CHƯƠNG 556
Nghĩ đến một vũng máu tươi dưới người Tô Thu Quỳnh, nghĩ đến đứa con chết thảm của anh ta và Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng ước gì chém mình ngàn đao.
Sao anh ta lại tin lời An Tình đến thế, mà không chịu điều tra trước một lượt!
Phải biết, lúc ở Bán Sơn, An Tình luôn nói dối, ngay cả Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ cô ta cũng có thể hãm hại, còn chuyện gì cô ta không làm ra được nữa.
“Anh Mục Hàng, em rất khó chịu… tại sao mọi người lại cứu em…em cảm thấy mình rất bẩn… để em chết đi, để em chết đi…”
Tiếng khóc của An Tình, ổn đến mức Chiến Mục Hàng ghê tởm không nói nên lời, anh ta nhìn chằm chằm An Tình, năm đó thiếu nữ ngây thơ không màng sống chết cứu anh ta ra khỏi biến lửa, cô gái khiến anh ta thương tiếc từ tận đáy lòng, sao lại trở nên giả dối ghê tởm như vậy?
“An Tình, bốn người đàn ông kia, rốt cuộc là do Tô Thu Quỳnh phái đến, hay là do em tìm đến?”
Trái tim An Tình đột nhiên hồi hộp, cô ta chưa bao giờ ngờ rằng, Chiến Mục Hàng sẽ đột nhiên hỏi cô câu này.
Chẳng lẽ Chiến Mục Hàng đã kiểm tra rõ rồi sao? Nhưng rõ ràng cô ta đã cho bốn tên đàn ông đó rất nhiều tiền, bọn chúng hẳn không phản bội cô ta mới đúng.
Trái tim An Tình đập dữ dội, đôi môi cô ta mấp máy run rẩy, nhưng cô ta vẫn cắn chặt môi làm ra một bộ dáng cực kỳ tủi thân mà nói với Chiến Mục Hàng, “Anh Mục Hàng, em thật sự không biết tại sao anh lại hỏi em như vậy! Bốn người đàn ông đó, sao có thể là em tìm đến được chứ!”
“Anh Mục Hàng, anh thế này là, đang nghi ngờ em sao? Anh Mục Hàng, em bị bọn chúng ăn hiếp… huhu… anh Mục Hàng, em vốn đã sống không bằng chết rồi, nếu anh còn nghi ngờ em như vậy, em sống còn ý nghĩa gì nữa chứ!”
Nghe lời này của An Tình, An Trí Dũng cũng vội vàng mở miệng nói: “Đúng vậy anh rể, sao anh có thể nghi ngờ chị hai của em chứ! Chị hai em đã cắt cổ tay tự sát, nếu bốn người đàn ông đó là do chị ấy tìm đến, chị ấy sao phải lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa!”
“Cắt cổ tay tự sát?” Chiến Mục Hàng nhìn thoáng qua lớp băng gạc quấn quanh cổ tay An Tình, môi mỏng không khỏi cong lên châm chọc, “Quên nói với các người, tôi đã hỏi qua bác sĩ, bác sĩ nói, trên cổ tay của chị gái cậu, chỉ có một miệng vết thương nhỏ, cho dù không đến bệnh viện, thậm chí không có bất kỳ chữa trị gì, cũng không thể chết được.”
“An Tình, cắt cổ tay tự sát này của cô, là làm cho ai xem thế?!”
Sắc mặt An Tình thay đổi cực lớn, bác sĩ của bệnh viện cô ta cũng đã đút lót rất nhiều tiền, tại sao lại bán đứng cô ta?
Đối diện với ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét của Chiến Mục Hàng, An Tình đột nhiên thở không ra hơi.
Cô ta há to miệng, cố gắng hít thở chút không khí trong lành, nhưng càng như thế này, lại càng khó chịu, như cá rời khỏi nước, hô hấp vô cùng gian nan.
Phí nhiều sức lực như thế, An Tình mới tìm lại giọng nói của mình, “Anh Mục Hàng, trong mắt anh, em rốt cuộc là người như thế nào?”
“Có phải anh cho rằng, em là một người phụ nữ đạo đức giả tàn nhẫn, chỉ biết hãm hại người khác không? Anh Mục Hàng, em yêu anh như thế, anh không thể làm tổn thương trái tim em thế này được!”
“Anh rể, lời này của anh thật sự quá đáng, chị hai của em một lòng một dạ với anh, sao chị ấy có thể là người như vậy được!”