Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 196

Không đợi Nhan Nhã Tịnh lên tiếng, Bùi Ninh Hinh đã cất cao giọng gọi: “Nhân viên bảo vệ tối nay làm việc kiểu gì thế! Bữa tiệc như này sao có thể để tùy tiện chó mèo cũng có thể vào được!”

Dương Mai sợ người khác không chú ý tới cô, nghe thấy lời của Bùi Ninh Hinh, cô ta cũng nói với vẻ mặt khinh thường: “Có một vài người, tay chân không sạch sẽ, có cô ta ở đây, chúng tôi sợ mất đồ! Bảo vệ đâu? Còn không đuổi loại người không sạch sẽ này ra ngoài!”

Dương Mai hôm qua đã nhận được tin, Nhan Nhã Tịnh không có chấp nhận người theo đuổi giàu có thần bí kia.

Phú hào mà cô ta từng tiếp xúc đều sĩ diện, cô ta cảm thấy, Nhan Nhã Tịnh từ chối vị phú hào kia, chắc chắn sẽ không có trái ngon để ăn, nếu không cô hôm nay cũng sẽ không mặc bộ lễ phục 300 nghìn ở trên shopee để tham gia bữa tiệc từ thiện nay.

Đắc tội với phú hào thần bí, Nhan Nhã Tịnh đã đủ thảm rồi, ừm, cô ta muốn giẫm thêm một phát khiến Nhan Nhã Tịnh càng thảm không nỡ nhìn.

Nghe thấy lời của Dương Mai, Nhan Nhã Tịnh không khỏi cười lạnh trong lòng, nhìn đi, sự vui vẻ ở đoàn làm phim sáng nay, quả thật chỉ là giả, Dương Mai vừa có được cơ hội, vẫn sẽ tìm cô gây chuyện.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy thế giới này thật nực cười, cô trước nay chưa từng đắc tội đám người Dương Mai, Trịnh Kiều, bọn họ lại vì lấy lòng Nhan Vũ Trúc mà liều mạng muốn đạp lên trên người cô.

Thật thế lực! Thật ích kỷ!

Nhan Vũ Trúc mượn dao giết người hết lần này đến lần khác, cũng thật là đủ ác!

Giọng nói của Dương Mai thu hút không ít người tới, còn có một vài người thích xem náo nhiệt, sợ thiên hạ không đủ loạn, thật sự tìm bảo vệ tới.

Nhìn thấy bảo vệ đi vào, trên mặt của Dương Mai càng thêm đắc ý, cô ta kiêu ngạo hất cao cằm, dáng vẻ xem thường Nhan Nhã Tịnh.

“Anh làm việc kiểu gì thế? Loại người này cũng có thể cho vào, bát cơm của anh không muốn nữa có phải không?!”

“Tôi…”

Bảo vệ nhìn Nhan Nhã Tịnh, lại nhìn Dương Mai, nhất thời cũng không biết nên làm gì mới được.

Bùi Ninh Hinh xông tới trước mặt bảo vệ, cô ta chỉ vào mặt của Nhan Nhã Tịnh: “Bữa tiệc từ thiện tối nay căn bản không có mời cô, các anh mau đuổi cô ta ra ngoài!”

Người đến tham gia bữa tiệc từ thiện này đều là người có tiếng tăm ở Vân Hải, bảo vệ không dám tùy ý đắc tội, anh ta chỉ có thể cung kính nói với Nhan Nhã Tịnh: “Cô gì ơi, làm phiền cô xuất trình thiệp mời của cô.”

“Xuất trình thiệp mời gì! Thiệp mời của bữa tiệc từ thiện nay là công ty của chúng tôi làm giúp, tôi đã xem rồi, bên trên căn bản không có tên của cô ta!”

Bùi Ninh Hinh cũng chú ý tới bộ lễ phục trên người Nhan Nhã Tịnh, cô ta túm lễ phục trên người Nhan Nhã Tịnh: “Ha, bộ lễ phục này nhìn qua là biết hàng fake, bữa tiệc cao cấp như này của chúng ta sẽ mời loại người không tôn trọng thương hiệu như này sao?!”

Bùi Ninh Hinh hằn học liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh, cô ta là thật sự thấy Nhan Nhã Tịnh không thuận mắt, hồi đại học, cô ta từng thích mấy nam sinh, nhưng những nam sinh đó đều coi Nhan Nhã Tịnh là nữ thần.

Tối hôm nay, Nhan Nhã Tịnh tùy ý mặc một bộ lễ phục không đến 300 nghìn, nhưng vẫn xinh đẹp thoát tục, xinh đẹp giống như tinh linh hạ phàm, bộ đồ hiệu trên người cô ta, ở trước mặt cô, được ví như cát bụi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK