Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 419

Đúng là thế thật, cô vừa liếc nhìn anh, phát hiện sắc mặt anh rất khó coi.

Nhan Nhã Tịnh quyết định nói thêm mấy câu, sau đó kết thúc cuộc trò chuyện với Tô Thu Quỳnh.

“Có sướng thì mình cũng không có cơ hội! Đời tớ cùng lắm chỉ được dùng năm phân thôi!”

Nhan Nhã Tịnh nói rất đúng, cô không đi được giày quá cao, với cô mà nói, năm phân đã là cực hạn.

Tô Thu Quỳnh ở đầu bên kia nói gì đó, Lưu Thiên Hàn không nghe thấy, nhưng lời Nhan Nhã Tịnh nói thì anh nghe vô cùng rõ ràng.

Mãi cho đến lúc Nhan Nhã Tịnh cúp điện thoại, trong đầu anh vẫn còn xoay vòng vòng những lời Nhan Nhã Tịnh đã nói.

Có đau mình cũng hâm mộ cậu! Từ trước đến nay tớ chưa bao giờ được thử hai mươi phân cả.

Có sướng thì mình cũng không có cơ hội! Đời tớ cùng lắm chỉ được dùng năm phân thôi!

Năm phân!

Nhan Nhã Tịnh lại nói anh chỉ có năm phân!

Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh nói chuyện điện thoại vốn là chuyện giày cao gót vô cùng trong sáng. Nhưng có lẽ vì tối hôm qua Lưu Thiên Hàn vừa mới khai trai nên tư tưởng hơi đen tối. Hơn nữa vừa rồi Nhan Nhã Tịnh lại liếc anh một cái, anh lập tức tự hiểu thành hai người đang nói về độ dài ngắn thứ đó của đàn ông.

Gương mặt đẹp trai của Lưu Thiên Hàn đen như đáy nồi, tối hôm qua chẳng phải người phụ nữ này đã biết rốt cuộc của anh dài bao nhiêu ư?

Con mắt nào của cô nhìn thấy anh chỉ có năm phân?

Chẳng lẽ năng lực ở phương diện kia của anh kém quá, khiến cô có ảo giác anh chỉ có năm phân?

Không được khiêu khích lòng kiêu hãnh của đàn ông. Nghe thấy từ năm phân này, sự kiêu ngạo của Lưu Thiên Hàn như phải chịu đả kích nặng nề.

Anh cảm thấy anh nhất định phải làm gì đó. Để Nhan Nhã Tịnh biết anh không phải chỉ có năm phân!

Lưu Thiên Hàn nói là làm ngay, anh đưa tay bắt Nhã Tịnh lại, môi hôn nặng nề dán lên.

Nhan Nhã Tịnh bị hành động này của anh dọa cho giật nảy mình, khó khăn hé miệng nói: “Anh Lưu… Anh Lưu, anh làm gì vậy?”

Lưu Thiên Hàn lạnh mặt không nói năng gì, vẫn tiếp tục động tác vừa rồi, tỏ vẻ chết cũng không dừng lại.

Trong mắt anh tồn tại một ngọn lửa mãnh liệt mà Nhan Nhã Tịnh không thể hiểu, như đang tức giận, như đang cáu kỉnh, ngoài ra còn mang theo vài phần trừng phạt cưng chiều đến tận xương tủy.

Biểu cảm bây giờ của Lưu Thiên Hàn thật sự rất vi diệu, trong lòng Nhan Nhã Tịnh dấy lên sự bất an kỳ lạ. Cô yếu ớt nuốt nước bọt một cái, lặp lại câu hỏi vừa rồi thêm một lần nữa: “Anh Lưu, anh làm cái gì vậy? Rốt cuộc anh bị làm sao thế? Nhìn anh lạ quá đấy!”

Nghe Nhan Nhã Tịnh hỏi như vậy, sắc mặt của Lưu Thiên Hàn càng thêm khó coi, người phụ nữ này còn có mặt mũi hỏi anh bị làm sao à? Dám chê anh dài năm phân, bây giờ còn dám hỏi anh bị làm sao!

Bờ môi mỏng không nhịn được mà mím chặt lại. Nhan Nhã Tịnh đang định cố gắng thoát khỏi sự tức giận vô cớ của anh, nhưng cuối cùng vẫn bị đôi môi kia hung hăng chiếm hữu.

Bị Lưu Thiên Hàn hôn như vậy, cho dù Nhan Nhã Tịnh có ngốc đến cỡ nào đi chăng nữa vẫn nhận ra anh đang tức giận.

Nhan Nhã Tịnh ra sức hít một hơi thật sâu. Lúc nãy vẫn còn tốt đẹp, còn cỗ vũ cô không ngừng cố gắng cơ mà. Sao chỉ mới nhận một cuộc điện thoại đã biến thành như thế này rồi?

Có lẽ nào anh ấy giận mình nấu cháo điện thoại với Tô Thu Quỳnh quá lâu sao? Nhưng cô là người đã cúp điện thoại với Tô Thu Quỳnh trước mà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK