CHƯƠNG 455
“Tôi sẽ không đồng ý cô và Thiên Hàn ở bên nhau, cô và Trung Văn ở bên nhau, tôi không có ý kiến, nhưng những gì cô làm không xứng với Thiên Hàn.”
“Cô Nhan, cô biết bò lên giường của Trung Văn, chứng tỏ mục tiêu lúc đầu của cô là Trung Văn, bây giờ lại ở bên Thiên Hàn, chẳng qua là cảm thấy Thiên Hàn ưu tú hơn Trung Văn. Tôi không biết cô mê hoặc Thiên Hàn như thế nào, nhưng tôi để câu này ở đây, chỉ cần Thịnh Vân Hiên tôi còn sống một ngày, cô đừng nghĩ đến chuyện bước chân vào nhà cửa họ Lục!”
Thực ra Thịnh Vân Hiên cũng không phải là người không thấu tình đạt lý, nhưng bà ta nghe được chuyện Nhan Nhã Tịnh mang thai con của Hàn Trung Văn từ chỗ Cung Tư Mỹ, bà ta rất thích Cung Tư Mỹ, rất tin tưởng, không hề nghi ngờ những lời mà Cung Tư Mỹ nói, nên ba ta vào trước là chủ, nên hình tượng hành vi không đúng chuẩn mực của Nhan Nhã Tịnh trong lòng bà ta đã ăn sâu bén rễ.
Bà ta đã gần như mất đi một đứa con trai, đứa con trai còn lại này, là tất cả hi vọng và sự kiêu ngạo của ba ta, chỉ có người con gái thân thế trong sạch, tài mạo xuất chúng, mới đủ để xứng với anh.
Nhà họ Lục bọn họ đã đủ hiển hách, cưới vợ, gia thế giàu sang, là dệt hoa trên gấm, gia cảnh bình thường, ba ta cũng có thể chấp nhận, nhưng loại phụ nữ không trong sạch, bà ta tuyệt đối không để cô hủy hoại con trai bảo bối của mình!
Nhan Nhã Tịnh không biết tại sao Thịnh Vân Hiên lại nói cô nhân lúc Hàn Trung Văn say rượu, chủ động bò lên giường anh ta.
Cái đêm năm năm trước, cô nhớ rất rõ, cô là bên bị ép buộc.
Nhưng cho dù đến đó ai là người chủ động, câu nói này của Thịnh Vân Hiên không sai, cô quả thật đã sinh con cùng với người khác.
Nhan Nhã Tịnh cũng đã từng nghĩ đến, Thịnh Vân Hiên sẽ không chấp nhận người con dâu tương lai là cô, cô cứ nghĩ cô có thể bình tĩnh đối mặt, nhưng khi Thịnh Vân Hiên thật sự xem thường cô như vậy, cô phát hiện trong lòng cô rất khó chịu.
Từ sâu trong lòng cô, thực ra vẫn hi vọng, người nhà họ Lục có thể chấp nhận cô.
Nhan Nhã Tịnh hít một hơi thật sâu, quyết định giải thích cho chính bản thân mình, cô quyết tâm muốn ở bên cậu Lưu, cô cũng không thể để Thịnh Vân Hiên ghét mình cả một đời.
“Dì Thịnh, cháu thừa nhận, cháu đã từng sinh con, ba của đứa bé là Hàn Trung Văn. Nhưng chuyện năm năm trước, là một tai nạn xuất phát từ nhiều nguyên nhân, cháu không yêu Hàn Trung Văn, người cháu yêu chỉ có Thiên Hàn.”
“Cháu cũng thừa nhận, Thiên Hàn thật sự rất ưu tú, ưu tú đến mức cao không thể với tới được, nhưng cháu cũng sẽ cố gắng, cháu sẽ cố gắng để trở nên tốt hơn, hi vọng dì có thể cho cháu một cơ hội….”
“Nhan Nhã Tịnh, đừng nói với tôi cái gì mà tai nạn xuất phát từ nhiều nguyên nhân!”
Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa nói xong, đã bị Thịnh Vân Hiên lạnh lùng ngắt lời, bà ta nhìn Nhan Nhã Tịnh, nở nụ cười chế giễu: “Tai nạn xuất phát từ nhiều nguyên nhân? Tai nạn xuất phát từ nhiều nguyên nhân là cô nhân lúc Trung Văn say rượu bò lên người của nó?”
“Nhan Nhã Tịnh, cô cũng đừng nói với tôi cô yêu Thiên Hàn? Nếu như Thiên Hàn không phải là chủ tịch của Lưu thị, thằng bé không có gì cả, cô còn yêu nó không? Nhan Nhã Tịnh, thứ cô yêu, chẳng qua là sự giàu sang, phú quý của Thiên Hàn mà thôi!”
“Người phụ nữ giống như cô, tôi gặp nhiều rồi, con dâu của Thịnh Vân Hiên tôi, cả đời này chỉ có thể là Tư Mỹ! Nhan Nhã Tịnh, muốn làm con dâu của nhà họ Lục tôi, cô, nằm mơ đi!”
“Dì Thịnh, cháu biết dì không muốn chấp nhận cháu, nhưng cho dù thế nào, cháu cũng sẽ không rời khỏi Thiên Hàn! Anh ấy giàu sang, phú quý cũng được, không có gì cũng được, cháu yêu anh ấy chỉ là vì anh ấy là Lưu Thiên Hàn mà thôi!”
“Dì Thịnh, xin lỗi, thứ lỗi cho cháu không thể từ bỏ Thiên Hàn. Dì Thịnh, cháu còn có việc, cháu về trước đây, tạm biệt!”
Nói xong câu này, Nhan Nhã Tịnh quay người đi ra khỏi quán cafe.