh nghiệp của thành phố Bắc Hải, từ trên xuống
dưới thì tập đoàn Thẩm thị cũng chỉ xếp ở vị trí thứ năm mà thôi.
Tính toàn bộ tài sản trong nhà cũng không vượt quá một tỷ đồng.
So sánh với vị trí thứ tư bị kém hơn hai tỷ đồng, còn so với nhà họ
Tống lại chênh lệch hơn đến cả hàng chục tỷ.
“Nhà họ Tống bên kia đã trả lời chưa?” Vừa mới đến văn phòng,
Thấm Thanh Lan đã nhấp một ngụm cà phê mà thư ký của cô pha
cho, tiếp đó mới mở miệng hỏi
Trong khoảng thời gian này, những đơn hàng kinh doanh lớn của
nhà họ Tống gần như là mục tiêu trọng điểm của tất cả các xí nghiệp
ở thành phố Bắc Hải. Nếu có thế giành được
Ít nhất một trong những đơn hàng ấy cũng có thế kiếm được trên
một trăm triệu.
Thẩm Thanh Lan cũng rất chú trọng đến vấn đề này. Đối với một
công ty mà tổng tài sản chưa đến một tỷ mà nói, nếu có thể
Chỉ cần giành được một đơn hàng đã có thể kiếm được trên một
trắm triệu thì đây chính xác là một đơn hàng lớn. Cho nên, Thấm
Thanh Lan cũng đang
Rất cố gắng làm việc chăm chỉ đế giành được đơn hàng này về
tay.
“Tám giờ sáng hôm nay, bên tập đoàn Tống thị có gửi đến một
văn kiện” Thư kí vừa nói vừa lấy ra một tập văn kiện đưa cho Thấm
Thanh Lan, và nói: “Nhà họ Tống có ý rắng tập đoàn Thấm thị sẽ
không được xét duyệt cho việc này, theo tin tức trong nội bộ của Tống
thị tiết lộ, lăn này khả năng duy nhất chỉ có lựa chọn giữa nhà họ Lý và
nhà họ Bạch mà thôi.
Thẩm Thanh Lan nhìn chằm chằm vào tập văn kiện, bổng nhiên
cả người như bóng bóng bị xì hơi, cả người iu xìu, chán nản dựa vào
ghế đẳng sau, trên qương mặt thanh tú hiện lên vẻ đau khổ và thất
vọng.
Nhà họ Lý và nhà họ Bạch đều là hai tập đoàn đứng số hai và số
ba trên thị trường. Nhà họ Tống lựa chọn những tập đoàn có thực lực
và tài chính lớn mạnh cũng không có gì đáng trách cả.
Chỉ là điều này khiến Thấm Thanh Lan cực kì không cam lòng, dù
sao cũng là một trăm triệu đấy!
Đúng lúc này, điện thoại riêng của Thấm Thanh Lan vang lên.
Trả lời điện thoại, đầu bên kia truyền đến giọng nói trầm ấm của
ông Thẩm: “Thanh Lan, đơn đặt hàng với nhà họ Tống hôm nay sẽ có
kết quả cuối cùng, phải không?”
Ông Thẩm chính là chủ tịch tập đoàn Thẩm thị, dù đã tám mươi
tuổi, lẽ ra ông đã được nghỉ hưu an nhàn hưởng thụ tuổi già, nhưng lại
vì
Thế hệ thứ hai không ai có đủ khả năng để quản lý tốt công ty, cho
nên ông vẫn phải giữ chức vụ chủ tịch tập đoàn này. Thật ra Thấm
Thanh Lan đã có đủ bản lĩnh và năng lực tiếp quản công việc này
nhưng vì tuổi tác vẫn còn nhỏ, vẫn chưa đủ sức thuyết phục mọi
người vậy nên ông vẫn phải tiếp tục làm chủ tịch hội đồng quản trị đế
trợ giúp Thẩm Thanh Lan.
Tới khi nào Thấm Thanh Lan có đủ năng lực đảm nhiệm chức vụ
chủ tịch hội đồng quản trị ông mới có thể nhường lại vị trí này.
*Đã có kết quả rồi ạ”. Thẩm Thanh Lan nói: “Ông nội, bên phía nhà
họ Tống không có ý định cùng nhà họ Thấm chúng ta hợp tác”
*À, chuyện này cũng dễ đoán, Thanh Du, con cũng đừng quá thất
vọng” Tuy rằng một bên ông Thấm nói lời an ủi Thấm Thanh Lan, tuy
nhiên dù ai nghe cũng có thế cảm nhận được ông Thấm đang vô cùng
thất vọng.
“Ông nội, cháu biết rồi ạ!”
Kết thúc cuộc nói chuyện với ông Thấm, bỗng nhiên ngoài cửa
văn phòng xuất hiện một người phụ nữ.
Người phụ nữ này có bọng dạng rất ưa nhìn, dáng người cao gầy,
khí chất xuất chúng, trên người nếu như mặc thêm một bộ váy nhẹ
nhàng chính là đẹp như một bức tranh. Chỉ là, nhìn dáng người cô gái
này tốt như vậy
Nếu bình thường chỉ mặc trang phục công sở hoặc là mặc váy
dành cho tiệc tối sẽ càng thêm khí chất hơn.
Đáng tiếc là, cô gái này lại ăn mặc hở hang gợi cảm, đùi, xương
quai xanh và bụng dưới tất cả đều để lộ ra bên ngoài.
Không phải để lộ nhiều một chút là tốt rồi, ăn mặc kiếu như vậy
khác hẳn với tướng mạo và khí chất của cô gái này. Dù nhìn thế nào
cũng có cảm giác gượng gạo, không đoan chính.
“Thẩm Thanh Lan, vừa nói chuyện điện thoại xong sao?” Người
con gái ngậm trong miệng một điếu thuốc lá đi tới trước mặt Thấm
Thanh Lan, vừa cười vừa nói. “Bây giờ chắc là cô thất vọng lắm nhỉ?
Nhà họ Thẩm của cô không có được đơn hàng của nhà họ Tống mà
ngược lại nó đã được dành cho Lý Hoa Hoa tôi”
Lý Hoa Hoa, giám đốc của tập đoàn Lý thị, năng lực tuy bình
thường nhưng có một người anh trai có năng lực lại không muốn lộ
diện, chỉ ở sau lưng trợ giúp, cho nên hiện tại Lý Hoa Hoa là chủ tịch
tập đoàn Lý thị.
Mối quan hệ giữa Thấm Thanh Lan và Lý Hoa Hoa vốn dĩ không
mấy tốt đẹp. Hai người có xuất thân giống nhau, ngoại hình và tính
cách cũng gần như giống nhau, cho nên
Ngay từ nhỏ Lý Hoa Hoa đã được so sánh với Thấm Thanh lan,
Bây giờ, cả hai cô đều là giám đốc của tập đoàn nhà mình, vậy nên có
nhiều thứ hơn cần phải so sánh
Thấm Thanh Lan liếc mắt nhìn Lý Hoa Hoa một cái, nói: ” Mới
sáng sớm đã vì chuyện này mà đến đây đế chọc tức tôi?”
“Đấy là đương nhiên!” Lý Hoa Hoa cẩm điếu thuốc thở ra một
vòng khói xinh đẹp, nói. “Thật ra, đối với tôi đơn hàng đó có hay không
không
Cũng không quan trọng, nhưng mà, có thế khiến cô tức giận, tôi
tất nhiên rất là vui vẻ.”
“Vậy thì, mục đích của cô đã đạt được rồi” Thẩm Thanh Lan nhìn
Lý Hoa Hoa hững hờ nói. Nếu bảo trong lòng không tức giận, thì chính
là giả. Thấm Thanh Lan không phải loại phụ nữ thờ ơ với danh lợi, nếu
không, cô cũng không có khả năng ngồi vào vị trí giám đốc này.
Từ nhỏ cho đến bảy giờ đều so sánh với Lý Hoa Hoa, từ đồ trang
điểm đến những đồ vật xa xỉ, so sánh từ xe hơi của ai sang trọng hơn,
nếu như Thẩm Thanh Lan cô có được đơn hàng này, mặc dù cô sẽ
không đến công tỉ của Lý Hoa Hoa khiến cô ta tức giận thì cũng sẽ gọi
một cuộc điện thoại đế chọc tức Lý Hoa Hoa.
Nhưng mà cô không nghĩ đến, lần này lại là Lý Hoa Hoa chiến
thắng.
“Ha ha ha… Thẩm Thanh Lan, có phải trong lòng cô rất khó chịu
hay không?” Lý Hoa Hoa cười cợt nói. “So sánh đàn ông, người đàn
ông của tôi
Là sinh viên hàng đầu của đại học Harvard, có tài quản lý kinh
doanh và năng lực kiếm tiền bậc nhất, còn người đàn ông của cô thì
sao? Xem chừng cũng chỉ là một kẻ bất tài. Nếu như so sánh sự
nghiệp, tôi nhận được đơn hàng của Tống thị, mà cô… Thẩm Thanh
Lan, hay là, cô nhận thua với tôi đi?”
“Đơn đặt hàng đã ký rồi sao? Vẫn còn chưa ký thì cô đừng có mà
tự đắc, không biết rằng bây giờ càng đắc ý sau này thất bại sẽ càng
thảm hại hơn sao?” Thẩm Thanh Lan
Lạnh lùng nói: “Cô cho rằng người nhà họ Tống là trẻ con sao?
Nói đã giao cho tôi còn có thế đổi ý lấy vẽ sao?” Lý Hoa Hoa tức giận
nói.
“Tôi coi như cô đây là không ăn được nho lại còn nói cho chua?”
Đing đing đíng…
Bỗng nhiên lúc này điện thoại riêng của Thấm Thanh Lan lại vang
lên.
Nhấc điện thoại lên, hóa ra lại là điện thoại của ông nội gọi đến.
“Thanh Lan, mọi chuyện có chút thay đổi, vừa rồi Tống Mạnh
Cường gọi điện nói rằng con rế nhà họ Thấm chúng ta là Trần Nhất
Luân cứu sống
Ba của cậu ta, đế cảm ơn bọn họ nói trưa nay hai bên gặp nhau ăn
bữa cơm để cảm ta. Hơn nữa còn có thể đem đơn hàng lần trước giao
cho nhà họ Thẩm chúng ta, con mau sắp xếp thời gian một chút rồi
trở về chỗ ông một chuyến” Ông Thấm hưng phấn nói: “Đúng rồi,
đừng có đưa Giang Bắc Minh về đây, việc bàn chuyện với nhà họ Tống
mà lại đưa Giang Bắc Minh về sẽ chỉ làm Tống Mạnh Cường cảm thấy
chúng ta không coi trọng bọn họ!”
“Được rồi, con hiếu rồi ạ!” Thấm Thanh Lan gật gật đầu, trong lòng
đột nhiên cực kì rạo rực.
Ngay khi điện thoại của Thấm Thanh Lan đố chuông, cùng lúc đó
điện thoại của Lý Hoa Hoa cũng vang lên
“Anh nói cái gì? Tống thị hủy bỏ đơn đặt hàng rồi chuyển cho nhà
họ Thẩm? Nhà họ Tống rốt cuộc là có ý gì? Đây là đơn đặt hàng, chứ
không phải Là khu vui chơi!”
Lý Hoa Hoa lớn tiếng hét vào điện thoại. Dưới cơn tức giận mà tắt
rụp cuộc điện thoại.
Ngấng đầu lên lại vừa lúc nhìn thấy Thấm Thanh Lan vẫn đang
thản nhiên mỉm cười nhìn cô ta.
“Tôi đã nói rồi, cô càng tự đại, sẽ càng thất bại thảm hại!” Thấm
Thanh Lan dửng dưng mỉm cười, nói.
“Thẩm Thanh Lan, cô cũng đừng quá đắc ý, đơn hàng này, dù có
phải chết tôi cũng sẽ không để cho cô lấy được!” Lý Hoa Hoa tức giận
chửi rủa, phẫn nộ rời đi!