CHƯƠNG 518
Nhan Nhã Tịnh không nói gì, cô chỉ ấn vào điện thoại của mình.
Lúc cô đặt điện thoại lên bàn uống nước trong phòng bao, trong điện thoại của cô truyền đến giọng nói của Cung Tư Mỹ.
“Anh Cửu….a….anh Cửu….ưm….anh Cửu, anh quá lợi hại! Anh Cửu, em không được nữa! Em… a….a…ưm….”
Tối qua, Nhan Nhã Tịnh gọi điện cho Lưu Thiên Hàn hai lần, lần đầu tiên cô nghe thấy giọng nói của Cung Tư Mỹ truyền tới từ trong điện thoại, cô thật sự là khó chịu muốn chết rồi.
Cô nghĩ không thông tại sao anh Lưu mở miệng là nói yêu cô, còn muốn làm ra loại chuyện này với Cung Tư Mỹ.
Thậm chí, cô không nhịn được mà nghĩ, lẽ nào đàn ông trên đời này đều không có thứ gì tốt đẹp sao?
Đều là kiểu ngoài miệng nói một kiểu, cơ thể lại làm một kiểu khác.
Nhưng trong đầu của cô còn có một giọng nói khác, giọng nói đó không ngừng nói với cô, anh Lưu không phải loại người này.
Phải, anh Lưu vì cứu cô, mấy lần không màng sống chết, sự thâm tình anh dành cho cô, cô có thể cảm nhận được rõ ràng, cô không tin anh sẽ vô duyên vô cớ chạy lên giường của Cung Tư Mỹ.
Huống chi cô ở trong điện thoại chỉ nghe thấy tiếng của Cung Tư Mỹ, không nghe thấy giọng của anh Lưu.
Cô cảm thấy, chuyện này nhất định có uẩn khúc.
Sau khi bình tĩnh lại, Nhan Nhã Tịnh lại gọi điện cho anh Lưu, lần này cô cẩn thận hơn, ghi âm.
Nếu giọng nói truyền ra từ trong điện thoại vẫn là giọng của Cung Tư Mỹ, cô vừa hay có thể ghi âm lại.
Anh Lưu không có xảy ra quan hệ với Cung Tư Mỹ là tốt nhất, có đoạn ghi âm này, khi cô đi tìm anh Lưu chất vấn, ít nhất có đủ bằng chứng, cô không phải gây sự vô lý, cô có lý để dựa.
Trong tình yêu, hai người có mâu thuẫn. Cấm kỵ nhất là che giấu, muốn ở bên nhau lâu dài, sự nghi ngờ trong lòng buộc phải làm rõ.
Cô không muốn trong lòng mãi mãi có một nút thắt đối với anh Lưu.
Nhan Nhã Tịnh vốn là muốn lấy đoạn ghi âm này để chất vấn riêng anh Lưu, chỉ là không ngờ tới tối nay lại trùng hợp đụng phải Cung Tư Mỹ, mỗi một câu của Cung Tư Mỹ, vẫn đẩy cô vào vai không nói lý, vậy thì cô đương nhiên phải để Lưu Thiên Hàn nhìn xem, cô và Cung Tư Mỹ rốt cuộc ai không có lý hơn.
Trên mặt Cung Tư Mỹ vốn còn nở nụ cười ưu nhã hoàn mỹ, khi cô ta nghe thấy giọng nói của Nhan Nhã Tịnh truyền ra từ trong điện thoại, gương mặt nhỏ của bạch nguyệt quang ở trong tim vô số đàn ông của cô ta lập tức thay đổi.
Cô ta khó chịu tới mức muốn hét lên, nhưng lễ nghi của thục nữ hiền dịu được tiêm nhiễm từ bé vẫn khiến cô ta không thể không màng tới hình mạng mà hét thành tiếng được.
Cô ta chỉ nhấc chân, thử xông qua, tắt điện thoại của Nhan Nhã Tịnh.
Sau khi nhấc chân, cơ thể của Cung Tư Mỹ lại lập tức cứng đờ tại chỗ.
Cô ta bây giờ cho dù đi tắt điện thoại của Nhan Nhã Tịnh cũng vô dụng, giọng của cô ta, mọi người đều đã nghe rõ, cô ta không dám nghĩ, anh Hàn sẽ nghĩ cô ta như thế nào.
Nghe thấy giọng nói truyền ra từ trong điện thoại của Nhan Nhã Tịnh, người còn lại trong phòng bao cũng đều kinh ngạc.
Cao Bắc Vinh sửng sốt trực tiếp tụt khỏi chiếc ghế cao, Lâm Tiêu vừa uống một ngụm rượu trắng thì lập tức phun ra, người đàn ông ngồi ở góc bị sắc nước bọt, ho suýt nữa nghẹt thở.
Giang Kiến Huy cũng mang vẻ sững sờ, hai chân của anh thoắt cái, viện vào quầy bar ở một bên ổn định cơ thể.