Mục lục
Chàng rể cực phẩm – Lâm Ẩn (Full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: A Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1106 – Nguồn gốc của nhà họ Tần

“Chắc mọi người không biết nguồn gốc của nhà họ Tần đâu nhỉ?”

Tần Tư Đạo nhỏ giọng nói: “Hơn hai nghìn năm trước nhà họ Tần tôi lấy họ ‘Doanh’, sau khi nhánh chúng tôi chuyển vào bí cảnh Bồng Lai mới đổi thành họ Tần. Nghìn năm trước, nhà họ Tần của tôi vẫn còn liên lạc với nhà họ Doanh ở thế giới bên ngoài, nhưng không lâu sau đó, linh khí của thế giới bên ngoài trở nên loãng dần, liên lạc giữa hai nhà cũng cắt đứt liên lạc. Mà Từ Phúc chính là khách khanh của nhà họ Tần tôi hơn hai nghìn năm trước!”

Mọi người đều vô cùng chấn động.

Từ lời Tần Tư Đạo nói, ba người Lâm Ẩn biết được Từ Phúc chỉ thiếu một chút nữa đã có thể bước vào Thiên Tiên cảnh, nhưng hai nghìn năm trước, sau khi sai người đưa tin phát hiện ra bí cảnh Bồng Lai về nhà họ Tần, lão đã biệt tăm biệt tích.

Thế giới bên ngoài luôn đồn rằng lúc Từ Phúc tìm kiếm bí cảnh Bồng Lai đã xảy ra truyện ngoài ý muốn, từ đó mới biến mất. Nhưng Từ Phúc có tu vi đỉnh cao Địa Tiên, sao có thể chết đi một cách dễ dàng như vậy được? Có người đồn rằng Từ Phúc vì có được cách đột phá Thiên Tiên mới biến mất, trong mật tàng lão để lại sẽ có cách đột phá Thiên Tiên.

“Mấy năm nay trong bí cảnh Côn Luân này, mỗi một đời đều sẽ xuất hiện một hai cao thủ đỉnh cao Địa Tiên, nhưng đã hai nghìn năm rồi vẫn chẳng có một Thiên Tiên nào cả”, Tần Tư Đạo lắc đầu nói.

“Nhà họ Chu và nhà họ Thanh tưởng chúng tôi biết vị trí của mật tàng Từ Phúc, cho nên mới muốn ra tay với chúng tôi để tìm ra vị trí của nó. Nhưng bọn họ lại không nghĩ thử xem, hai năm nay, nhà họ Tần tôi xuất hiện được bao nhiêu cao thủ Địa Tiên đỉnh cao và hậu kỳ chứ, nếu thật sự biết vị trí của mật tàng Từ Phúc thì chúng tôi đã sớm thống nhất bí cảnh Bồng Lai rồi, còn rảnh để nhà họ Chu của bọn họ lượn lờ trước mặt ư?”

Nói xong câu cuối, Tần Tư Đạo cũng không khỏi cười khổ lắc đầu.

“Còn nữa, cậu Lâm là người thừa kế của Long phủ ở ngoại giới, nếu tính ra, nhà họ Thanh trong bí cảnh Bồng Lai còn là thuộc hạ của Long phủ cậu nữa ấy chứ. Nghìn năm trước, nhánh người thừa kế Long phủ trốn từ trong bí cảnh Long Quốc vào bí cảnh Bồng Lai. Nhà họ Tần tôi có quen biết với tổ tiên Long phủ, cũng tiếp đãi bọn họ, còn để bọn họ ở lại trên đảo Phương Trượng. Nhưng không ngờ một trưởng lão của Long phủ bọn họ lại đi đánh lén một trưởng lão khác, còn giết chết cả dòng họ của phủ quân Long phủ. Sau khi nhà họ Tần tôi biết tin đã định trả thù thay Long phủ, nhưng người nhà họ Chu lại đứng ra bảo vệ đám người này, đó cũng là lý do nhà họ Thanh đứng về phe nhà họ Chu.

Lâm Ẩn bỗng nhiên hiểu ra.

Chẳng trách sau khi Thanh Diệp ra ngoài lại tìm đến anh đòi kinh Tọa Vong, theo di thư trưởng lão Long phủ ở ngoại giới để lại, anh được biết con trai của phủ quân Long phủ nghìn năm trước từng tu luyện kinh Tọa Vong, dù không có bản gốc kinh Tọa Vong trong tay, người nhà họ Thanh cũng phải biết đến kinh Tọa Vong mới đúng.

Bây giờ đã hiểu ra nhà họ Thanh trong bí cảnh Bồng Lai là có kẻ soán vị cướp ngôi rồi tự xưng mình là người nhà họ Thanh, vốn chẳng có chút quan hệ gì với nhánh của phủ quân Long phủ nghìn năm trước cả, đổi họ Thanh chỉ vì dán vàng lên mặt mình thôi.

“Lúc nhà họ Chu và nhà họ Thanh muốn ra tay, xin gia chủ Tần cho tôi biết một tiếng, tôi nhất định sẽ đến xử lý”, Lâm Ẩn nói với giọng điệu nặng nề.

“Được!”

Tần Tư Đạo nói xong thì ném một túi Càn Khôn cho Lâm Ẩn: “Cậu Lâm, trong này là tài nguyên ba năm, ba năm sau, nhà họ Tần của tôi sẽ đưa đồ đến lần nữa”.

“Cảm ơn!”

Lâm Ẩn gật đầu, cất đồ đi.

Đợi sau khi người nhà họ Tần đi rồi, cuộc sống của Lâm Ẩn trở về quỹ đạo ban đầu, mỗi ngày không bế quan thì cũng ở trong tiểu viện, rất ít khi ra ngoài.

Anh cũng phái người của nhà họ Nguyên ra thế giới bên ngoài một chuyến, đưa một bức thư đến núi Lang Gia thay anh.

Lúc trở về đệ tử của nhà họ Nguyên còn mang về một bức thư, Tửu Đạo Nhân bảo anh yên tâm tu luyện, khoảng thời gian này lão sẽ tọa trấn núi Lang Gia.

Có hồi âm của Tửu Đạo Nhân, anh cũng không quá lo lắng nữa.

Anh khá hiểu rõ thực lực của Tửu Đạo Nhân, sau khi lão đột phá Địa Tiên còn bế quan thêm một khoảng thời gian, thực lực tuyệt đối không yếu hơn anh.

Trong tiểu viện của Lâm Ẩn, ngoài cụ ông Nguyên Thịnh thỉnh thoảng tới lui thì cũng chỉ có Nguyên Cẩm Nhi và Nguyên Chấn dám đến.

Dù cách ứng xử của Lâm Ẩn vẫn xem như ôn hòa, nhưng dù sao thực lực cũng còn đó, bình thường chỉ gặp mặt thôi người của nhà họ Nguyên cũng cảm thấy áp lực.

Hôm nay, Lâm Ẩn đang ngồi trong sân uống trà.

Nguyên Chấn dẫn Nguyên Cẩm Nhi và con gái Nguyên Tú Nhi đi vào từ bên ngoài.

“Anh Lâm, anh xem giúp tôi Tú Nhi xảy ra chuyện gì với”.

Lâm Ẩn nhìn Nguyên Chấn đang vội vã và Nguyên Tú Nhi được ông ta dắt đến, khó hiểu hỏi: “Sao vậy, Tú Nhi đâu có sao?”

“Ài!”

Nguyên Chấn thở dài một tiếng, ngồi xuống bên cạnh Lâm Ẩn nói: “Anh Lâm, anh không biết đâu, không biết Tú Nhi bị gì, tập võ mãi mà không thể nhập môn, con cháu đồng lứa của nhà họ Nguyên trong người đã sinh ra kình lực được rồi, nhưng thời gian Tú Nhi luyện tập không thua gì người khác lại không thể sinh ra kình lực, khiến tôi lo lắng chết đi được!”

Lâm Ẩn cũng khẽ cau mày: “Anh Nguyên, để tôi xem kỹ lại đã”.

Nguyên Chấn có thể tu luyện đến cảnh giới Nhân Tiên chắc chắn thiên phú không tệ, mẹ của Nguyên Tú Nhi cũng là một tu sĩ Thần cảnh, đáng lẽ thiên phú của Nguyên Tú Nhi phải rất tốt mới đúng.

Lâm Ẩn để tay lên cánh tay của Nguyên Tú Nhi, truyền chân nguyên vào người cô bé, vẻ mặt ngày càng kỳ lạ. Sau vài giây, Lâm Ẩn mới buông tay ra nói: “Anh Nguyên, hay là để Tú Nhi bái tôi làm thầy đi”.

“Anh Lâm?”

Nguyên Chấn tỏ vẻ khó hiểu, ông ta biết thiên phú của Nguyên Tú Nhi chắc chắn không phải quá tốt, không biết vì sao Lâm Ẩn còn nhận cô bé làm đệ tử.

“Nếu Tú Nhi tu luyện công pháp bình thường thì chính là phế vật nghìn năm khó gặp, cả đời này tối đa cũng chỉ có thể tu luyện được hơn kình lực thôi. Nhưng nếu bái tôi làm thầy, chắc chắn chưa đến mười năm có thể trở thành Nhân Tiên”, Lâm Ẩn thản nhiên nói.

“Anh Lâm, anh đừng nói đùa, sao Tú Nhi có thể tu luyện thành Nhân Tiên lúc hai mươi tuổi được, Nhân Tiên trẻ tuổi nhất trong bí cảnh Bồng Lai được ghi chép lại còn tới hai mươi bảy tuổi cơ mà”, Nguyên Chấn ngơ ngác nói.

“Anh Nguyên, chắc anh không biết, võ đạo chúng ta tu luyện là tu kình lực trước, dùng kình lực đả thông kinh mạch trong người, sau đó sinh ra chân nguyên, cô đọng chân nguyên, rồi bắt đầu biến đổi trở thành Thần cảnh. Còn Tú Nhi trời sinh đã thông hết trăm mạch, nếu tu hành theo cách truyền thống sẽ trực tiếp sinh ra chân nguyên luôn. Nhưng kinh mạch chưa được kình lực rèn luyện, không thể nào chịu nổi sự tàn phá của chân nguyên. Nếu cố mà tu luyện sẽ chỉ đem lại kết quả là bệnh tật, mà công pháp tôi tu luyện lại thích hợp với Tú Nhi nhất”.

Lâm Ẩn tự tin nói.

Bí quyết Chu Thiên Tinh Thần là bí quyết tu luyện bằng cách thu thập năng lượng của ngôi sao trên trời, ôn dưỡng kinh mạch, thể chất của Nguyên Tú Nhi hợp tu luyện cái này nhất. Mặc dù thể chất của cô bé không phải thể chất đặc biệt, nhưng khi tu luyện bí quyết Chu Thiên Tinh Thần, nó lại cao hơn thể chất đặc biệt một bậc.

“Vậy thì làm phiền anh Lâm rồi!”, Nguyên Chấn chắp tay nói với Lâm Ẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK