Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó, Thẩm Tri Ý rùng mình, sắc mặt tái nhợt.  

 

“Tôi không muốn, anh đi sang ngủ với Hạ Minh Nguyệt đi”.  

 

“Ở dưới người tôi mà còn nhắc đến Hạ Minh Nguyệt, Thẩm Tri Ý, có phải cô ghen không?”, anh cúi xuống bên tai Thẩm Tri Ý, giọng nói hơi khàn hệt như một con mèo lớn đầy thỏa mãn.  

 

Thẩm Tri Ý nghiêng đầu sang một bên tránh luồng khí nóng phả vào người cô: “Tôi không có”.  

 

“Cô không có? Vậy cô nói xem hôm nay ra ngoài đi bộ tại sao cô luôn lén nhìn tôi từ ở phía sau? Có phải không chịu nổi tôi và Hạ Minh Nguyệt nắm tay không để ý đến cô?”  

 

Thẩm Tri Ý trừng mắt, nghẹn lời, một lúc sau mới mấp máy môi hỏi: “Anh biết ư?”  

 

“Ánh mắt cô nóng bỏng như thế rất khó không bị phát hiện”.  

 

Lệ Cảnh Minh lại ghé sát xuống, ngón tay nhanh hơn cởi cúc áo trên ra.  

 

Thẩm Tri Ý ngày càng hoảng loạn, Lệ Cảnh Minh trước giờ luôn ngang ngược như thế, luôn làm loạn tiết tấu của cô.  

 

Cô đặt tay lên bụng vô thức muốn bảo vệ cái thai, đầu óc xoay chuyển, Lệ Cảnh Minh thích mềm mỏng, cô càng tỏ ra không đồng ý, đối phương càng bắt ép phải làm.  

 

Thẩm Tri Ý vươn tay vòng qua cổ Lệ Cảnh Minh, cười như một chú mèo nịnh nọt người khác, híp mắt lại mềm mỏng nói: “Lệ Cảnh Minh, người trưởng thành phải biết kiềm chế bản thân”.  

 

Lệ Cảnh Minh: “Vậy à?”  

 

Vậy cô ôm cổ tôi có ý gì? Chẳng phải đang quyến rũ tôi à?  

 

Thẩm Tri Ý mượn sức trên tay lại gần hôn lên lông mày Lệ Cảnh Minh: “Cái này xem như quà sinh nhật anh tặng cho tôi, kỳ kinh nguyệt của tôi không đều, đã hỏi bác sĩ Giang, bác sĩ nói phải hạn chế chuyện phòng the”.  

 

Thẩm Tri Ý đã rất lâu rồi không nịnh anh như thế, Lệ Cảnh Minh cảm thấy khá lạ nhưng nghe nửa vế sau sắc mặt lập tức sa sầm.  

 

Anh cau mày nhìn cánh môi đỏ hồng của Thẩm Tri Ý, cúi đầu hôn lên.  

 

Thẩm Tri Ý lại sợ hãi, giả vờ mình tỏ ra thích thú, nén hai tiếng hừ trong cổ họng xuống càng giống một chú mèo.  

 

Lệ Cảnh Minh suýt nữa không kiềm chế được, Thẩm Tri Ý có thể phối hợp với anh, cảm giác đó không nên tốt quá, để ham muốn chiếm hữu của anh được thỏa mãn.   

 

Thẩm Tri Ý thở hổn hển, đôi gò má ửng hồng, ngay khi cô cảm thấy hơi bất an, cuối cùng Lệ Cảnh Minh cũng rời khỏi môi cô.  

 

 

 

Nhớ tới lời dặn của bác sĩ, Lệ Cảnh Minh không tiếp tục chạm vào Thẩm Tri Ý nữa, thế nhưng tay vẫn càn rỡ đặt trên eo cô. Tựa như một vị hôn quân đã say rượu no nê, anh vỗ lên gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Tri Ý, thoả mãn nói: “Biểu hiện ban nãy của cô tốt hơn bộ dạng như cá chết trên giường ngày xưa nhiều, sau này cô cứ duy trì thế nhé”.  

 

Thẩm Tri Ý nhếch môi không nói gì, trước đây thật lòng thật dạ thì anh ghét bỏ, bây giờ giả vờ giả vịt thì anh lại thích.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK