Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 585

Điện thoại của Nhan Nhã Tịnh đã bị Quang Khải cưỡng ép tắt máy lúc ở biệt thự bên bờ biển của Nhan Vũ Trúc.

Về đến bên ngoài tiểu khu Thiên Mệnh, Nhan Nhã Tịnh mới khởi động lại máy.

Vừa mở điện thoại ra, cô đã thấy ngay mấy tin nhắn Lưu Thiên Hàn gửi đến cho mình.

“Nhan Nhã Tịnh, trưa nay đừng ở với Tô Thu Quỳnh, đi ăn với anh đi.”

“Nhan Nhã Tịnh, anh không muốn phòng không gối chiếc.”

“Nhan Nhã Tịnh, anh nhớ em.”

Anh Lưu, em cũng nhớ anh, điện thoại vừa mới được mở lên thôi mà em đã bắt đầu nhớ.

Nhưng Nhan Nhã Tịnh lại không nói những lời âu yếm như hồi sáng với Lưu Thiên Hàn mà trả lời một câu: “Anh Lưu, chúng ta chia tay đi.”

Lưu Thiên Hàn đã đến bệnh viện xét nghiệm ADN với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ xong, sau khi anh đưa Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ về bệnh viện nơi Tô Thu Quỳnh nằm rồi đến công ty.

Hôm nay anh có mấy tài liệu quan trọng cần phải xử lý, anh nghĩ sau khi xử lý chỗ tài liệu đó xong, anh sẽ không đợi cấp dưới đưa kết quả xét nghiệm ADN đến đây nữa mà anh sẽ đến bệnh viện chờ kết quả luôn.

Tâm trạng của anh có hơi kích động, anh vội vàng muốn nhìn thấy kết quả xét nghiệm ADN, cũng rất muốn nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh.

Cho nên, vừa được rảnh rỗi là anh đã nhắn tin ngay cho Nhan Nhã Tịnh, chỉ là anh đã gửi mấy tin nhắn đi rồi nhưng anh vẫn không nhận được tin nhắn trả lời của cô.

Lưu Thiên Hàn biết lúc này Nhan Nhã Tịnh đang làm việc ở đoàn phim, anh thấy cô không nhắn lại cũng chỉ nghĩ cô đang bận.

Tuy rằng trong lòng có hơi buồn, nhưng anh vẫn ủng hộ công việc của cô.

Không đợi được tin nhắn trả lời của Nhan Nhã Tịnh, anh lại tiếp tục nhắn tin, anh thấy bản thân thật buồn cười, đã không còn là cậu nhóc mười bảy mười tám tuổi nữa mà chỉ gửi tin nhắn cho một người thôi, trong lòng đã sinh ra cảm giác ngọt ngào khôn xiết.

Bỗng nhiên điện thoại Lưu Thiên Hàn vang lên tiếng thông báo, anh biết là Nhan Nhã Tịnh nhắn lại cho anh.

Khoé môi anh không nhịn được nhếch một đường cong nhỏ, anh hơi mong đợi không biết cô gái nhỏ đó sẽ nói lời ngon tiếng ngọt gì với mình đây.

Anh Lưu, chúng ta chia tay đi.

Thứ Nhan Nhã Tịnh gửi đến không phải là lời ngon tiếng ngọt, mà là một câu chia tay.

Lưu Thiên Hàn ngơ ngác nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại mấy giây, sao đột nhiên Nhan Nhã Tịnh lại muốn chia tay anh?

Chắc không phải anh bám người quá, liên tục gửi tin nhắn cho cô nên mới bị ghét đấy chứ?

Trực giác nói cho Lưu Thiên Hàn biết không phải nguyên nhân này, anh cảm thấy chắc chắn là do anh hoa mắt, anh dụi mắt nhưng trên màn hình điện thoại vẫn là mấy chữ kia.

Chia tay, chia tay!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK