Bạch Thu nhìn cô khó chịu như vậy cũng không biết làm sao, mắt đỏ hết cả lên, đến bệnh viện cũng mặc kệ Thẩm Tri Ý có đồng ý hay không đã cúi người ôm cô chạy vào bệnh viện.
Anh ta chạy rất nhanh khiến tóc Thẩm Tri Ý bay phấp phới, anh ta ngửi được mùi hương hoa nhài.
Sắc mặt Thẩm Tri Ý vốn dĩ tái nhợt bị anh ta ôm chạy nhanh vào như thế, sắc mặt bỗng chốc bị dọa, sợ ngã xuống, cô siết chặt bả vai Bạch Thu nói: “Anh mau bỏ tôi xuống”.
Bạch Thu vẫn cứ chạy vào trong bệnh viện cứ như không nghe thấy cô nói gì vậy, bảo vệ đứng trước cổng bệnh viện thấy anh ta ôm một người phụ nữ gấp gáp chạy vào trong còn tưởng cấp cứu không kịp.
“Làm sao thế?”
Bạch Thu dừng bước: “Cô ấy đau bụng, đi khám bệnh”.
Bảo vệ: “…”
“Không thể chạy ở bệnh viện như vậy, ngộ nhỡ đụng phải người khác thì sao?”, bảo vệ nhắc nhở.
Thẩm Tri Ý cũng gật đầu: “Phải đấy, anh bỏ tôi xuống, tôi có thể đi được”.
Người đàn ông ôm cô chặt hơn một chút, nhìn vẻ mặt như không đồng ý.
Thẩm Tri Ý nhíu mày: “Nếu anh không buông tôi ra, tôi sẽ tức giận, sau này không muốn nhìn thấy anh nữa”.
Vừa dứt lời, cô nhìn thấy vẻ sợ hãi trên mặt Bạch Thu.
Bạch Thu cẩn thận buông cô ra, cúi đầu trước mặt cô như một đứa trẻ làm sai điều gì vậy.
Nhìn cái đầu đen nhánh của anh ta, Thẩm Tri Ý kiềm chế xúc động muốn xoa đầu anh ta, cô ôm bụng gọi cho Tần Mặc nói về tình trạng hiện giờ của cô.
Tần Mặc đang khám bệnh cho bệnh nhân, bảo cô đến khoa phụ sản kiểm tra kỹ lại xem.
Không lâu sau đã có kết quả kiểm tra, không ai ngờ Thẩm Tri Ý đã mang thai năm tuần.
Kết quả như vậy khiến người khác còn khó tin hơn so với căn bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối mà cô kiểm tra ra lúc đầu.
Thẩm Tri Ý xem đi xem lại bản báo cáo kiểm tra trong tay, chỉ có ba trang mà cô lật tới lật lui tận mấy lần, bên trong phòng chỉ nghe thấy âm thanh tiếng giấy vang lên loạt soạt.
Bác sĩ ngồi trước mặt cô đang tải kết quả trên máy tính, thấy cô cứ nhìn chăm chăm mãi thì kiên nhẫn hỏi: “Cô Thẩm, cô còn có thắc mắc gì sao?”
Thẩm Tri Ý lắc đầu, ấp úng cắn môi: “Chuyện này không thể nào…sao tôi có thể mang thai được chứ?”
“Progesterone hơi thấp, mấy ngày trước có phải cô có hiện tượng chảy máu không?”
“Tôi còn cho rằng kỳ kinh nguyệt của mình tới”.