Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 355

Vừa rồi anh nói ra câu không việc gì mà tỏ ra ân cần, không gian tà thì cũng là phường trộm cắp. Thật sự chỉ là tình thú bá đạo ngọt sủng của các cặp đôi. Ai ngờ đâu vào tai Nhan Nhã Tịnh lại hoàn toàn biến thành ý khác.

Thật ra, sau khi nói xong câu đó, Lưu Thiên Hàn còn muốn xoa đầu nhỏ của cô, sau đó bổ sung thêm một câu ‘anh thích em ân cần như vậy’.

Nhưng con người anh ấy à, không thích làm mình quá ngọt ngấy, giữ lại câu kia để Nhan Nhã Tịnh tự nghiền ngẫm.

Nhưng rồi cô tự nghiền ngẫm lại hiểu nhầm thành ý khác.

Nhan Nhã Tịnh gần như dồn hết sức bình sinh để đẩy Lưu Thiên Hàn trên người mình xuống: “Anh Lưu, anh xuống xe mau! Tối nay em không muốn nhìn thấy anh nữa! Tạm biệt!”

Lưu Thiên Hàn tổng tài bá đạo nhưng lại là chú cừu non trong tình trường không thể nào ngờ được rằng tình huống lại đột nhiên đảo ngược như vậy.

Cho đến khi suýt bị Nhan Nhã Tịnh đẩy xuống, anh vẫn không hiểu, vẻ tức giận trên gương mặt Nhan Nhã Tịnh bắt nguồn từ đâu.

Lưu Thiên Hàn đứng cho vững, lạnh lùng nói với Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, đừng đùa nữa!”

Nhận thấy giọng nói của mình hơi lạnh lùng, cứng nhắc, Lưu Thiên Hàn nói lại lần nữa bằng ngữ điệu mềm mại hơn: “Đừng đùa nữa!”

Lưu Thiên Hàn cho rằng mình đã dịu giọng đi rồi, nhưng giọng nói của anh lọt vào tai Nhan Nhã Tịnh vẫn lạnh như băng.

Nhan Nhã Tịnh ‘hừ’ một tiếng lạnh tanh, bỗng chốc nổi cơn tam bành.

Vốn dĩ cô không hề có lỗi, hóa ra cô thẽ thọt, nhũn nhặn nhận sai, nói ngon nói ngọt dỗ dành anh, đổi lại được là câu ‘không việc gì mà tỏ ra ân cần, không gian tà thì cũng là phường trộm cắp’ cộng thêm ‘đừng đùa nữa’ của anh à?

Cho dù từ trong xương tủy tồn tại một nỗi sợ hãi không nói được thành lời với Lưu Thiên Hàn, nhưng lần này, Nhan Nhã Tịnh cũng không định tiếp tục khúm núm nữa.

Cô như con mèo con bị nhổ trụi lông, đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào Lưu Thiên Hàn mà quát: “Anh Lưu, anh cho là em gây chuyện vô cớ chứ gì?”

“Em nói cho anh biết nhé, anh Lưu, người gây chuyện vô cớ là anh đấy!”

Lưu Thiên Hàn không bao giờ nghĩ được là Nhan Nhã Tịnh lại bỗng dưng nổi đóa lên như thế này. Anh bỗng tần ngần.

Sự việc hơi sai sai thì phải. Anh đã dỗ dành cô rồi, sao cô vẫn giận dữ như thế nhỉ?

Tiếc thay, anh lại không mang theo bên mình quyển “Bí Kíp Cua Vợ” mà Nhạc Dũng đưa cho. Tuy chỉ số IQ của anh rất cao, nhưng trên phương diện tình cảm, anh thực sự thiếu hụt kinh nghiệm trầm trọng. Quả thực anh không biết vì sao Nhan Nhã Tịnh lại giận đùng đùng thế này. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Không đợi Lưu Thiên Hàn lên tiếng, Nhan Nhã Tịnh lại tức tối quát: “Anh Lưu, tối hôm nay em hoàn toàn không sai! Em không làm sai thì anh dựa vào đâu mà hung dữ với em?”

“Nhan Nhã Tịnh…”

“Đừng gọi tên em!” Nhan Nhã Tịnh là vậy, một khi cơn giận đã dâng lên thì là gan phải gọi là to tày trời.

Cô tức tối trừng mắt với Lưu Thiên Hàn, thế nhưng giọng nói lại nhuốm mùi hờn tủi: “Em không hề sai, thế mà anh còn hung dữ với em. Anh bắt nạt em!”

“Đừng nói là tối nay em không hề gọi chàng trai đó. Cho dù em có gọi đi chăng nữa thì có gì sai nào? Chỉ có đàn ông các anh được phép gọi tay vịn ở club, còn phụ nữ bọn em không thể gọi trai bao ở club được à?”

“Ừ đấy. Em muốn gọi anh ta làm tay vịn đấy. Người ta tốt hơn anh nhiều. Chí ít anh ta sẽ không mặt sưng mày xỉa với em. Càng không hở chút là hung dữ với em!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK