Nếu như nói mọi người trước đây còn có vài phần hoài nghi thì hiện giờ ai cũng tin vị thiếu niên trẻ này có kỹ năng cao siêu. Đại biểu của Pháp Á tôn sùng, lại còn có quan hệ không tồi với Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân nữa. Bây giờ nếu có kẻ nói hắn tầm thường thì chỉ sợ những người ngồi đây sẽ không ai tin.
Đã có người âm thầm đoán, tiểu tử này và Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân rốt cuộc có quan hệ ra sao!
Đột nhiên có người hầu nhanh chân chạy tới, đầu hắn đầy mồ hôi, thần sắc khẩn trương, chạy tới trước mặt Nhâm Văn Châu, nhỏ giọng nói thầm bên tai hắn.
Tinh thần Nhâm Văn Châu chấn động, cất cao giọng nói:
- Các vị, tại hạ xin lỗi không thể bồi tiếp được!
Sau đó liền xoay người ra ngoài cửa.
Mọi người nhìn nhau, chẳng lẽ có một nhân vật khó lường nữa tới?
Trần Mộ thở phào nhẹ nhõm, nhiều người nhìn như vậy khiến trong lòng hắn cũng có chút sợ hãi. Hiện giờ đám đông rốt cuộc cũng đổi điểm chú ý, hắn cảm thấy thoải mái hơn liền tìm một góc, đang định ngồi xuống thì cửa đại sảnh đột nhiên mở ra.
Chỉ thấy Nhâm Văn Châu và một người trẻ tuổi cùng nhau đi vào.
Sắc mặt Nhâm Văn Châu hồng thuận, vị thanh niên trẻ tuổi bên cạnh với khuôn mặt tươi cười, chu đáo, lễ độ.
- Ba ba ba!!!
Nhâm Văn Châu vỗ tay, nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người khiến hắn rất hài lòng, giọng rõ ràng:
- Các vị, ta trân trọng giới thiệu với mọi người vị công tử bên cạnh ta đây. Nói vậy mọi người chắc đang suy đoán trong lòng, hiện giờ ta nói cho mọi người đáp án.
Nhâm Văn Châu nhìn quanh bốn phía, thấy mọi người cùng nín thở chờ đợi, hắn mỉm cười, thoải mái nói ra một câu oanh động toàn trường.
- Vị công tử này là cao thủ kiệt xuất trong những người trẻ tuổi ở Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ - Tổ Trữ!
- Ầm!
Đại sảnh lập tức như nổ tung, khắp nơi vang liên tiếng hét chói tai của các cô gái. Mọi người liều mạng tiến về phía trước, muốn xem phong thái của cao thủ. Nét cá tính nhất của Tổ Trữ là mái tóc, nó như cương châm dựng thẳng lên trời. Khuôn mặt của hắn tuấn mỹ, vốn có chút nữ tính, nhưng kết hợp với kiểu tóc lại càng thêm anh vũ bất phàm.
Cùng với nét tao nhã và trang trọng của quý tộc, hắn nhanh chóng có được cảm tình của mọi người. Đừng nên nghĩ hắn chỉ dựa vào tướng mạo để “kiếm cơm”, thực ra hắn nổi danh là do thực lực mạnh mẽ.
Đặc biệt là trên người hắn không có chút khí chất kiêu ngạo của người dân kinh đô. Hắn cực kỳ chăm chỉ hiếu học, lại thêm thiên phú xuất chúng, 13 tuổi đã trúng tuyển của Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, 15 tuổi đã thành danh.
Lúc ấy hắn bất quá chỉ ra ngoài dã ngoại và cứu 7 người từ miệng một đám Cứ Xích Ngạc (1), từ đó trở về sau thanh danh vang dội. Cùng với ngoại hình xuất chúng, khí chất ưu nhã, thực lực ngạo nhân, lập tức khiến hắn trở thành cao thủ trong đám thanh niên.
Hắn cũng không vì vậy mà tự kiêu, ngược lại lại càng thêm cố gắng, rốt cuộc khi 16 tuổi đã được cho phép học tập phương pháp rèn luyện cảm giác nổi tiếng của Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ là Tiết Thức Đoán Luyện Pháp (2). Sau đó thực lực của hắn tiến bộ thần tốc. Khi hắn 22 tuổi đã vượt qua cuộc kiểm tra thụ tạp của Tổng Hợp Học Phủ, nhờ đó mà nhận được ngũ tinh tạp phiến Tiết Thức Liên.
Nghe xung quanh không ngừng bàn tán về sự tích của Tổ Trữ thì đám người này tựa hồ đều hiểu biết rất rõ ràng các câu chuyện về Tổ Trữ và rất ủng hộ hắn. Trần Mộ rốt cuộc cũng hiểu đại khái về Tổ Trữ.
Đáng tiếc Trần Mộ không biết về với Lục Đại, cũng không hiểu rõ ý nghĩa ẩn chứa bên trong. Bất quá theo ngữ khí của những người bên cạnh thì Tổ Trữ cũng khá lợi hại.
Đối với bản thân Tổ Trữ, Trần Mộ cũng không quá hứng thú. Hắn âm thầm cân nhắc xem Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ có muốn nhúng tay vào chuyện của tập đoàn Trung Châu hay không. Trong góc, Trần Mộ thầm cười lạnh, câu chuyện càng ngày càng thú vị nhưng chẳng quan hệ gì tới bản thân nên hắn không muốn và cũng không có năng lực tham gia vào đám đông đó, liền an tĩnh ngồi ở góc phòng.
Tình huống có phần hỗn loạn, không nghĩ tới người hầu kia lại một lần nữa tiến vào, lần này mồ hôi trên mặt hắn càng nhiều, lại nhanh chóng chạy tới nhỏ giọng nói thầm bên tai Nhâm Văn Châu.
Một nụ cười không cách nào che giấu hiện lên trên khóe miệng Nhâm Văn Châu rồi biến mất, hắn lập tức kinh hỉ nói:
- A ha ha!!! Hôm nay quả là ngày tốt, không nghĩ tới không chỉ Tổ Trữ quang lâm, người của Trung Đạt Thư Phủ cũng tới. Tổ Trữ, chúng ta cùng ra đón đi?
Thanh âm của Nhâm Văn Châu rất bình thường nhưng khi rơi vào trong tai mọi người xung quanh không khác gì một quả tạc đạn. Có là kẻ ngốc cũng nhận ra sự bất thường tối nay, mọi người lập tức yên tĩnh.
Khuôn mặt anh tuấn của Tổ Trữ khẽ nở một nụ cười, hắn tất nhiên không thể không cảm thấy trong lời nói của Nhâm Văn Châu mơ hồ lộ ra ý thân cận, liền cung kính làm một tư thế mời:
- Quả là vinh hạnh, mời ngài!
Một lúc sau trong đại sảnh lại xao động một trận, người của Trung Đạt Thư Phủ cũng tới một nhân vật quan trọng là Giải Yến Bạch! Đây cũng là một cao thủ trong đám thanh niên. Không thành danh từ khi còn nhỏ như Tổ Trữ, Giải Yến Bạch tới tận 25 tuổi mới nổi danh. Điểm đặc biệt là Tổ Trữ đánh một trận thắng mà nổi tiếng, còn Giải Yến Bạch lại nhờ một trận chiến bại mà thành danh.
Không người nào vì hắn thua mà xem nhẹ, bởi đối thủ của hắn trong trận chiến đó là người đã thành danh 30 năm, hiệu trưởng của Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, Mạt Phu Sát Khoa. Không ai biết Mạt Phu Sát Khoa sao lại tiếp nhận khiêu chiến của một tiểu bối vô danh như vậy, điểm này không chỉ người ngoài, thậm chí kể cả đệ tử của Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ cũng không cách nào giải thích.
Trận chiến ấy Giải Yến Bạch dù bại nhưng vinh, sau đó Mạt Phu Sát Khoa lại khen ngợi hắn là người kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Hiệu trưởng của Lục Đại không ai không phải người có quyền lực cao nhất trong liên bang, có thể được bọn họ tán dương, giá trị của Giải Yên Bạch đột nhiên tăng lên gấp đôi.
Tổ Trữ vừa nhìn thấy Giải Yến Bạch, sắc mặt lập tức âm trầm thêm vài phần. Đối với đệ tử của Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ mà nói, trong những người bị căm ghét nhất thì tên Giải Yến Bạch này có thể tính là một. Cũng giống như đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu chán ghét Mạc Doanh - Song Tử Tinh, chỉ là Mạc Doanh - Song Tử Tinh hiện chỉ còn có một người.
“Có ý tứ! Trung Đạt Thư Phủ, Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, lại còn Pháp Á Cơ Kim Hội, thật náo nhiệt!” Trần Mộ ngồi ở góc phòng thầm thấy may mắn lần trước đã chống cự được hấp dẫn. Rõ ràng là mình không có khả năng tranh giành.
Nhàn nhã uống nước hoa quả, tâm cảnh bất đồng, cảm giác cũng bất đồng. Nước ngọt ở đây mùi vị thật ngon, Trần Mộ vốn nghèo khổ, trước đây đâu được ăn mỹ vị như vậy nên liên tục ăn thật nhiều.
Một gã béo với mồ hôi nhễ nhại đi tới bên người Trần Mộ, đặt mông ngồi xuống. Gã béo mạp này vừa ngồi xuống liền thuận tay lấy một chén nước hoa quả, một hơi uống sạch.
- ***, nhiều người quá a!
Với bộ dáng quen thuộc, gã béo cười nói với Trần Mộ:
- Lần trước ta tới, nơi này không có được một nửa số người ở đây. Được lắm, lần này lại nhiều người như vậy, không phải cố tình làm khó gã béo ta sao?
Nói xong, hắn cười ha hả, vươn bàn tay phải đầy đặn ra:
- Ngưỡng An, thương nhân!
Trần Mộ nhìn hắn một cái, cũng vươn tay phải nói:
- Tào Đông!
Gã béo như bừng tỉnh nói:
- Ta đang không biết là ai, hóa ra là Tào tiên sinh của Thiên Dực! Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!
Ông chủ của Thiên Dực mặc dù thần bí nhưng với những thương nhân như Ngưỡng An thì vẫn biết được cái tên Tào Đông.
- Không biết Tào tiên sinh có hứng thú chế tạo tạp phiến cao cấp không?
Gã béo nở một nụ cười hiền lành, hai chiếc má ục ịch vun lên thành đống, hắn đưa ra một tấm danh thiếp:
- Kẻ hèn này có một sàn đấu giá để làm ăn, thời gian vừa qua vừa thu được một chút tài liệu không tồi, trong đó có cả một tấm ngũ tinh tạp trắng, thật khó phân biệt thật giả, không biết Tào tiên sinh có thể giúp đỡ tại hạ giám định được không?
Trong lòng gã béo thấp thỏm, Tào Đông này ngay cả người của Pháp Á còn cự tuyệt, không phải người mình có thể ép buộc.
Ngũ tinh tạp phiến trắng! Trần Mộ lập tức dung động.
Hiện tại hắn chế tạo nhiều nhất là tam tinh tạp phiến, cũng có thể miễn cưỡng chế tạo vài loại tứ tinh tạp phiến. Ngũ tinh tạp phiến hắn muốn làm cũng không được. Nhưng vừa nghe với ngũ tinh tạp phiến còn trắng, hắn vẫn không nhịn nổi, có chút ngạc nhiên.
Khác với tam tinh và tứ tinh tạp phiến, tạp phiến từ ngũ tinh trở lên rất hiếm có khiến cho mỗi tấm đều có giá trên trời! Thậm chí ngay cả địa phương như Lục Đại, ngũ tinh tạp phiến cũng không dễ thấy. Đến cả Tổ Trữ sau khi thông qua cuộc thi thụ tạp của Tổng Hợp Học Phủ mới có thể có được một tấm ngũ tinh tạp phiến.
Độ khó của cuộc thi thụ tạp, nếu không phải đệ tử của Liên Bang Tổng Hợp học phủ thì thật khó tưởng tượng.
Tuyệt đại đa số tạp phiến từ ngũ tinh trở lên đều tập trung trên tay các thế lực lớn như Pháp Á và Lục Đại, người ngoài không cách nào mua được. Chỉ có ngẫu nhiên tại vài điểm đấu giá là nhìn thấy, mỗi tấm như vậy đều là giá trên trời! Theo bản ghi chép của các cuộc đấu giá, mà phần lớn những cuộc đấu giá lớn mới được ghi lại, cho dù là ngũ tinh tạp phiến loại nhỏ đi nữa thì người mua cũng đa phần là các thế lực lớn như Lục Đại.
Kỳ thật, trên thế giới này, chế tạp sư có thể chế tạo ngũ tinh tạp phiến cũng chẳng hề thưa thớt như mọi người tưởng tượng, nguyên nhân khiến ngũ tinh tạp phiến thưa thớt như vậy lại do tài liệu. Tài liệu chế tạo ngũ tinh tạp phiến không cái nào không phải tài liệu trân quý, mà trong số đó, ngũ tinh tạp phiến trắng chiếm một bộ phận trọng yếu.
Tài liệu để chế tạo ngũ tinh tạp phiến trắng tổng cộng có hai mươi bảy loại. Nhưng trong hai mươi bảy loại này, có thứ đã biến mất, có thứ chưa ai từng nhìn thấy, mà còn lại thì không cái nào là không hi hữu. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho ngũ tinh tạp phiến trắng trở nên ít ỏi, trân quý như vậy.
Một tấm ngũ tinh tạp phiến trắng có giá trị vượt xa năm mươi tấm tứ tinh tạp phiến, hơn nữa còn là năm mươi tấm tứ tinh tạp phiến có tính năng cao! Do có những yếu tố đó ảnh hưởng nên dù có giá cao cũng không ai bán nó.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến cho ngũ tinh tạp phiến trở nên thưa thớt. Chế tạp cũng giống như những việc khác, đều có xác xuất thành công. Có thể chế tạo được ngũ tinh tạp phiến nhưng không phải lần nào cũng có thể hoàn thành. Ngũ tinh tạp phiến yêu cầu trình độ khống chế cảm giác vô cùng tinh tế, hơn nữa kết cấu của nó cũng phức tạp hơn tứ tinh tạp phiến vài bậc.
Tài liệu thưa thớt, trân quý, xác xuất thành công thấp, điều này có thể giải thích vì sao ngũ tinh tạp phiến lại hiếm thấy như thế. Rất nhiều chế tạp sư có trình độ cao nhưng cả đời cũng không có cơ hội chế tạo thành công một tấm ngũ tinh tạp phiến. Mà rất nhiều tạp tu tuy có thực lực dùng ngũ tinh tạp phiến nhưng đa số cả đời cũng chỉ có thể dùng tứ tinh tạp phiến mà thôi.
Ngũ tinh tạp phiến còn trắng, “quả cân” gã béo này đưa ra thật nặng a! Tim Trần Mộ đập thình thịch, bất quá bài học lần trước hắn vẫn còn nhớ rõ nên không đáp ứng ngay mà tỉnh táo suy nghĩ một hồi rồi mới nói:
- Không biết điều kiện hợp tác theo lời Ngưỡng An tiên sinh là gì?
Trong mắt Ngưỡng An hiện lên một tia tán thưởng, có thể tỉnh táo trước lực hấp dẫn lớn như vậy, đối với những lão già tất nhiên không tính là gì, nhưng nếu là ở một thanh niên chỉ mới mười tám mười chín tuổi thì thật hiếm thấy. Lại nghĩ tới Thiên Dực của đối phương giờ đã thay da đổi thịt, vững vàng ngồi ở ngôi vị đầu bảng trong giới huyễn tạp quảng cáo ở thành phố La Dữu, Ngưỡng An cũng không dám có nửa phần xem thường.
Hắn sảng khoái nói:
- Do ta cung cấp tài liệu, Tào tiên sinh chế tạo tạp phiến, về phần chế tạo tạp phiến gì, Tào tiên sinh cứ tùy ý. Tạp phiến được chế tạo ra sẽ tiến hành đấu giá tại sàn đấu giá của kẻ hèn này. Đấu giá xong, khấu trừ phí tài liệu, lợi nhuận chúng ta chia bốn - sáu. Ta bốn, Tào tiên sinh sáu! Ngài thấy sao?
Trong chốc lát, Trần Mộ nhanh chóng hiểu được, đối với hắn mà nói thì đây là một đề nghị không tồi. Việc hắn phải làm chính là chế tạo tạp phiến, mà ích lợi hắn thu được vừa có lãi vừa có thể luyện tay nghề, có được một lượng lớn kinh nghiệm, điểm này khiến hắn có phần chú ý. Gã béo cung cấp khẳng định là tài liệu tam tinh hoặc tứ tinh tạp phiến. Tài liệu này mặc dù không hiếm như ngũ tinh tạp phiến nhưng cũng không dễ kiếm. Hơn nữa nếu mình tự đi mua nguyên liệu, vậy chắc chắn sẽ gặp phải nhiều hạn chế.
Mà gã béo cũng không thiệt thòi gì, hắn cùng Trần Mộ khi chia chác đã khấu trừ phí tài liệu, hắn chỉ có lời chứ chẳng thiệt. Hắn chỉ cần cung cấp nguyên liệu là đã có thể có được bốn thành tiền lời, đối với hắn mà nói đây quả là chuyện quá nhẹ nhàng. Mặt khác hắn lại có thêm một địa điểm cung cấp hàng hóa ổn định, sản phẩm đấu giá phong phú có trợ giúp rất lớn đối với danh tiếng của sàn đấu giá.
Mà giao ước được thành lập dựa trên một tiêu chí, đó là Trần Mộ phải có thực lực chế tạp phi phàm. Mặc dù không hiểu vì sao đối phương lại chắc chắn với điểm này nhưng hắn vẫn bội phục suy nghĩ của gã béo.
Thấy sắc mặt Trần Mộ có chút lay động, gã béo lại bỏ thêm lửa vào:
- Làm người hợp tác, nếu tại sàn đấu giá có tài liệu Tào tiên sinh muốn, Tào tiên sinh có quyền mua với giá chỉ bằng một nửa. Đương nhiên nếu như Tào tiên sinh bán ra tạp phiến, sàn đấu giá của chúng ta cũng có quyền được ưu tiên. Công ty huyễn tạp quảng cáo Thiên Dực không nằm trong giao ước, chúng ta hợp tác nửa năm một lần. Ngài thấy sao?
Trần Mộ không hề do dự nữa, gật đầu:
- Được!
Gã béo xóe bàn tay ra, vỗ tay ước định với Trần Mộ. Dĩ nhiên đây chỉ là hứa hẹn bằng miệng, những điều chi tiết khác cần phải ký kết hợp đồng rõ ràng.
Có thể mượn sức một vị chế tạp sư được đại biểu Pháp A coi trọng, tâm tình gã béo lập tức tốt hơn nhiều. Hai người vỗ tay ước định, quan hệ lập tức không như trước nữa.
Gã béo nói chuyện thoải mái tùy tiện hơn, ánh mắt lướt quanh đại sảnh, cười ha hả:
- Trung Châu lần này có thể tiếp cận với các đại thụ rồi, bất quá ba phương có vẻ chẳng hòa bình, chỉ sợ thành La Dữu lại sắp loạn. A, nhưng lần này không biết có thể thấy Tổ Trữ và Giải Yến Bạch giao chiến không đây, đây là cơ hội ngàn năm có một đó! Ha ha, còn có Pháp Á ở bên cạnh như con hổ rình rập, thật tò mò, cao thủ bọn họ phái tới sẽ ra sao? Có ý tứ. Rất có ý tứ!
“Cao thủ?” Gã đeo nửa mặt nạ bạc chợt hiện lên trong đầu hắn, Trần Mộ ra vẻ không liên quan nói:
- Cái này có quan hệ gì tới chúng ta?
Gã béo hiển nhiên rất thích hai chữ “chúng ta” của Trần Mộ, uống một ngụm nước hoa quả rồi cười ha hả nói:
- Quả thật không liên quan gì, chúng ta chỉ cần kiếm tiền là được!
Trong lòng gã béo còn có chút kỳ quái, Tào Đông này cũng không khó tiếp xúc như trong tưởng tượng, không biết có ân oán gì với Pháp Á, không ngờ lại cự tuyệt sinh ý với họ.
Hắn đâu biết Tiểu Man ngày trước kiêu ngạo ra sao, nếu Tiểu Man vung tay bỏ lại mấy trăm vạn âu địch, nói không chừng Trần Mộ nghèo rớt mùng tơi của chúng ta sẽ lập tức tiếp nhận.
Cường quyền thường thích dùng sức mạnh đối với kẻ yếu, nếu phát hiện đối phương không hề yếu, bọn họ lại lập tức nở nụ cười dụ dỗ hợp tác. Có lẽ đám cường quyền vốn cũng không muốn vậy vì bọn họ đã quen cường thế rồi.
Không thể không nói thói quen là một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Nhưng hiển nhiên Trần Mộ không muốn cho chúng cơ hội thứ hai, bất luận là Tiểu Man hay Pháp Á đều bị hắn cho vào danh sách đen.
Gã béo này lại là một tên rất thú vị, thi thoảng lại nói ra một số tin tức rất vui, ngay cả Trần Mộ cũng không nhịn được mỉm cười.
Bọn họ chẳng buồn để ý tới đám người ở trung tâm, đám người đó nhìn như cực kỳ thân thiết nhưng theo lời gã béo, cân lượng của chúng còn chưa đủ.
Thực lực của gã béo cũng không vô danh như hắn biểu hiện ra. Những người bị kích động tới đây tìm Trần Mộ khi thấy gã béo đều lộ vẻ thất vọng. Mà hắn lại ra vẻ như không có chuyện gì nhưng trong mắt không giấu được vẻ đắc ý. Những tên thất vọng rời khỏi không quên hành lễ với gã béo, song hắn vẫn vẻ mặt lạnh nhạt, xem ra đã tập mãi thành quen.
Xem ra gã béo này địa vị cũng rất cao, không phải người đơn giản.
- Ngưỡng An tiên sinh, Tào tiên sinh!
Một thanh niên mặc áo bành tô tới trước mặt hai người, vẻ mặt nịnh nọt.
-----------------
Chú thích:
1: Cứ Xích Ngạc: 1 loại cá sấu
2: Tiết Thức Đoán Luyện Pháp: Phương pháp tập thể dục rèn luyện các khớp xương
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK