Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lệ Cảnh Minh nhìn sắc mặt cô từ trầm ngâm chuyển sang khinh thường, sau đó lại giống như nghĩ tới chuyện gì, ánh mắt ngày càng lạnh lùng, khoé miệng nhếch lên thành một nụ cười chế giễu.  

 

Rõ ràng chưa tới vài giây, nhưng cảm xúc của Lệ Cảnh Minh lại biến đổi theo sắc mặt của cô.  

 

Ánh mắt Thẩm Tri Ý chợt lạnh tanh, cô nhìn chai nước trong tay, nói rõ từng câu từng chữ: “Lệ Cảnh Minh, lúc tôi ở trong bệnh viện không phải là không cảm nhận được gì. Tôi biết anh đang làm việc đang gọi điện thoại, biết anh đang xem văn kiện gì đó, biết anh vừa bắt đầu đã muốn mua mảnh đất đó, tôi còn biết ban đầu có hai phương án, một là làng du lịch, mà phương án còn lại chính là khu vui chơi”.  

 

 

 

Vừa bắt đầu anh đã quyết định xong phương án, lợi dụng cô để đánh bóng tên tuổi, còn nói cái gì mà vì cô, hỏi cô có cảm động hay không?  

 

Thẩm Tri Ý liếc mắt nhìn qua, nói nửa thật nửa đùa: “Lệ Cảnh Minh anh nói xem tôi có nên cảm động không?”  

 

Nói xong cô không nhịn được nhếch miệng cười khẩy, trong khoang xe nghe thấy rất rõ.  

 

Lệ Cảnh Minh khẽ mím môi, anh dựa lưng lên ghế, yết hầu khẽ động: “Người phụ nữ giống như em chẳng có gì thú vị, tại sao không thể nghĩ theo chiều hướng tốt? Có những lúc quá hiểu không phải là chuyện tốt, con người phải biết thế nào là đủ, những lúc thích hợp nên tự lừa dối chính bản thân mình”.  

 

Quả nhiên… Lệ Cảnh Minh ngoại trừ lợi dụng cô thì vẫn chỉ có lợi dụng, trong đầu Thẩm Tri Ý tràn ngập cảnh tượng đối diện với phóng viên ở trước cửa ban nãy.  

 

Rõ ràng ngay từ ban đầu cô đã biết lời nói của Lệ Cảnh Minh là giả, thế nhưng lúc mấy lời này được thốt ra từ trong miệng anh thì trái tim của cô vẫn không kiểm soát được mà rung động, giống như sự ấm áp của cả thế giới này đều chảy vào trong máu cô.  

 

Đáng tiếc là cô hiểu quá rõ, cũng chẳng thể làm được việc lừa mình dối người, khoé miệng Thẩm Tri Ý mang theo vẻ chua xót.  

 

Nghĩ tới chuyện kết hôn với Lệ Cảnh Minh bốn năm trời, cô yêu tới mức hèn mọn, biết rõ Lệ Cảnh Minh đang lợi dụng cô, cô vẫn tự thấy cảm động tự lừa mình dối người.  

 

Cô thấy may mắn rằng bây giờ đã thoát được khỏi vũng bùn lầy, đã không còn yêu Lệ Cảnh Minh nữa.  

 

“Tôi chẳng thể làm được chuyện lừa mình dối người, tự lừa bản thân bốn năm đã quá đủ rồi”, Thẩm Tri Ý nghẹn giọng nói.  

 

Lệ Cảnh Minh cực kỳ chán ghét những người phụ nữ bướng bỉnh, anh cũng hiểu rõ bản thân chẳng thể kiểm soát được phần tình cảm này, thế nhưng vẫn cứ cố chấp không muốn buông bỏ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK