CHƯƠNG 484
Lưu Thiên Hàn một bụng lửa giận, nhưng anh có lúc càng giận càng bình tĩnh, lời nói ra càng bình tĩnh không một chút gợn sóng.
“Ừ, quả thật nên một thời gian.” Lưu Thiên Hàn khựng lại một chút, quái gở nói: “Giang Nhị, chúng ta hình như rất lâu không đánh nhau rồi, hẹn thơi gian, cọ xát một chút đi.”
Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, cơ thể nhỏ của Giang Kiến Huy không khống chế được mà run rẩy.
Đánh nhau với Lưu Cửu , đâu phải cọ xát chứ! Rõ ràng là tìm đánh mà! Anh ta không có sở thích đặc biệt thích ngược!
Bỏ đi, anh ta dạo gần đây tương tư với tiểu tiên nữ Nhã Tịnh của anh trong mơ vậy, đợi tên khốn Lưu Cửu đó không chú ý tới thì anh ta lại tiếp tục đào chân tường.
Giang Kiến Huy cười khan một tiếng: “Lưu Cửu , tôi bỗng nhiên nhớ ra, tôi dạo gần đây có chút bận, cọ xát gì đó, vẫn là bỏ đi.”
“Nếu không muốn cọ xát, vậy thì… biến.”
Nói xong lời này thì Lưu Thiên Hàn trực tiếp lạnh lùng cúp máy.
Anh ta hơi cúi mặt xuống, không tự chủ mà bóp chặt bàn tay nhỏ của Nhan Nhã Tịnh, anh mấy ngày không trở về, những con ruồi nhặng này đều ngông cuồng như vậy!
Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của anh, đừng hòng ai nhòm ngó tới!
Nhan Nhã Tịnh mơ hồ, cũng suýt nữa ngủ mất, cuối cùng một câu ‘biến’ bực bội này của Lưu Thiên Hàn lại đánh thức cô rồi.
Nhan Nhã Tịnh mở đôi mắt mơ hồ, cô vô cùng ấm ức nhìn Lưu Thiên Hàn, anh Lưu trong mơ không dịu dàng tí nào, vừa đánh vừa chê bai cô, bây giờ còn bảo cô biến.
Sau khi biết tin chết của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh cố chống đỡ nhiều ngày như vậy, vốn sắp sụp đổ, một tiếng ‘biến’ này của Lưu Thiên Hàn khiến cô hoàn toàn bạo phát.
Nước mắt của Nhan Nhã Tịnh lã chã rơi xuống, cô đưa bàn tay nhỏ ra, dùng sức đâm vào lồng ngực của Lưu Thiên Hàn.
“Anh Lưu, anh sau này không phải là không muốn xuất hiện ở trong giấc mơ của em nữa hay sao? Được, em sau này cũng sẽ không mơ về anh nữa! Anh có biết mấy ngày này em khó chịu thế nào không! Nhưng anh không hề để ý em! Anh chỉ biết hung dữ với em, đánh em, mắng em!”
“Anh… anh là quái vật từ đâu tới! Anh căn bản không phải là anh Lưu của em!”
Nhan Nhã Tịnh càng nhìn gương mặt đèn xì trước mặt của Lưu Thiên Hàn, càng cảm thấy đây là con quái vật nào đó chiếm cơ cơ thể của anh Lưu ở trong giấc mơ.
Con quái vật không biết xấu hổ này ngay cả cơ thể của anh Lưu cũng dám chiếm, xem cô dạy dỗ anh thế nào!
Nghĩ như vậy, Nhan Nhã Tịnh túm vai của Lưu Thiên Hàn, đập mạnh anh vào cửa xe: “Anh trả lại anh Lưu của tôi cho tôi! Nếu không, tôi bây giờ đánh anh hồn phi phách tán!”
Nghe thấy tiếng va chạm mạnh ở đằng sau, Cao Bắc Vinh không kìm được mà giật mình.
Chị dâu Cửu đây là đang bạo lực gia đình với Lưu Cửu sao?
Cũng do chất lượng của chiếc xe này tốt, nếu không chị dâu Cửu hung hãn như vậy, nhất định đập nát cửa xe rồi!
Cao Bắc Vinh vô thức liếc nhìn gương chiếu hậu, đáng tiếc vách ngăn đã nâng lên, cái gì cũng không nhìn thấy, nếu không anh ta có thể quay video Lưu Cửu bị bạo lực gia đình, để đám người Chiến Thất cùng nhau thưởng thức.
Có điều, mặc kệ có thể nhìn thấy tình hình cuộc chiến đằng sau hay không, sự sùng bái của Cao Bắc Vinh đối với Nhan Nhã Tịnh lại tăng lên một độ cao mới.