Chương 349
Bây giờ cô ta đang tỏa sáng vạn trượng, vạn người mơ ước, cô ta đã đứng trên đỉnh Vân Sơn, cô ta tuyệt đối không thể ngã từ trên cao xuống được.
Chỉ cần thanh danh của cô ta vẫn còn, với địa vị hiện tại trong giới giải trí của cô ta, muốn kiếm tiền cũng chỉ là chuyện phút mốt mà thôi!
Nhan Nhã Tịnh khinh thường sự ngoan độc và nham hiểm của Nhan Vũ Trúc. Nhưng cô phải công nhận một điều, khi đối mặt với hiểm nguy, năng lực ứng biến của cô ta y như một quyển sách giáo khoa cao cấp vậy.
Sự việc ngày hôm nay, Dương Mai không làm Nhan Vũ Trúc bị thương, nhưng Nhan Nhã Tịnh tin rằng ác giả ác báo, Nhan Vũ Trúc sẽ không kiêu ngạo mãi được đâu!
Thực ra, nếu vừa rồi có người quay lại cảnh Nhan Vũ Trúc đẩy Rose ra rồi đăng lên mạng. Cho dù thái độ nhận sai của Nhan Vũ Trúc có tốt đến đâu đi nữa thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cô ta.
Nhưng vừa rồi Dương Mai hắt axit sunfuric quá đột ngột, không ai trong đoàn làm phim nghĩ đến việc quay video lại.
Vì vậy, cho dù trong đoàn làm phim có người ngứa mắt Nhan Vũ Trúc, đăng chuyện hôm nay lên mạng thì cũng không thể gây ra sóng gió gì được.
Không có video làm chứng, chỉ có lời nói miệng thì chắc chắn mọi người sẽ cho rằng có người cố ý bôi nhọ Nhan Vũ Trúc.
Sau khi xe cứu thương đến nơi, Nhan Nhã Tịnh cũng rời khỏi đoàn làm phim.
Lúc cô đeo túi xoay người rời đi thì đúng lúc đối diện với đôi mắt của Nhan Vũ Trúc.
Trong mắt Nhan Vũ Trúc mang theo ý cười giễu cợt, còn thoang thoáng hiện lên vẻ ác độc.
Dáng vẻ này của cô ta như muốn nói với Nhan Nhã Tịnh, ‘Nhan Nhã Tịnh, cô không thắng được tôi đâu! Rồi sẽ có một ngày tôi khiến cô không ngóc đầu lên nổi!’
Nhan Nhã Tịnh không hề sợ hãi, cô cũng hằn học trừng mắt nhìn Nhan Vũ Trúc.
Ngày trước cô chưa từng nghĩ đến việc phải tranh đấu với ai, nhưng cô cũng không phải quả hồng mềm mặc người nắn bóp, ‘Nhan Vũ Trúc, muốn đấu với tôi đúng không? Được, Nhan Nhã Tịnh tôi sẽ chơi cùng cô tới cùng!’
Sau khi rời khỏi đoàn làm phim, Nhan Nhã Tịnh đi thẳng đến Lam Điều.
Ngày này hằng năm, Tô Thu Quỳnh đều sẽ uống đến say mèm.
Bởi vì hôm nay là ngày giỗ của con cô ấy. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lúc Nhan Nhã Tịnh đến Lam Điều, trước mặt Tô Thu Quỳnh đã có mấy vỏ chai rượu, bên cạnh cô ấy còn có hai anh chàng đẹp trai trẻ măng. Nhan Nhã Tịnh ngồi xuống, một trong hai anh chàng kia ngồi xuống bên cạnh Nhan Nhã Tịnh: “Chị gái, em rót rượu giúp chị.”
“Không cần đâu!”
Nhan Nhã Tịnh biết hai anh chàng này chính là trai bao mà một người bạn xấu của Tô Thu Quỳnh đưa đến. Cô gái đó không muốn nhìn thấy dáng vẻ đau vì tình của Tô Thu Quỳnh, muốn cô ấy tận hưởng thú vui trước mắt, phóng túng bản thân.
Tô Thu Quỳnh cũng rất hài lòng về hai chàng trai này, cô ấy ôm cổ một người, hôn lên mặt cậu ta.
“Nhã Tịnh, tối hôm nay chúng ta uống rượu, ca hát, chơi hết mình!”
Tô Thu Quỳnh thật sự uống say rồi, trên mặt cô ấy không còn vẻ lạnh lùng thường ngày nữa, chỉ có nỗi bi thương không thể che giấu.
Nhan Nhã Tịnh biết Tô Thu Quỳnh sẽ không để bản thân sa ngã, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, trong lòng cô vẫn thấy đau nhói từng cơn.