Chương 774: Diệt trừ tận gốc
“Lâm Hiên!”.
Trương Định Biên kinh hoàng nhìn Lâm Hiên ngã xuống, trong lòng gã ta ta ớn lạnh.
Đệ tử chân truyền của Kiếm Môn, cậu cả nhà họ Lâm vừa rồi đã bị giết tại chỗ?
Trương Định Biên nhất thời không phản ứng kịp, trong lòng gã ta không thể chấp nhận được tình huống này.
Gã ta chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm ẩn có khả năng khiến gã bị thương và giết chết được Lâm Hiên.
Một khi Lâm Hiên chết thì tất cả kế hoạch của Kiếm Môn ở Ký Châu đều bị phá hủy.
Hơn nữa một hạt giống tốt được Kiếm Môn bồi dưỡng tốn biết bao công sức như Lâm Hiên, một khi mất đi sẽ là một tổn thất lớn!
Là hộ pháp của Kiếm Môn nhưng Trương Định Biên lại không thể bảo vệ được Lâm Hiên, hơn nữa lại còn bị Lâm Ẩn đánh bị thương.
Cho dù may mắn thoát khỏi tay Lâm Ẩn thì sau khi trở về gã ta sẽ phải đối mặt với Kiếm Môn như thế nào đây?
“Lâm Ẩn! Cậu dám giết Lâm Hiên ngay trước mặt tôi? Cậu muốn đối đầu với cả Kiếm Môn sao?”, Trương Định Biên trừng mắt nhìn Lâm Ẩn, gã ta vô cùng tức giận.
“Cậu tuyệt tình tới mức này thì cứ chờ bị Kiếm Môn đuổi giết đi!”.
Lâm Ẩn lạnh lùng nói: “Sắp chết rồi còn ầm ĩ gì thế hả?”.
Lâm Ẩn vừa nói vừa chậm rãi xoay người, anh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Trương Định Biên rồi bước lên phía trước.
Mỗi khi Lâm Ẩn cất bước thì một luồng sát khí đáng sợ tỏa ra trong sân, sau đó luồng khí này lại biến thành những luồng gió lạnh xâm nhập vào người Trương Định Biên.
Khí thế này khiến Trương Định Biên không thể không lùi lại, cơ thể gã ta lung lay không vững.
Gã ta thậm chí không dám đối mặt với Lâm Ẩn.
Đôi mắt băng giá của Lâm Ẩn như chứa cả một biển máu, trong nháy mắt sát ý vô tận ập tới, khiến người khác run sợ.
“Cậu! Cậu còn muốn giết tôi?”, Trương Định Biên kinh ngạc tức giận nói: “Tôi là hộ pháp của Kiếm Môn, cậu giết tôi tương đương với tuyên chiến với Kiếm Môn! Lâm Ẩn và nhà họ Lâm cậu thật sự dám làm chuyện này sao?”.
Gã ta rõ ràng đã cảm nhận được sát ý của Lâm Ẩn.
Giờ phút này Lâm Ẩn giống như dã thú, hận không thể nuốt chửng bầu trời, bất cứ lúc nào cũng sẽ xông tới xé nát gã ta!
Khí thế đáng sợ đó đã khiến Trương Định Biên run sợ, gã ta mất hết ý định chiến đấu, cũng không dám đánh trực diện với Lâm Ẩn.
“Tuyên chiến với Kiếm Môn thì sao?”.
Lâm Ẩn nhẹ nói.
Câu nói đó khiến Trương Định Biên gần như tuyệt vọng.
Rõ ràng Lâm Ẩn không sợ Kiếm Môn!
Trái tim Trương Định Biên đập rộn ràng, gã ta cảm thấy giống như thảm họa sắp xảy ra, gã ta cũng không thể nghĩ ra bất cứ cách nào để buộc Lâm ẩn dừng lại.
“Chết đi!”.
Lâm Ẩn lạnh lùng phun ra hai chữ, anh giơ tay lên, trêи không trung đột nhiên xuất hiện một luồng khí thế mạnh mẽ, nó giống như hóa thành một bàn tay vô hình mạnh mẽ lao tới phía Trương Định Biên!
Cơ thể Trương Định Biên nháy mắt tỏa ra khí thế mạnh mẽ, sàn nhà dưới chân gã ta lập tức vỡ vụn, giống như phải chịu một sức mạnh vô cùng khủng khϊế͙p͙.
“Cậu thật sự cho rằng Trương Định Biên tôi dễ giết chết vậy sao?”.
Trương Định Biên tức giận xông lên, gã ta dùng ngón tay làm kiếm chém ra một luồng kiếm khí, kiếm khí mãnh liệt bao phủ khắp nơi, sau đó thì hóa thành một luồng khí lao tới.
Dù sao gã ta cũng là tông sư bảng Thiên, cho dù biết không thể đáng bại Lâm Ẩn, nhưng gã ta vẫn cố gắng hết sức mình.
Một tiếng ầm vang lên!
Nội lực của hai người va chạm trêи không trung, sau đó nổ tung, khiến toàn bộ mọi thứ xung quanh chấn động.
“Á!”.
Trương Định Biên hét lên một tiếng, cả người gã ta chấn động rồi nặng nề ngã vào tường, khiến bức tường bê tông lớn vỡ tan.
Gã ta ngã xuống đất, khóe miệng chảy máu liên tục, bàn tay rỉ máu, vài ngón tay đã bị gãy ngay tại chỗ.
“Đúng là thủ đoạn độc ác!”, Trương Định Biên nói với ánh mắt cay độc.
“Lâm Ẩn, cho dù tôi không đánh lại cậu! Nhưng đợi đến khi tôi bẩm báo lại với Kiếm chủ, triệu hồi chín vị cao thủ, bọn họ dù phải đuổi cậu đến tận cùng trái đất cũng phải giết cậu!”.
Trương Định Biên gầm lên thảm thiết.
Sau khi nói xong thì bóng dáng Trương định Biên đột nhiên biến thành một ngọn gió, sau đó phóng đi nhanh như chớp.
Trương Định Biên biết mình không phải là đối thủ của Lâm Ẩn nên gã ta không có ý định đánh nhau tiếp.
Sau khi thấy được thủ đoạn của Lâm Ẩn thì gã ta đã biết Lâm Ẩn vô cùng mạnh, đấu với cậu ta thì chẳng khác gì tìm chết.
Nhục nhã của hôm nay chờ sau này trở về Kiếm Môn, gã ta sẽ báo lại toàn bộ với Kiếm chủ, Kiếm chủ tức giận sẽ dùng toàn bộ lực lượng Kiếm Môn để trừng phạt Lâm Ẩn!
Dù cho Lâm Ẩn có mạnh đến đâu thì cũng không thể đấu lại Kiếm chủ cùng toàn bộ Kiếm Môn!
“Hộ pháp Trương, ông muốn đi đâu?”
Ngay khi Trương Định Biên chuẩn bị chạy trốn thì một giọng nói lãnh đạm vang lên từ khoảng không.
Một hơi thở vô hình phả vào người Trương Định Biên và hất gã ta xuống đất, gã ta lập tức nôn ra máu!
Một bóng người lặng lẽ xuất hiện bên ngoài sân, đó là một người đàn ông trung niên trêи tay cầm một chuỗi hạt nhà phật, hắn nhìn Trương Định Biên với vẻ thờ ơ.
“Ông! Ông là ai?”.
Trương Định Biên tái mặt, gã ta tuyệt vọng chất vấn.
Gã ta không ngờ rằng Lâm Ẩn lại có một cao thủ giúp đỡ vẫn chưa xuất hiện!
Vị cao thủ bí ẩn này ngay cả gã ta và Tàng Kiếm Chân Nhân cũng không phát hiện ra!
Sức mạnh của người này đủ khiến người ta kinh hãi.
“Long phủ, Thanh Long Vương”.
Thanh Long bình tĩnh nói.
“Ông là Thanh Long!”.
Trương Định Biên vô cùng kinh hãi, mong muốn sống sót bên trong gã ta đã hoàn toàn bị cắt đứt!
Cái tên Thanh Long Vương nổi tiếng khắp thiên hạ, hắn là một trong những cao thủ đứng đầu bảng Thiên trong giới lánh đời.
Năm Long Vương của Long phủ đều có thứ hạng cao trêи bảng Thiên.
Chưa nói đến việc hiện giờ bị Lâm Ẩn đánh bị thương nặng, ngay cả lúc bình thường Trương Định Biên cũng không bao giờ dám đấu với Thanh Long.
Chưa kể tên Lâm Ẩn kia vẫn đang đuổi giết gã ta.
“Hộ pháp Trương, bản tọa không bắt nạt người yếu, nếu ông có thể thoát khỏi cậu Ẩn thì bản tọa sẽ không ngăn cản ông”.
Thanh Long chậm rãi nói, hắn khoanh tay đứng yên tại chỗ.
Hắn giống như ngọn núi không thể lay chuyển, chỉ cần đứng ở đó đã khiến Trương Định Biên hoàn toàn tuyệt vọng.
Cộp cộp.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, Lâm Ẩm chậm rãi đi tới, anh lạnh lùng nhìn Trương Định Biên đang nằm trêи đất như con chó chết.
“Ha ha ha”, Trương Định Biên cười khổ, mặt gã ta xám như chết, gã ta gục đầu xuống: “Tôi đã sai lầm, đã sai lầm rồi…”.
“Ở Ký Châu này không ai có thể đánh bại Lâm Ẩn cậu. Kiếm Môn không nên chiến đấu với cậu…”.
Trương Định Biên lắc đầu thở dài
Sức mạnh của Lâm Ẩn, cộng thêm đồng minh là Thanh Long thì đủ sức quét sạch Ký Châu.
Dù cho Tàng Kiếm chân nhân và Lâm Hiên có âm mưu gì thì bọn họ cũng không thể đánh bại được Lâm Ẩn.
Lựa chọn rút khỏi Ký Châu là lựa chọn đúng đắn nhất.
Nhưng mà bây giờ đã hoàn toàn thất bại, không còn cơ hội cứu vãn nữa.
Đây là cái giá phải trả khi coi thường Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn chế nhạo nói: “Thật đáng tiếc, ông ăn năn quá muộn rồi”.
Lâm Ẩn nói xong thì giơ tay lên, bàn tay anh giống như chiếc dao cứa thẳng vào cổ họng gã ta, cắt đứt hoàn toàn mạng sống của Trương Định Biên.
Cao thủ bảng Thiên nổi tiếng trêи thế giới này đã lặng lẽ chết như thế…
Kể từ khi Tàng Kiếm chân nhân ra lệnh cho gã ta giết Lâm Ẩn, thì hai bên đã được định sẵn chỉ có bên chiến thắng mới có thể sống.
Tất cả những người ở Kiếm Môn đều phải chết.
Lâm Ẩn và Kiếm Môn không có khả năng hòa giải, anh càng không thể để cho Trương Đinh Biên quay về báo cho Kiếm chủ biết chi tiết về mình được.
Dù sao kiếm thuật của Kiếm chủ vô cùng thần bí, võ công cũng rất giỏi, thậm chí có khả năng còn cao hơn cả bảng Thiên, nếu người đó tự mình ra tay khi Lâm Ẩn còn chưa hoàn toàn hồi phục, thì anh khó có thể nắm chắc phần thắng được.