Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lệ Cảnh Minh lấy quần áo đi tắm. Thẩm Tri Ý nhặt quyển album dưới đất lên, phủi phủi những hạt bụi vô hình, sắp xếp lại cẩn thận rồi đặt nó về chỗ cũ.  

 

Song Lệ Cảnh Minh không hoàn toàn tin lời Thẩm Tri Ý, vừa vào phòng tắm đã gọi điện cho bác sĩ Giang.  

 

Đối phương bắt máy rất chậm, giọng khó hiểu: “Tổng giám đốc Lệ à, có chuyện gì mà anh gọi tôi muộn vậy?”  

 

“Thời gian này tôi có thể làm chuyện kia với Thẩm Tri Ý không?”  

 

“Kỳ kinh nguyệt của cô Thẩm đã hết chưa?”, bác sĩ Giang hỏi.  

 

Đôi mắt của Lệ Cảnh Minh trở nên sâu thẳm: “Có lẽ đã hết rồi”.  

 

Bên kia đầu dây im lặng một hồi mới lên tiếng: “Cô Thẩm thể hàn, gần đây còn đang uống thuốc, không nên làm chuyện ấy”.  

 

“Ừm”, Lệ Cảnh Minh trả lời rồi cúp máy.  

 

Bác sĩ Giang mờ mịt nhìn màn hình điện thoại. Lệ Cảnh Minh gọi muộn như vậy chỉ để hỏi xem có thể làm chuyện ấy hay không ư?  

 

Vị bác sĩ thầm suy đoán: Không ngờ Lệ Cảnh Minh vẫn rất quan tâm đến Thẩm Tri Ý.  

 

Sau khi cúp máy, Lệ Cảnh Minh đặt điện thoại trên bồn rửa mặt bên ngoài, tâm trạng cũng thả lỏng hơn, Thẩm Tri Ý không hề lừa anh.  

 

Tắm xong, Lệ Cảnh Minh tìm máy sấy tóc trong tủ đồ.  

 

Thẩm Tri Ý nằm nghiêng trên giường, tóc vẫn còn ướt. Anh ngồi ở mép giường cắm điện: “Cô tự sấy hay để tôi?”  

 

Cô không nhúc nhích: “Không muốn sấy, để nó tự khô”.  

 

“Sao bây giờ lại lười thế?”, Lệ Cảnh Minh thấy cô mệt mỏi, vẻ mặt không có cảm xúc gì, khác xa với hình tượng ưu tú trước đây, lại càng không giống bộ dạng nhanh mồm nhanh miệng đáp trả anh như mọi khi.  

 

Xem ra hôm nay cô ra ngoài nên mệt rồi. Lệ Cảnh Minh đỡ lấy cổ và gáy cô, để đối phương nằm ngủ trên đùi mình.  

 

Làn tóc dài rủ xuống, anh bật công tắc máy sấy, luồng hơi nóng phả vào mặt.  

 

Lo lắng lại làm cô bỏng như lần trước, lần này Lệ Cảnh Minh đã chu đáo hơn rất nhiều, tay luồn vào tóc cô để kiểm tra nhiệt độ sấy.  

 

Tóc của Thẩm Tri Ý suôn mượt mềm mại như lụa, vì chưa từng uốn nhuộm nên tóc rất khoẻ.  

 

Mái tóc dài này cần mười phút mới sấy khô. Ngắm nhìn gương mặt thoải mái tận hưởng của Thẩm Tri Ý khi ngủ trên đùi mình, Lệ Cảnh Minh đặt máy sấy xuống, không nhịn được mà nhéo mặt cô.  

 

Thẩm Tri Ý bị anh đánh thức, mở đôi mắt mơ màng ngước nhìn người đàn ông phía trên đầu mình. Cô đưa tay sờ tóc, thấy đã khô rồi.  

 

Cô chống tay ngồi dậy từ đùi Lệ Cảnh Minh, đoạn lăn sang đầu giường bên kia, vừa lăn vừa cuộn chăn lại, trông hệt như kén tằm.  

 

Hiếm khi thấy dáng vẻ ngây ngô này của cô, Lệ Cảnh Minh không kìm được cong môi cười, trong lòng như được thứ gì đó lấp đầy, trở nên vô cùng ấm áp.  

 

...  

 

Ngày tháng trôi qua rất nhanh, mới đó đã một tuần qua đi, vì muốn nghỉ ngơi dưỡng sức để sinh non, nên gần đây Thẩm Tri Ý không ra ngoài.  

 

Viện trưởng cô nhi viện gọi cô hai lần, hỏi sức khoẻ cô sao rồi, khi nào sẽ đến lấy quà còn để ở cô nhi viện.  

 

Nói chưa được mấy câu thì điện thoại đã bị Bạch Thu giật mất.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK