Mục lục
Chàng rể cực phẩm – Lâm Ẩn (Full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: A Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1212: Bế quan lần nữa

Lâm Ẩn gật đầu Dù anh chỉ tìm thấy một vài điều liên quan đến đá Huyền Không từ thứ Sơn Hải Thiên Tiên để lại, nhưng bây giờ xem ra Sơn Hải Thiên Tiên ra tay với nhà họ Kiền cũng không chỉ vì lão cần đá Huyền Không, mà là vì cao thủ Ma Tộc cần đá Huyền Không.

“Trăm năm, thời gianq úa cấp bách!”

Cụ Trịnh thở dài một tiếng.

Ông ấy lớn tuổi rồi, có lẽ cũng không sống nổi trăm năm nữa, nhưng trong vòng trăm năm nay, chỉ có hai người là Lâm Ẩn và Hiên Viên Hạo có thể trưởng thành để đối phó với Chân Thần cảnh thôi.

“Ra ngoài trước, xử lý hết Ma Tộc bên ngoài đã”.

Hiên Viên Phá Thành nói với giọng điệu nặng nề.

“Ừm!”

Những người còn lại liếc nhìn nhau, bắt đầu tấn công ra ngoài ma vực.

Bên ngoài ma vực có mấy chục nghìn Ma Tộc, nếu không giải quyết cho nhanh, đợi khi Ma quân Suda quay lại, bọn họ cũng không còn cơ hội giải quyết nữa.

Gần hai mươi cao thủ Thiên Tiên bay ra ngoài ma vực.

… Binh sĩ Ma Tộc bên ngoài ma vực còn đang giằng co với cao thủ Nhân Tộc ở bên ngoài, hai bên đều trong trạng thái giương cung bạt kiếm.

“Cao thủ Nhân Tộc các ngươi đi vào ma vực chắc chắn không ra được nữa rồi.”

Một Ma Tộc Địa Tiên nhìn về phía Nhân Tộc, khinh thường nói.

Gã cũng là cấp cao của Ma Tộc, đương nhiên biết trong ma vực còn có những cao thủ khác, một khi bước vào đó, những Nhân Tộc vừa đi vào khi nãy hoàn toàn chẳng là gì cả.

Hơn nữa gã có thể cảm nhận được trận chiến trong ma vực đã dần xong, bão táp do trận chiến bên trong khi nãy khiến cả người bên ngoài cũng cảm thấy sợ hãi.

Bây giờ trong ma vực đã không còn chấn động nữa, rõ ràng trận chiến đã kết thúc.

Bên thắng đã không còn gì bất ngờ nữa.

Còn cao thủ Địa Tiên bên phía Nhân Tộc thì đều lo lắng, không ai biết trong ma vực có gì cả, nhưng với khí thế tự tin của Ma Tộc này, thứ bên trong chắc chắn không đơn giản.

Bọn họ cũng không thể không lo lắng vì những cao thủ hàng đầu của Nhân Tộc, nếu những cao thủ đó bị thua trong ma vực, vậy Nhân Tộc bọn họ sẽ chẳng còn gì nữa.

Nhưng vào lúc này.

Mấy bóng người bay lên trên ma vực, chính là mấy Thiên Tiên của Nhân Tộc.

Một lát sau, những cao thủ Thiên Tiên khác cũng đều bay ra, không hề thiếu một ai.

Ma Tộc cảm thấy căng thẳng.

Trận chiến diễn ra trong ma vực khi nãy đáng sợ như vậy, nhưng bây giờ bên Nhân Tộc vẫn không bị giảm quân số, có gì đó không đúng.

Một lát sau, Ma Tộc mới tuyệt vọng phát hiện cao thủ bên phía bọn họ chẳng có một ai ra ngoài cả.

“Đánh nhanh thắng nhanh”.

Hiên Viên Phá Thành nói.

Mấy Thiên Tiên liếc nhìn nhau, bay thẳng đến trận doanh của Ma Tộc.

Lúc này trong trận doanh của Ma Tộc không có cao thủ Thiên Tiên nào cả, sao có thể chịu được gần hai mươi Thiên Tiên xông đến chứ.

“Cao thủ Ma Tộc ta đâu?”

Một Ma Tộc Địa Tiên cảnh tuyệt vọng quát lên trước khi chết.

“Trong ma vực đã xảy ra chuyện gì, lẽ nào cao thủ Ma Tộc ta đã chết hết rồi sao?”

Một kẻ có huyết thống vương tộc khó tin hỏi.

“Ma quân đâu? Chẳng lẽ chúng ta bị vứt bỏ rồi ư?”

Một vài Ma Tộc tuyệt vọng hỏi, đối mặt với sự tấn công của nhiều Thiên Tiên như vậy, bọn họ muốn chạy trốn cũng không được.

Trên ma vực.

Một mặt trời to lớn màu đỏ hạ xuống phía tây, ánh nắng chiều tựa như máu, mây đỏ nặng nề, hơn một nửa bầu trời đều trở thành màu đỏ như máu tươi lan tràn, lạnh lẽo mà kỳ dị.

Thậm chí còn có mùi máu tanh bay vào mũi của mọi người.

Đây không phải ảo giác, trận chiến trong ma vực đã chuẩn bị kết thúc, trong Ma Tộc thiếu cao thủ hàng đầu tọa trấn đã bị tàn sát gần hết, máu tươi chảy dài khắp nơi.

Ma Tộc chạy tứ tán, mở rộng khu vực chiến đấu ra, thi thể nằm dài dưới đất, đa số đều là Ma Tộc, cũng có một phần rất nhỏ là Nhân Tộc, phơi thây mấy chục dặm.

Trận chiến kết thúc, Nhân Tộc dọn dẹp cẩn thận thi thể của người bên mình, trở về trên thuyền chiến.

Dọn dẹp chiến trường xong, Nhân Tộc bèn khởi hành trở về nhà Hiên Viên.

Lúc này bọn họ không dám tách nhau ra, dù sao cao thủ hàng đầu Ma Tộc cũng còn sống, nếu tách nhau ra, bọn họ rất dễ bị cao thủ Ma Tộc nhằm vào, nếu mấy ma quân kia liên thủ, thật sự không có thế lực nào có thể ngăn cản cả.

Lâm Ẩn cũng theo bọn họ trở về đất tổ nhà Hiên Viên, còn phái người đón người thân ở thế giới thường đến, bây giờ anh là cái gai trong mắt Ma Tộc, nếu có cơ hội chắc chắn Ma Tộc sẽ không bỏ qua cho người bên cạnh anh.

Thời gian gấp rút, sau khi đón Trương Kỳ Mạt và người nhà họ Lâm đến, Lâm Ẩn bèn tiến vào trạng thái bế quan.

Lần này anh giết chết không ít Ma Tộc Thiên Tiên, lại thêm khí huyết của mấy trăm Ma Tộc Địa Tiên, đủ để luyện chế một viên Huyết Đan nữa.

Dù Huyết Đan luyện chế ra lần này không bằng được Huyết Đan luyện chế từ mười Thiên Tiên mà Sơn Hải Thiên Tiên để lại, nhưng cũng có thể giúp anh tiến thêm một bước.

Trong mật thất của nhà Hiên Viên.

Một người đàn ông tóc trắng áo đen nhẹ nhàng lơ lửng trong không trung, một viên Huyết Đan được anh không ngừng luyện chế chậm rãi thành hình, người đó chính là Lâm Ẩn.

Anh ngồi trong mật thất cả một năm.

Một năm sau, khí thế trên người anh lại lên đến đỉnh cao, và vết thương có khi chiến đấu với Thanh Trích Tiên cũng biến mất không còn tăm hơi, viên Huyết Đan trước mặt anh tản ra huyết khí nồng đậm, lấp đầy cả mật thất, nếu là cao thủ luyện thể Địa Tiên cảnh tu luyện nửa giờ ở đây, thân thể chắc chắn sẽ mạnh hơn một bước.

“Bắt đầu thôi!”

Ánh mắt Lâm Ẩn vô cùng kiên định.

Hào quang lấp lánh phát ra trên người anh, trong người vang lên tiếng nổ tung như sấm, công pháp bắt đầu vận chuyển trong người, huyết khí xung quanh nhanh chóng bị anh hấp thu, trong người phát ra âm thanh cuồn cuộn như Trường Giang.

Ngoià thân thể mạnh hơn, tu vi của anh cũng bắt đầu tăng mạnh.

Nhưng Lâm Ẩn vẫn không hài lòng, huyết khí vô cùng vô tận trong Huyết Đan cuộn trào mãnh liệt như biển cả về phía anh, biến thành những dòng sông đó lớn như dãy núi, chảy vào trong cơ thể anh.

Ầm!

Trong người Lâm Ẩn như có gông xiềng bị đánh vỡ, những người bế quan xung quanh mật thất của Lâm Ẩn đều bị thức tỉnh, đi tới ngoài mật thất.

Lập tức nhìn thấy nguyên khí thiên địa vô cùng vô tận xung quanh biến thành cái phễu rót về phía Lâm Ẩn.

“Đây là sắp đột phá nữa ư?”

Một Thiên Tiên lớn tuổi thở dài nói. Lâm Ẩn mới từng này tuổi mà sức chiến đấu đã có thể áp đảo đỉnh cao Thiên Tiên rồi, bây giờ lại muốn đột phá nữa.

“Quá hoành tráng”.

Một Thiên Tiên khác cũng thở dài. Ông ta sống đã lâu, đây là cảnh đột phá hoành tráng nhất mà ông ta từng thấy.

Nguyên khí thiên địa ở đất tổ nhà Hiên Viên vốn dĩ nồng đậm hơn bên ngoài mấy chục lần, nhưng bây giờ nguyên khí của nơi này cũng không thể thỏa mãn Lâm Ẩn đột phá, nguyên khí trong phạm vi nghìn dặm đều bị anh cướp mất.

Thậm chí vô số linh dược dị quả trong vườn thuốc của nhà Hiên Viên cũng trở nên yếu đi, giống như nguyên khí thiên địa trong người cũng bị cướp đi.

Trên khuôn mặt già nua của mấy người nhà Hiên Viên đầy vẻ đau lòng.

Qua lần này, không mất mấy chục năm những linh dược này sẽ không phục hồi được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK