Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bỏ ra 520 triệu tệ để mua một khu đất xây khu vui chơi, chi phí tính ra phải tới 1,5 tỷ tệ, tốn sức tốn thời gian chỉ để cho phu nhân nhà mình vui chơi.  

 

“Anh Lệ đúng là thương vợ”.  

 

“Trai tài gái sắc, trời sinh một cặp”.  

 

“Nếu tôi là Thẩm Tri Ý thì e rằng bây giờ tôi đã hạnh phúc tới phát ngất luôn rồi, kiểu đàn ông như vậy tới lúc nào tôi mới có thể gặp được đây?”  

 

Thẩm Tri Ý không biết lúc này cô đang bị bàn tán ra sao, nếu như biết được những câu nói đó thì sẽ chỉ mỉm cười giễu cợt, cô nên thấy hạnh phúc vì cô không phải là tôi đi.  

 

Mắc ung thư dạ dày giai đoạn cuối, nhà tan cửa nát, thuở nhỏ bị người ta lăng nhục, người không ra người ma không ra ma, vậy mà còn có người ngưỡng mộ cô nữa sao?  

 

Thẩm Tri Ý không thích phỏng vấn, càng sợ hãi với ánh đèn flash, sắc mặt vốn đã trắng bệch trông như trong suốt bên dưới ánh đèn flash chớp nháy. Cô híp mắt trốn ra sau người Lệ Cảnh Minh, cảnh tượng này được chụp lại đăng lên mạng lại trở thành xấu hổ lẩn trốn.  

 

Lệ Cảnh Minh vừa ứng phó với phóng viên vừa dùng mắt liếc nhìn bàn tay đang ôm chặt lấy cánh tay anh, rất chặt, Thẩm Tri Ý rất ít khi ôm anh chặt như vậy, sức lực mạnh tới phát run.  

 

Lệ Cảnh Minh giơ tay lên nắm luôn được tay Thẩm Tri Ý, bàn tay ấm áp của anh bao trọn lấy lòng bàn tay lạnh băng của cô.  

 

Chỉ cần một ánh mắt của Lệ Cảnh Minh, vệ sĩ đã tiến lên trước tách ra một con đường, Lệ Cảnh Minh nắm tay Thẩm Tri Ý rời khỏi hội trường.  

 

Sau khi lên xe, Lệ Cảnh Minh mở một chai nước rồi đưa cho Thẩm Tri Ý.  

 

Thẩm Tri Ý cứ căng thẳng là sẽ khô miệng, bề ngoài cô giả vờ như rất bình tĩnh, trên thực tế nội tâm lại cực kỳ hoảng loạn, giống như một mớ chỉ rối rắm, càng gỡ lại càng rối.  

 

Sau khi uống mấy ngụm nước mát mới áp chế được sự hoảng loạn trong lòng.  

 

“Tại sao?”, Thẩm Tri Ý khàn giọng hỏi.  

 

“Tại sao cái gì?”, Lệ Cảnh Minh cười nhìn cô, biết rõ rồi nhưng còn cố tình hỏi.  

 

“Tại sao lại phải mua mảnh đất đó, lại còn nói là để xây dựng khu vui chơi cho tôi ở trước mặt phóng viên?”  

 

“Đột nhiên muốn tặng cho em một món quà thôi, em có hài lòng với nó không?”  

 

Mảnh đất 520 triệu tệ, công trình hơn tỷ tệ chỉ là một món quà để làm cô vui?  



“Anh không sợ Hạ Minh Nguyệt nhìn thấy phát ghen rồi sẽ tìm anh gây chuyện sao?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK