Mục lục
Chàng rể cực phẩm – Lâm Ẩn (Full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: A Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 384: Tôi ký cho, sau đó thì cút mau

“Đúng rồi, sếp Lâm, tập đoàn Vạn Sơn của Quý Trọng Sơn gần đây có hành động rất lộ liễu”, Chris nghiêm mặt lại nói: “Hai ngày trước, tập đoàn Vạn Sơn đột nhiên đột nhiên xuống tay rất ác động với tập đoàn dược phẩm Sở thị ở Cảng Thành. Chúng dùng một số tiền lớn để phá giá cổ phiếu trêи sàn chứng khoán của tập đoàn dược phẩm Sở thị, Quý Trọng Sơn còn dùng danh nghĩa và quyền hạn của tổng hội trưởng hội thương mại Cảng Thành để phong tỏa nhà máy sản xuất, nghiêm cấm không cho bất kỳ công ty hay cá nhân nào hợp tác với dược phẩm Sở thị ở Điền Nam. Hễ là công ty nào không chịu phối hợp, đều sẽ bị tổng hội thương mại liên hợp lại trừng phạt”.

“Theo tôi điều tra được, trước đây, Quý Trọng Sơn không hề liên quan đến tập đoàn Sở thị, là nước giếng không phạm nước sông, hành động lần này là vô cùng bất ngờ”, Chris bổ sung thêm.

“Ồ? Quý Trọng Sơn ra tay với tập đoàn Sở thị?”, Lâm Ẩn khẽ nhíu mày lại, cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ.

Lúc anh vừa xuống sân bay đến Cảng Thành, đã gặp gỡ bất chợt với chủ tịch Sở Hùng Sơn của tập đoàn Sở thị.

Kết quả chẳng bao lâu sau, Quý Trọng Sơn đã ra tay với tập đoàn Sở thị rồi?

Phải biết rằng tập đoàn Sở thị không phải công ty nhỏ gì, họ chính là sản nghiệp của thế gia nhà họ Sở – được xưng là “Vua thuốc” Điền Nam, hơn nữa làm việc luôn khiêm tốn, âm thầm phát tài, Quý Trọng Sơn không có lý do gì để diệt trừ tập đoàn Sở thị cả.

Bây giờ hắn ỷ mình là hoàng đế ngầm ở Cảng Thành, ra tay ác độc với tập đoàn Sở thị, chuyện đó cũng không có bất kỳ lợi lộc gì, rõ ràng không hề phù hợp với tác phong làm việc của lão hồ ly Quý Trọng Sơn.

Chẳng lẽ Quý Trọng Sơn biết được tin tức buổi tối ngày hôm ấy, biết mình đã đến Cảng Thành, nhầm tưởng rằng Sở Hùng Sơn là quân cờ của mình ở Cảng Thành ư?

“Chris, dặn người chú ý đến trận chiến cổ phiếu của tập đoàn Vạn Sơn và tập đoàn Sở thị, ngoài ra, chú ý hướng đi riêng của Sở Hùng Sơn nữa”, Lâm Ẩn nghiêm mặt lại phân phó.

Anh quyết định tìm cơ hội đến gặp mặt nói chuyện với Sở Hùng Sơn.

“Vâng, thuộc hạ dã sắp xếp ổn thỏa”, Chris cung kính nói.

Trong lúc hai người nói chuyện, Hades đã lái xe đến tòa nhà quốc tế Thủy Tinh.

Tòa nhà quốc tế Thủy Tinh là kiến trúc mũi nhọn của khu Ngự Đỉnh ở Cảng Thành.

Tòa nhà cao hơn tám mươi tầng, được tráng qua một lớp thủy tinh ở mặt ngoài cả tòa nhà bằng kỹ thuật khoa học đặc biệt, cả tòa nhà này như một tháp thủy tinh chót vót, ánh lên sự lộng lẫy xa hoa lóa mắt.

Khi màn đêm bao trùm xuống đây, tòa nhà Thủy Tinh như hóa thành ngôi sao lớn và sáng nhất Cảng Thành, lấp lánh rực rỡ, khí thế phi phàm, bộc lộ ra khí chất sang trọng và quý phái.

Nơi đây cũng là trụ sở làm việc của tập đoàn Latinh ở Cảng Thành.

Ngay cả người phát ngôn ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương như Chris cũng không bằng người đại diện của tổng bộ ở bán đảo Mã Lai nữa là.

Dưới tòa nhà người đến người đi, có hơn trăm chiếc xế hộp đẳng cấp thế giới được đỗ lại, cảnh tượng vô cùng tráng lệ và rung động lòng người.

Bim! Bim!

Hades quay xe ở bãi đậu, định đỗ xe lại ở chỗ này.

Bỗng nhiên, phía sau vang lên âm thanh ấn còi bim bim, Ferrari hồng nhạt lái loạn xạ, đầu xe đâm thẳng vào chỗ đỗ xe, cản lại đường đi của Hades.

“Sếp Lâm, có người cướp chỗ đỗ xe của cướp chúng ta. Có nên đi tiếp không ạ, thuộc hạ bảo đảm có thể đâm nát chiếc xe ấy”, Hades báo cáo lại.

Lâm Ẩn khẽ nhíu mày lại, đang định nói gì đấy.

“Đám ngu si các người lái xe kiểu gì thế? Không có mắt à?”.

Một giọng nữ hung hăng truyền đến.

Cửa sổ xe hạ xuống, Lâm Ẩn nhìn sang, thấy một cô gái xinh đẹp gợi cảm mang váy đen bước xuống từ chiếc Ferrari hồng nhạt kia, vẻ mặt rất thiếu kiên nhẫn, dáng điệu thì trịch thượng, chỉ trỏ quá mắng.

“Tôi muốn đỗ ở đây, các người nhường lại cho tôi, quay xe ra chỗ khác đi”, cô gái mang đầm đen nói rất hung hãn, ra vẻ như thể đây là chuyện đương nhiên.

“Cô Nghê nói các người không nghe thấy à? Chỗ đỗ xe này là cô Nghê nhìn thấy trước, mau tránh ra đi”.

Lúc này, một tên vệ sĩ mặc vest, khuôn mặt lạnh lùng bước tới, quát lên một cách bực tức.

“Các người tốt nhất là tự biết mình biết ta đi, dám giành chỗ đỗ xe với cô Nghê à? Các người có xứng không?”.

Đỗ xe thôi mà còn xứng hay không xứng à? Lâm Ẩn thấy thú vị, đưa mắt đánh giá hai người này một lượt.

Cô gái mang đầm đen có đôi mắt như óng ánh sóng nước, vẻ đẹp bất phàm, da trắng mặt xinh, vóc người cũng vô cùng nóng bỏng, đẹp hơn nhiều so với các cô cũng chỉnh sửa dao kéo khác, nhưng mà khí chất lại rất khác nhau, gương mặt của cô ta để lộ quá nhiều dấu vết từng bị dao kéo động vào, rất không tự nhiên.

“Thằng nhà quê kia, nhìn gì vậy? Chưa từng thấy người đẹp sao?”, cô Nghê nổi đóa, vẻ mặt rất không bình tĩnh, giở giọng khinh khỉnh ra: “Đi chiếc Lincoln đen quê mùa chết đi được, chắc là xe từ thế kỷ trước rồi nhỉ? Đúng là chẳng biết lấy mặt mũi đâu ra mà lái nó đến tầng hầm tòa nhà Thủy Tinh?”.

“Đừng chọc cô Nghê nổi giận, thứ quê mùa như các người mà cũng đòi cướp chỗ đỗ xe của cô Nghê à?”, vệ sĩ mặc vest đừng bên cạnh quát lên: “Lẽ nào các người chưa từng nghe đến danh tiếng của cô Nghê sao? Cô ấy là nhân vật hàng đầu trong giới giải trí, là siêu sao thống trị cả hai lĩnh vực phim ảnh và ca hát!”.

“Các người là nhân viên công ty nào?”, Chris nghiêm mặt lại, trầm giọng hỏi.

“Ồ? Còn giả vờ giả vịt hỏi tôi thuộc công ty nào à?”, cô Nghê tỏ vẻ xem thường mà nói: “Tôi thuộc tập đoàn phim ảnh Tử Kim, sao nào, nhìn bộ dạng quê mùa của các người kìa, muốn tìm ông chủ của bọn tôi nói chuyện à? Xứng không?”.

“Được rồi, tôi không có thời gian, còn phải dự tiệc nữa. Tôi rủ lòng từ bi cho các người một nấc thang xuống nhé, tôi ký tên cho một cái, sau đó thì lái chiếc xe rách này cút đi”, cô Nghê nói với vẻ trịch thượng. dặn vệ sĩ đem giấy bút đến định ký tên.

Chris hơi nhướng mày, cô gái này là siêu sao trực thuộc của tập đoàn Tử Kim à? Kênh kiệu như trời đất luôn vậy.

Chris nhìn về phía Lâm Ẩn, chờ anh chỉ thị.

Lâm Ẩn nhìn hai người Chris một cái, Hades lập tức nhấn chân ga, chiếc xe lao tới như mãnh hổ xổng chuồng, đâm thẳng vào chiếc Ferrari hồng nhạt kia, khiến nó trượt xa mười mấy mét, thân xa lõm xuống.

“Ơ! Các người! Dám đâm vào con xe yêu thích của tôi, thứ nghèo hèn các người có đền nổi không!”, cô Nghê tỏ vẻ không phục, lạnh lùng trừng mắt Lâm Ẩn, tức giận mắng mỏ.

“Gọi điện cho giám đốc tập đoàn Latinh, bảo ông ta xuống đây xử lý đám bần hàn này”, cô Nghê tức tối lên tiếng, dáng vẻ như muốn gây sự.

“Vâng! Cô Nghê, tôi sẽ gọi ngay cho giám đốc Đồ xuống đây”, tên vệ sĩ mặc vest lạnh lùng nhìn Lâm Ẩn rồi gào lên: “Thứ nghèo hèn ngu xuẩn bọn mày dám đâm hư xe của cô Nghê, biết xe của cô Nghê bao nhiêu tiền không? Đấy là bản giới hạn đấy? Ở đây còn là tòa nhà Thủy Tinh nữa, cô Nghê là bạn tốt của giám đốc Đồ trong tập đoàn Latinh, chờ giám đốc Đồ dẫn người đến đây xử lý đám nhà quê bọn mày đi!”.

“Chris, cho cô ta một tấm danh thϊế͙p͙. Tiền sửa xe tôi sẽ trả”.

Lâm Ẩn hờ hững bỏ lại một câu, rồi quay người đi đến thang máy.

Chris nhìn cô Nghê rồi cười khẩy, quăng tấm danh thϊế͙p͙ vào mặt cô ta rồi đuổi theo sau Lâm Ẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK