Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hạ Minh Nguyệt không thể chấp nhận kết quả này. Cô ta nắm chặt bản kết quả xét nghiệm trong tay: “Có khi nào kết quả sai rồi không? Sao Thẩm Tri Ý lại có thai? Chẳng phải mấy hôm trước cô ta còn đến kỳ kinh nguyệt sao?”  

 

“Có lẽ bệnh viện không sai đâu ạ, tôi đã xác nhận mấy lần rồi. Về chuyện kinh nguyệt, có lẽ đó là dấu hiệu sảy thai do progesterone thấp quá”.  

 

Hạ Minh Nguyệt nghiến răng tức giận, nguyền rủa đầy ác độc: “Sao không sảy luôn đi!”  

 

Cô ta không ngờ Thẩm Tri Ý lại có thai. Rõ ràng kết hôn với Lệ Cảnh Minh bốn năm nay không hề mang thai, sao đột nhiên lại có chứ?  

 

Đột nhiên? Gượm đã…  

 

“Nếu cô ta có thai thì sao lại không nói với Cảnh Minh? Lại còn bỏ thuốc an thai vào lọ thuốc khác?”, Hạ Minh Nguyệt to gan đưa ra suy đoán, vẻ mặt bỗng trở nên hung tợn: “Chẳng lẽ đứa con trong bụng cô ta không phải là của Cảnh Minh? Nếu không thì tại sao lại lén uống thuốc, còn giấu giếm anh ấy chứ?”  

 

Chắc chắn là thế! Cứ tưởng Thẩm Tri Ý thanh cao thế nào, không ngờ cũng là kẻ ngoại tình với đàn ông khác, lại còn để có bầu. Mà nhìn số thuốc cô giấu, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên.  

 

Thấy người khác gặp hoạ, Hạ Minh Nguyệt hả hê lắm, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Lệ Cảnh Minh. nhưng cô ta vừa định nhấn gọi thì thím Vương đã ngăn lại.  

 

“Cô Hạ à, cô đừng vội gọi cho tổng giám đốc Lệ”.  

 

 

 

Hạ Minh Nguyệt nhìn bàn tay đang nắm lấy cổ tay mình, sắc mặt không vui lắm: “Thẩm Tri Ý mang thai con hoang, tại sao không nói cho Cảnh Minh?”  

 

Lệ Cảnh Minh hận nhất là bị phản bội, nếu như biết được trong bụng Thẩm Tri Ý đang mang đứa con của người khác, vậy thì… ánh mắt trong veo của Hạ Minh Nguyệt đột nhiên trở nên vẩn đục, giống như loài rắn độc ẩn nấp trong lá cây.  

 

Thím Vương: “Cô Hạ, sao cô chứng minh được đứa bé trong bụng Thẩm Tri Ý là con hoang?”  

 

“Chuyện này…”, sau khi Hạ Minh Nguyệt nghẹn họng thì mới lên tiếng: “Cô ta giấu Cảnh Minh, không nói cho anh ấy biết”.   

 

Nếu như cô ta mang thai thì nhất định đã nóng lòng nói cho Lệ Cảnh Minh biết ngay rồi, sao có thể cẩn thận giấu giếm, lo sợ người khác phát hiện.  

 

Loại hành vi này của Thẩm Tri Ý chính là sự gian trá điển hình.  

 

“Cô Hạ, những điều mà cô nói không thể chứng minh gì cả, lỡ như chỉ vì cô ta lo lắng sảy thai nên mới không muốn nói cho tổng giám đốc Lệ biết thì sao? Cô nóng vội gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lệ như vậy, nói không chừng còn giúp cô ta được toại nguyện”.  

 

Hạ Minh Nguyệt rơi vào trầm mặc, cũng bắt đầu dần bình tĩnh hơn.  



“Vậy thì tôi nên làm thế nào?”, cô ta không chịu đựng nổi việc Thẩm Tri Ý mang thai con của Lệ Cảnh Minh, chỉ nghĩ tới chuyện đứa bé được sinh ra là cô ta đã muốn phát điên lên! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK