Chương 361: Đạo Phù Tang Thiên Cơ
“Hừ, mọi người đều tưởng Tề Ẩn là thiên hạ vô địch, lẽ nào lão không biết tình hình thức tế trong chuyện nhà họ Văn bị diệt sao?”, Từ Cửu Linh coi thường nói: “Ban đầu nhà họ Văn diệt nhà họ Tề, chính là nhân lúc Tề Vấn Đỉnh lâm bệnh nặng, hôn mê trêи giường, nhân lúc nguy cấp mà xông vào. Sau đó Tề Vấn Đỉnh tỉnh lại, tức giận lôi đình muốn đảo lại thế cục, vậy nên đã dìu dắt con cháu lưu lạc ở ngoài cuối cùng của nhà họ Tề, Tề Ẩn”.
“Nhà họ văn bị tiêu diệt, chắc chắn là sắp xếp của Tề Vấn Đỉnh! Chỉ là muốn dìu dắt con cháu, tạo uy danh cho cậu ta, rồi tuyên bố với bên ngoài đó là bản lĩnh của Tề Ẩn, để cậu ta hưởng lợi”, Từ Cửu Linh chậm rãi nói: “Nếu không phải ta nể tình đó là giọt máu cuối cùng của nhà họ Tề, không đụng vào, thì sớm đã tiêu diệt họ Tề hung hăng này rồi!”.
Người Từ Cửu Linh thật sự sợ hãi không phải Tề Ẩn, mà là ông nội của Tề Ẩn, Tề Vấn Đỉnh.
Tuy Tề Vấn Đỉnh vì tuổi già nên đã nghỉ ngơi, nhưng người này dù sao cũng là công thần thời lập quốc, mạng lưới mối quan hệ rộng lớn và thế lực vô cùng đáng sợ, nếu thật sự xảy ra xung đột lớn, đủ để khiến nhà họ Từ đi đến bước đường mãi mãi không thể khôi phục lại được.
Vậy nên, Lâm Ẩn, con cháu độc đinh của nhà họ Tề, là người ông ta không muốn đắc tội.
“Hừ, cụ có thể biết được tình hình thật sự của nhà họ Văn? Đến tôi điều tra mấy lần cũng không biết được nội tình thật sự ra sao”, Cung Cửu lắc đầu: “Nhưng tôi nói cho cụ biết, Tề Vấn Đỉnh hôn mê, là do có người dùng thủ đoạn, nhà họ Văn diệt nhà họ Tề, cũng là do có thể lực lớn đứng đằng sau chống lưng”.
“Trong tin tình báo tôi có được, lúc nhà họ Văn bị tiêu diệt, Tề Vấn Ẩn vẫn đang trong trạng thái hôn mê, điểm này tôi có thể chắc chắn, đến Tề Vấn Đỉnh có kịch độc trong người, cũng là do Tề Ẩn tự tay cứu sống”, Cung Cửu chậm rãi nói.
“Nếu không phải Tề Ẩn đột nhiên xuất hiện, thì kết cục là lão ấy đã phải chết như thế lực to lớn đứng sau nhà họ Văn sắp xếp sẵn cho rồi, không ai có thể giải thích nổi”.
Cung Cửu chậm rãi nói, nói ra từng tin tức bí mật kinh thiên động địa.
“Thế lực to lớn ban đầu đứng sau nhà họ Văn, là gì?”, Từ Cửu Linh nghi ngờ hỏi.
“Tôi đã từng điều tra, nhưng không có tin tức gì. Nhưng mà, chuyện này cũng không liên quan gì đến cụ đâu”, Cung Cửu chậm chạp nói.
“Điều tôi quan tâm, là Lâm Ẩn đã phá hỏng cục diện của tôi ở nhà họ Ninh! Vốn dĩ, nhà họ Ninh đã bị tổ chức của chúng ta hoàn toàn nắm bắt trong tay rồi”.
“Vậy nên, tổ chức của chúng ta nhất định phải giết Lâm Ẩn!”.
Khi Cung Cửu nói những lời này, trong mắt ánh lên sát khí khiến người ta phải sợ hãi.
Nếu không phải Lâm Ẩn đột nhiên xuất hiện, thì nhà họ Ninh sớm đã bị ông ta hoàn toàn nắm trong tay rồi.
Ban đầu Lâm Ẩn nói muốn đến nhà họ Ninh, làm loạn hết các cục diện của tổ chức họ ở thủ đô.
Vì điều này, Cung Cửu đã phải trả một cái giá cao để đi điều tra tất cả các thân phận của Lâm Ẩn.
Đáng tiếc, chỉ điều tra ra Lâm Ẩn là Tề Ẩn của nhà họ Tề, những tin tình báo khác không có tác dụng gì.
Hơn nữa, lối điều tra nhà họ Văn bị cắt đứt. Nhà họ Văn che giấu quá kĩ, không thể tìm ra bất cứ dấu vết nào.
Mà phía điều tra sư phụ của Lâm Ẩn cũng bị cắt đứt, không có tin tức gì.
Nhưng Cung Cửu có thể chắc chắn rằng, người từng là sư phụ của Lâm Ẩn, là người nắm trong tay thế lực ngầm rất lớn ở Long Quốc. Nếu không, Lâm Ẩn không thể nào dễ dàng tiêu diệt nhà họ Văn đến vậy.
Vậy nên, Cung Cửu quyết định liên kết với những danh môn vọng tộc ở Long Quốc, cùng nhau đối phó với Lâm Ẩn.
Từ Cửu Linh tỏ vẻ kinh hãi, hỏi: “Cậu, cậu nói cái gì? Cậu khống chế nhà họ Ninh rồi? Cung Cửu, rốt cuộc cậu là ai?”.
“Cung Cửu, chỉ là một cái tên. Tôi là ai, không quan trọng”, Cung Cửu chậm rãi nói: “Ông chỉ cần biết, nhà họ Từ buộc phải hợp tác với tôi. Bởi vì, nhà họ Từ của lão không đối đầu lại được với con rồng như Lâm Ẩn”.
“Tôi đến từ đạo Thiên Cơ Phù Tang”.
Cung Cửu đã nói ra thân phận, vẻ mặt Từ Cửu Linh vô cùng kinh hãi, lộ ra vẻ mặc không dám tin, mí mắt giật liên tục.
Im lặng hồi lâu, Từ Cửu Linh thở dài một tiếng, nói: “Thì ra cậu là người của Thiên Cơ, bất kính rồi. Thôi, lão đồng ý phối hợp với cậu, liên kết với cậu để báo thù nhà họ Tề! Xử lý Tề Ẩn!”.
Cung Cửu lạnh lùng cười, nói: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cụ Từ, vậy cụ nghe tôi sắp xếp… Tề Ẩn, sớm muộn cũng chết trong tay chúng ta thôi!”.
…
Hai ngày sau.
Huyện Long Hưng, ngoại ô thủ đô.
Lâm Ẩn dẫn theo Hades, lái xe đến huyện Long Hưng, một thị trấn nhỏ cổ xưa.
Tối hôm đó sau khi đánh thái tử Thất Tinh tàn phế, ép Từ Bạch Hạc quỳ xuống.
Ngoài mặt thì nhà họ Từ đã bị thần phục.
Đến cả người làm mưa làm gió ở khu Hoa Dương như Từ Trường Phong, cũng bị Từ Cửu Linh triệu tập về nhà họ Từ trong đêm, giam lỏng ở biệt thự Đông Lăng, cấm không cho ra khỏi cửa.
Hơn nữa, Từ Cửu Linh còn gọi cho cụ nhà là Tề Vấn Đỉnh một cuộc điện thoại, đích thân xin lỗi, tỏ ý hối hận, còn muốn đưa địa bàn khu Hoa Dương ra để bày tỏ thành ý.
Cụ nhà đã đích thân gọi cho anh một cuộc, nói tạm thời để cho nhà họ Từ một con đường sống, ngoài ra còn dặn dò chuyện của tập đoàn Thất Tinh, nói nếu tập đoàn Thất Tinh dám đến Long Quốc báo thù thì anh có thể chuẩn bị điều động mạng lưới quan hệ ở thủ đô bất cứ lúc nào.
Đối với chuyện này, Lâm Ẩn không hề để tâm.
Nhà họ Từ còn dám ngẩng đầu, thì đánh cho quỳ xuống thêm lần nữa là được.
Chỉ là một nhà họ Từ, không phải vấn đề gì to tát cả.
Điều Lâm Ẩn để tâm, là manh mối về nhà họ Văn.
Anh đã quyết định, ngày mai khi Quý Trọng Sơn quay lại Cảng Thành, thì trực tiếp ra tay.
Quý Trọng Sơn và nhà họ Văn có quan hệ vô cùng sâu sắc, mà thế lực thần bí sau lưng nhà họ Văn, không hề tầm thường chút nào, rất có thể đã biết sự tồn tại của Long phủ, biết được thân phận của cụ nhà mình.
Là một đối thủ cần được tôn trọng, có liên quan mật thiết đến chuyện này.
Vậy nên, Lâm Ẩn quyết định, điều động Long Vệ đang ngủ đông ở Long Phủ.
Phải giao chiến với thế lực lánh đời, Long Vệ mới có tác dụng.
Trước đây Cung Cửu bí mật thao túng nhà họ Ninh, thế lực thần bí đứng sau nhà họ Văn, tất cả đều là những thế lực mạnh mẽ vượt ngoài sức tưởng tượng, những người như Vu Tắc Thành hay Thẩm Tam, khó mà làm nên chuyện mang tính then chốt, cũng khó mà điều tra ra điều gì.
Đây là lần đầu Lâm Ẩn điều động Long Vệ từ sau khi rời núi.
Năm đó trước khi sư phụ rời đi, đã từng hạ lệnh phong tỏa núi, lệnh cho tất cả mọi người trêи dưới Long Phủ quy ẩn, đóng băng tất cả thế lực ở trêи thế giới, đợi đến khi phủ quân kế nhiệm rời núi, người của Long Phủ được hiệu triệu, lúc đó mới được phép xuất hiện lại.
Bởi vì, thiên hạ thịnh hưng, ai cũng có trách nhiệm.
Một người có năng lực càng lớn thì trách nhiệm trêи vai càng nặng nề.
Sư phụ lo lắng sau khi đóng cửa sinh tử, Long Phủ không có một phủ quân xuất sắc để chủ trì thế cục, sẽ xảy ra đại loạn.
Phải biết rằng, thế lực của Long Phủ trải dài khắp thế giới, có năm môn mười hai đường, một khi thay đổi, sẽ ảnh hưởng đến cả cục diện của toàn thế giới.
Một khi Long Phủ đại loạn, vậy không phải là ngày tận thế của thế giới hay sao?
Vậy nên người mới dặn đi dặn lại, yêu cầu Lâm Ẩn trước khi làm xong việc lớn, thì không được để lộ một chút bản lĩnh nào, vừa là để Lâm Ẩn tu tâm dưỡng tính, cũng là để phòng tránh những kẻ thù của Long Phủ đến hãm hại Lâm Ẩn.
Mà nay Lâm Ẩn đã rời núi, cũng đã đủ kiệt xuất để chủ trì thế cục của Long Phủ.
Lâm Ẩn xuống xe, tiến vào thị trấn nhỏ cổ xưa, đi vài vòng qua con đường cổ kính rồi đến trước một ngôi miếu thờ Tam Thanh cũ kĩ.
Anh đảo mắt ra hiệu, Hades liền cung kính đứng lên ngoài canh giữ.
Miếu thờ Tam Thanh này đã rất cũ nát, cột trụ bám đầy mạng nhện, dường như đã rất lâu rồi không có ai đến thắp hương.
Lâm Ẩn nhìn một cái, chắp tay sau lưng, bước vào miếu điện.
Trong điện không có một bóng người, ở chính giữa có bày một pho tượng Tam Thanh vô cùng trang nghiêm.
Lâm Ẩn khẽ nhíu mày, sao trong miếu lại không có người chứ? Miếu này có đạo môn – nơi Thanh Long Vệ đã quy ẩn.
“Khách quý từ phương nào đến?”.
Đúng lúc này, phía sau truyền đến một âm thanh già nua.
Chỉ thấy, một cụ già râu trắng mặc bộ đồ đạo sĩ cũ kĩ, chầm chậm bước vào chính điện, trêи người mang một khí chất thiên tiên.
Vẻ mặt cụ đạo sĩ rất bình tĩnh, ánh mắt nghi ngờ, nhìn về phía Lâm Ẩn.