Mục lục
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Có vài người một khi gặp được nhau sẽ thay đổi quỹ đạo.  

 

Thẩm Tri Ý xuống xe, sau đó lấy kết quả kiểm tra trong túi ra xem hình ảnh siêu âm, bức ảnh hiện lên một cái bóng rất nhỏ.  

 

Thẩm Tri Ý đối chiếu góc chụp của bức ảnh rồi nhẹ nhàng xoa lên phần bụng, đến giờ cô vẫn khó có thể tin được trong bụng cô lại có một sinh mệnh nhỏ.  

 

Thẩm Tri Ý cười khổ, vo tròn kết quả kiểm tra trong tay rồi vứt vào thùng rác.  

 

Lúc Thẩm Tri Ý về đến nhà đã là chạng vạng, gần sáu giờ, nhưng mùa hè trời tối khá muộn nên vẫn không thấy muộn lắm.  

 

Lệ Cảnh Minh đã về từ sớm, không thấy Thẩm Tri Ý nên anh hỏi thím Vương, lúc đó mới nhớ hôm nay Thẩm Tri Ý đến viện mồ côi.  

 

Anh liên tục nhìn đồng hồ, cảm thấy bất an, chẳng phải chỉ đến viện mồ côi thôi à? Sao mà đi lâu như thế?  

 

Lệ Cảnh Minh kiềm chế cảm xúc muốn gọi điện thoại, đợi thêm hơn nửa tiếng nữa cuối cùng cũng nghe thấy tiếng mở khóa.  

 

Thẩm Tri Ý thay giày ra, còn chưa bước vào đã nghe tiếng chất vấn của Lệ Cảnh Min: “Sao giờ cô mới về?”  

 

Thẩm Tri Ý đáp: “Chơi với đám trẻ không để ý thời gian”.  

 

“Cô thích trẻ con à?”, Lệ Cảnh Minh hỏi.  

 

“Bình thường”.  

 

Đây là câu trả lời gì thế chứ? Rốt cuộc có thích hay không?  

 

Thẩm Tri Ý cầm túi xách đi lên lầu, Lệ Cảnh Minh nhìn đồ vật trong tay cô cứ nghĩ là quà của đám trẻ trong viện mồ côi tặng cho cô nên không để tâm lắm.  

 

Sau khi ăn cơm tối xong, Thẩm Tri Ý ra ngoài đi dạo, lúc này có rất nhiều người đi dạo ở công viên.  

 

Xung quanh toàn là vợ chồng và người yêu đi chung với nhau, Thẩm Tri Ý không khỏi nhìn xung quanh, đôi mắt đen láy hiện lên chút cảm xúc.   

 

Lệ Cảnh Minh và Hạ Minh Nguyệt cũng ra ngoài đi dạo, hai người đến cách Thẩm Tri Ý không xa, nắm tay nhau trông rất tình cảm.  

 

Thẩm Tri Ý cúi đầu xuống, rõ ràng là không muốn nhìn họ nhưng ánh mắt cứ không nhịn được dõi theo bóng dáng Lệ Cảnh Minh.  

 

Thẩm Tri Ý đi một vòng rồi về, đợi đến khi Lệ Cảnh Minh nhớ đến còn một người nữa quay đầu lại thì đã không còn thấy bóng dáng Thẩm Tri Ý đâu nữa.  

 

Thẩm Tri Ý về đến nhà bèn đi ngâm nước nóng, tầm mắt nhìn xuống phần bụng phẳng lì của mình.  

 

Điều cô muốn là trả thù Lệ Cảnh Minh chứ không phải sinh con cho Lệ Cảnh Minh.  

 

Mang thai không nên ngâm nước quá lâu, chỉ ngâm mười phút Thẩm Tri Ý bèn đứng lên, cô mặc áo choàng tắm vào, đầu tóc ướt đẫm cả lưng cô cũng không lau, để mặc cho nước thấm vào áo choàng tắm.  

 

Cô mở tủ quần áo ra lục tìm một cuốn album dưới ngăn cuối cùng, album khá là cũ, ảnh trên trong cũng đã ố vàng nhưng ảnh vẫn được giữ gìn rất nét.  

 

Thẩm Tri Ý lật đến một trang, nhìn người phụ nữ trên bức ảnh, mắt cô ngân ngấn nước.  

 

“Mẹ… hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi tư của con, cũng là năm thứ hai mươi tư mẹ ra đi”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK