Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 287

Cô biết, có những lúc, tắm nước lạnh, cũng không giải quyết được một số vấn đề, hơn nữa, vào những ngày như thế này, tắm nước lạnh, khó chịu đến mức nào!

Nhan Nhã Tịnh đau lòng cho người đàn ông của mình.

Nhan Nhã Tịnh khẽ ho một tiếng, trong lòng cô đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, sau đó suy nghĩ kia ngày càng rõ ràng, mặt cô cũng ngày càng đỏ lên.

Nhưng vì không để cho Lưu Thiên Hàn khó chịu như vậy nữa, Nhan Nhã Tịnh vẫn đỏ mặt nói: “Thiên Hàn, hay là…hay là, em dùng cách khác để giúp anh nhé…”

Sau khi nói đến cuối cùng, Nhan Nhã Tịnh dường như không nghe thấy được giọng nói của mình, thật sự quá mất mặt, cô không dám nghĩ đến, cả đời này của cô, lại nói những lời này với một người đàn ông!

Đầu của Lưu Thiên Hàn nổ tung một tiếng, anh cũng không thể nhịn được nữa, bế ngang cô lên, hai người cùng ngã lên chiếc giường lớn mềm mại…

Mặc dù đã thành công giúp đỡ Lưu Thiên Hàn, nhưng nhiệt độ trên mặt Nhan Nhã Tịnh vẫn không hề giảm.

Cô cầm tăm bông, cẩn thận lau vết thương trên cổ tay cho anh.

Đúng là tửu sắc hại người, lúc nãy cô chỉ lo làm chuyện không dịu dàng với Lưu Thiên Hàn, quên mất giúp Lưu Thiên Hàn xử lý vết thương.

Vết thương trên cổ tay của Lưu Thiên Hàn vì động tác kịch liệt lúc nãy mà hơi nứt ra.

Lúc Nhan Nhã Tịnh xử lý vết thương cho Lưu Thiên Hàn, cơ thể cố ý giữ khoảng cách với anh, không dám ngẩng đầu lên nhìn vào mắt anh, vừa nhìn vào mắt anh, cô lại không khỏi nhớ đến lúc nãy cô đã làm chuyện khó để miêu tả như thế nào.

Nhan Nhã Tịnh ép mình không được suy nghĩ linh tinh, chuyên tâm bôi thuốc cho Lưu Thiên Hàn, nhưng càng không muốn nghĩ đến, cảnh tượng trong đầu cô càng khiến cô đỏ mặt tía tai.

Cô chưa từng nghĩ đến, cô sẽ táo bạo và điên cuồng trước một người đàn ông như vậy, nhưng đối với anh, cô luôn không có nguyên tắc, phá lệ hết lần này đến lần khác.

“Nhã Tịnh, lúc nãy em làm rất tốt.”

Người đàn ông trong lòng cảm thấy hài lòng, tinh thần sảng khoái, cảm thấy nên nói một chút gì đó khen thưởng cho cô gái nhỏ thông minh, gắng sức lúc nãy.

Lưu Thiên Hàn không có thói quen khen người khác, anh nặn nửa ngày, mới nặn ra được một câu như vậy.

Ai biết được, vừa nghe thấy câu nói này của anh, khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh càng nóng lên, tay cô run rẩy, tăm bông trong tay trực tiếp rơi xuống đất.

Nhìn ra sự ngượng ngùng của cô, tâm trạng của Lưu Thiên Hàn tốt hơn một chút, da mặt của người phụ nữ này làm thế nào cũng không dày lên được!

Nhan Nhã Tịnh đỏ mặt, hoảng loạn lại rút ra một cây tăm bông: “Lưu Thiên Hàn, anh có thể đừng nói nữa có được không?”

Vốn dĩ cô đã mất mặt muốn chết rồi, anh còn nói nữa, cô thật sự muốn nhảy ra khỏi cửa sổ.

Lưu Thiên Hàn nhìn thấy cô gái nhỏ thẹn quá hóa giận, biết điều ngậm miệng lại. Vợ mà, phải nuông chiều, vì cuộc sống tình dục hạnh phúc sau này của anh, anh không dám chọc vợ đại nhân nổi giận.

Cuối cùng cũng giúp Lưu Thiên Hàn xử lý xong vết thương, Nhan Nhã Tịnh đổi quần áo, cúi đầu đi xuống tầng.

Thật sự rất ngại khi nhìn thấy anh, nhưng lát nữa ăn sáng, vẫn phải cùng với anh mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Nhan Nhã Tịnh che mặt, cô làm chuyện mất mặt như thế này, sau này thật sự không còn mặt mũi đi gặp người khác!

Nhan Nhã Tịnh vừa xuống đến phòng khách, đã nhìn thấy Cung Tư Mỹ đang đóng cửa phòng khách lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK