Chỉ là anh lộ mặt một chút là để lại cho Lâm Nam Vũ xử lý, bản thân mình trực tiếp ra phòng bao.
Phượng Minh Hiên có tính riêng tư rất tốt, phòng bao là độc lập, từ phòng bao đi ra chính là đường lát đá xanh, đang là xuân về hoa nở mùa, cây liễu bên ngoài hành lang gấp khúc nở rất xinh đẹp.
Đây đúng là hoàn cảnh tốt, thế nhưng Bạc Minh Thành lại không có lòng dạ đi thưởng thức.
Đi dọc theo hành lang gấp khúc là một đình nghỉ mát nhỏ, là khu để hút thuốc, Bạc Minh Thành nhìn thoáng qua, ánh mắt ngừng lại, nhấc chân đi tới.
Đình nhỏ hơi hẻo lánh, rời khỏi hành lang gấp khúc chủ đạo, ngay cả nhân viên đi ngang qua cũng rất ít chú ý tới trong đình nhỏ có người.
Dù sao lầu một "Đình các" này cũng không phải là người bình thường có thể lên được, có tiền không tính, còn phải có quan hệ.
Hai nữ nhân viên gọi xong món ăn trốn ở cuối hành lang gấp khúc lười biếng, hai người cũng không chú ý đến Bạc Minh Thành hút thuốc trong đình nhỏ.
Bên này là phòng bao chuyên thiết kế dùng để tiếp đãi khách không tầm thường, cả sân gồm ba căn phòng riêng biệt, hoàn cảnh thanh tịnh đẹp đẽ, người bình thường không vào được, lá gan hai nữ nhân viên lười biếng cũng lớn hơn xưa, dựa vào hành lang gấp khúc cô một lời tôi một câu trò chuyện hóng hớt.
"... Vừa nãy cô có xem chưa? Người trong phòng kia giống như cậu Phó và Thẩm Thanh Ngọc mợ hai nhà họ Bạc! Hôm trước có chó săn chụp được Thẩm Thanh Ngọc bị cậu Phó ôm công chúa trong bệnh viện, trên mạng bùng nổ suy đoán có phải hai người thật ở cùng nhau không!"1
"Trước khi đi tôi có nhìn thoáng qua! Trong phòng thật sự là Thẩm Thanh Ngọc và cậu Phó! Nói thật, hai người cũng quá đẹp, người nhan khống như tôi thấy hai người họ thật đẹp đôi! Hai người bọn họ ở bên nhau cũng rất tốt! Gần đây trên mạng huyên náo xôn xao, không phải cậu hai Bạc có ánh trăng sáng sao? Là Lâm…Lâm Mai Chi nhỉ! Lúc trước anh ta cưới Thẩm Thanh Ngọc, không phải là vì chặn kết hôn, hiện tại Lâm Mai Chi đã trở về, anh ta mới ly hôn cùng Thẩm Thanh Ngọc! Trước kia tôi rất không thích Thẩm Thanh Ngọc, nhưng sau ly hôn cô ta giống như biến thành người khác, vừa ngổ ngáo lại xinh đẹp, cô có xem video cô ấy đánh trống không? Trời ạ, tôi cũng muốn bị cô ấy bẻ cong!"
"Tôi cũng nhìn thấy tôi cũng nhìn thấy! Không nói những cái khác, mặt của Thẩm Thanh Ngọc và cậu Phó, tuyệt phối! Nhưng tôi nghe nói cậu Phó và cậu hai Bạc là kẻ thù đối đầu, cô Thẩm thật sự ở bên cậu Phó, ha ha, ngẫm lại cũng có hơi kích thích..."
Đình viện trống trải, giọng nói hai người không lớn cũng không nhỏ, Bạc Minh Thành ở bên đình nhỏ nghe thấy rất rõ ràng.
Hai nữ nhân viên càng nói càng vui vẻ, trong miệng không ngừng nói gì đó mà "Tôi dập đầu với CP".1
Bạc Minh Thành đứng ở đằng kia, tay cầm điếu thuốc hơi bỗng nhúc nhích, mắt đen trầm xuống, anh đi đến chỗ gạt tàn tắt thuốc, nhấc chân trực tiếp đi tới hành lang gấp khúc.
"Có người có người!"
Nghe được tiếng bước chân, hai nữ nhân viên phục vụ ngạc nhiên, vừa quay đầu lại, nhìn người tới là Bạc Minh Thành, hai người càng thêm chột dạ, vội vàng đẩy xe bên cạnh, cúi mặt vội vàng rời đi khỏi Bạc Minh Thành.
Bạc Minh Thành nhìn bóng lưng của hai người, nghĩ đến những lời vừa rồi hai người kia nói, dường như trong lòng bị cái gì đè ép, làm anh cảm thấy ngột ngạt khó chịu.
Hiện tại anh mới bất tri bất giác nhớ tới, hôm trước anh đưa Lâm Mai Chi đến bệnh viện, Phó Ngọc Hải đang ôm Thẩm Thanh Ngọc từ trong bệnh viện đi ra.
Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng bây giờ Bạc Minh Thành lại nhớ tới cũng nhớ rất rõ, Thẩm Thanh Ngọc tựa ở trong ngực Phó Ngọc Hải, dáng vẻ mắt hơi lim dim, là sự yên ổn anh chưa từng thấy qua.