CHƯƠNG 51
“Ơ? Hình như người kia là bác sĩ Nhan.” Cố Bắc Vinh vừa xoay mặt sang thì trông thấy Nhan Nhã Tịnh ở trong quán cà phê: “Tại sao người ngồi đối diện bác sĩ Nhan lại trông có vẻ giống với người đại diện của Nhan Vũ Trúc nhỉ? Cô ta tìm bác sĩ Nhan để làm gì?”
“Dừng xe!” Nghe thấy cái tên Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt của Lưu Thiên Hàn bất giác nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc nhận ra bản thân vừa nói gì với tài xế, anh không khỏi giật mình.
Sự bất ngờ ngắn ngủi trôi qua, cuối cùng Lưu Thiên Hàn vẫn xuống xe, bước từng bước một vào quán cà phê.
Nhan Nhã Tịnh nhận ra Rose, mối quan hệ giữa cô ta và Nhan Vũ Trúc vô cùng tốt. Năm năm trước cô ta luôn giúp Nhan Vũ Trúc gài bẫy cô nên cô hoàn toàn không có ấn tượng tốt đẹp gì với Rose.
Hôm nay Rose tới bệnh viện làm ầm ĩ, cô không muốn việc của bản thân làm phiền sự yên tĩnh của bệnh viện nên đành ra quán cà phê dưới lầu với cô ta.
“Nói đi Rose, hôm nay cô tìm tôi là vì chuyện gì?”
“Nhan Nhã Tịnh, có phải cô là người mua thủy quân bôi đen Vũ Trúc của chúng tôi trên mạng không? Đúng là chả biết xấu hổ gì cả! Cô dám hại Vũ Trúc của chúng tôi như thế thì tôi sẽ không tha cho cô đâu!”
Nói rồi, Rose hất thẳng cốc cà phê nóng hổi để trước mặt vào mặt Nhan Nhã Tịnh.
Nhan Nhã Tịnh không ngờ vừa gặp Rose đã động thủ, trong trạng thái không phòng bị, cho dù cô đã nhanh chóng né tránh nhưng cà phê vẫn hắt hết lên mu bàn tay.
Cà phê vừa pha xong, cảm giác dội lên da không phải chuyện đùa. Trong nháy mắt, mu bàn tay Nhan Nhã Tịnh đã sưng đỏ một mảng lớn.
Nhìn mu bàn tay sưng đỏ của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng Rose nhất thời thoải mái hơn không ít, cô ta hung tợn trừng mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, tôi cảnh cáo cô, tốt nhất là cô nên mau cút ra nước ngoài cho tôi, nếu không, tôi nhất định sẽ khiến cô sống không bằng chết!”
Nhan Nhã Tịnh cũng đã thấy sự việc của Nhan Vũ Trúc ở trên mạng.
Scandal của Nhan Vũ Trúc thật sự không phải cô bóc phốt, nhưng cô cũng phải thừa nhận, nhìn thấy Nhan Vũ Trúc bị bôi đen khắp mọi nơi trên mạng, trong lòng cô rất sảng khoái.
Trên tay rất đau, Nhan Nhã Tịnh chưa bao giờ là thánh mẫu sen trắng mặc cho người ta ức hiếp, người khác làm cho cô đau, cô sẽ đòi lại gấp bội.
Đáng tiếc, trước mặt cô không có một ly cà phê nóng hổi.
“Làm sao, chột dạ rồi phải không?! Nhan Nhã Tịnh, bây giờ cô đi làm sáng tỏ là cô đang cố ý hãm hại Vũ Trúc nhà chúng tôi đi! Cô không muốn chúng tôi được sống tốt chứ gì, cô là người phụ nữ đê tiện, sao cô lại ác độc như vậy!”
“Đúng là tôi không thể muốn Nhan Vũ Trúc được sống tốt, bất kể là ai vạch trần scandal trên mạng thì tôi cũng phải nói một tiếng cảm ơn với người đó.” Nhan Nhã Tịnh nhìn Rose, không tự ti cũng không kiêu ngạo nói từng câu từng chữ.
“Nhan Nhã Tịnh, cô đừng giả vờ nữa! Chính cô hại Vũ Trúc nhà chúng tôi! Cô ghen tị với Vũ Trúc của chúng tôi. Đáng tiếc, cho dù ghen tị thế nào thì cô cũng không thể so sánh với Vũ Trúc của chúng tôi được!”
Nhan Nhã Tịnh cười khẩy: “Rose, cô cảm thấy tôi sẽ ghen tị với Nhan Vũ Trúc về cái gì đây? Ghen tị cô ta không biết xấu hổ, ai cũng có thể là chồng à? Rose, sở thích của tôi không đặc biệt như vậy đâu!”