Mục lục
[Dịch] Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tuyết Hoa tạp tu đoàn lừng lẫy khắp liên bang, là một trong ba tạp tu đoàn lớn ở khu Thiên Đông Lý. Nó có lịch sử hơn 50 năm và là tạp tu đoàn rất có uy tín. Mỗi đời đoàn trưởng của Tuyết Hoa đều là nhân vật có tiếng tăm vang dội. Mạc Bố Lí – đoàn trưởng hiện nay còn là cao thủ hàng đầu được cả liên bang công nhận.

Mấy năm gần đây, Tuyết Hoa tạp tu đoàn rất ít gây chú ý, cũng không có chiến tích huy hoàng nào. Tuy nhiên, tỉ lệ hoàn thành ủy thác lại đạt tới con số 95%, đứng đầu khu Thiên Đông Lý.

So sánh với Tuyết Hoa tạp tu đoàn, Tuyết Ti Trùng như là một đứa trẻ đứng trước mặt người khổng lồ. Dù gì thì Tuyết Ti Trùng chỉ là một thế lực địa phương mới nổi mà thôi, làm sao sánh bằng Tuyết Hoa tạp tu đoàn đã có thương hiệu mấy mươi năm chứ.

Không ngờ ở nơi xa xôi hẻo lánh này có thể gặp Tuyết Hoa tạp tu đoàn, mà còn là đoàn trưởng Mạc Bố Lí nữa chứ. Đây chắc chắn là một tin chấn động.

Tạp tu trong trung tâm phục vụ lập tức trở nên hỗn loạn, vô số người ào ào mở thông tin tạp. Cho dù ở kinh đô thì người phụ trách số một của Tuyết Hoa tạp tu đoàn vẫn là nhân vật quan trọng, huống chi ở khu Tư Khách Nhĩ xa xôi này. Trong mắt mọi người, nhân vật như Mạc Bố Lí chính là sao trên trời.

Nếu thiết lập được quan hệ với thế lực lớn như thế, dù chỉ là một chút xíu thôi thì lợi ích thu được cũng khó diễn tả hết bằng lời.

Dù vậy, phần lớn các tạp tu vẫn nhìn chằm chằm vào đoàn người Mạc Bố Lí và Khương Lương.

Chẳng lẽ hai bên đã quen biết nhau từ trước? Trong mắt người những người để ý, việc Khương Lương có thể nói ra thân phận của Mạc Bố Lí càng khiến những người này cảm thấy Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn có lai lịch không tầm thường. Nếu không thì làm sao bọn họ lại nhận ra đoàn trưởng Mạc Bố Lí chứ? E là khi còn sống, lão già Văn Tá Phu kia cũng chẳng có cửa quen biết được nhân vật lừng danh như thế.

Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn thu hút sự chú ý của mọi người. Bọn họ đều ngừng bàn tán, chú tâm xem mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào.

“Ngươi biết ta sao?” Mạc Bố Lí hơi nheo mắt lại, trầm giọng hỏi.

Một cảm giác áp bức như lốc xoáy quét qua khu đại sảnh, khiến ai ai cũng khiếp sợ. Nghe đồn thực lực của Mạc Bố Lí đạt tới cấp bậc cao thủ hàng đầu, đúng là danh bất hư truyền! Dưới sức ép của luồng khí thế này, các tạp tu xung quanh đều ngậm miệng lại.

Khương Lương chẳng hề thay đổi thái độ, trả lời với giọng không e ngại cũng chẳng nịnh nọt: “Có lẽ Mạc đoàn trưởng không nhớ, cách đây mấy tháng, chúng ta tình cờ gặp nhau vì một bầy Hi Điểu.”

Mạc Bố Lí lộ vẻ trầm tư, đôi mắt chợt sáng lên, có chút kinh ngạc chợt nhớ lại. Hắn cười lớn: “Ha ha. Hèn gì ta thấy tiểu huynh đệ quen quen. Đội viên của quý đoàn rất trật tự kỉ luật, thực lực xuất chúng. Lần trước đã khiến Mạc Bố Lí mở rộng tầm mắt. Vừa rồi ta và A Triết còn đang thảo luận, Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn là thần thánh phương nào lại tạo nên cảnh tượng hoành tráng thế này. Không ngờ lại là người quen cũ!”

Lúc này Khương Lương cũng nở nụ cười, đưa tay mời: “Chắc chắn ông chủ rất vui khi biết Mạc đoàn trưởng tới thăm.”

“Ha ha. Ta tay không tới nhà như vầy, thật sự rất thất lễ a.” Mạc Bố Lí cười ha hả, nhưng khuôn mặt lại chẳng có nửa phần xấu hổ. A Triết vừa đi theo sau vừa cười thầm trong bụng.

Khương Lương cũng cười: “Mạc đoàn trưởng nói đùa rồi. Được Mạc đoàn trưởng đến thăm là vinh hạnh cho Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn của chúng ta!”

Đoàn người vừa cười nói vừa bước vào trong.

Lúc này thì đám tạp tu trong trung tâm phục vụ có thể bàn tán thoải mái rồi.

“Ồ ồ, lai lịch của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn này không đơn giản nha! Ngay cả đoàn trưởng của Tuyết Hoa tạp tu đoàn danh tiếng cũng khách khí với bọn họ như thế. Có ai biết thủ lĩnh của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn là ai không? Nói ra sẽ được thưởng lớn!”

“Ai mà biết chứ? Dù sao cũng không phải kẻ tầm thường. Hôm nay chúng ta đến là đúng a. Hắc hắc, ngay cả Mạc đoàn trưởng cũng khen ngợi Tuyết Ti Trùng có thực lực. Chậc chậc, đúng là khó được!”

“Quan hệ giữa hai bên không tầm thường a. Một bên là Tuyết Hoa, còn bên kia là Tuyết Ti Trùng, ngay cả tên cũng giống nhau. Chắc chắn là hai bên có mối liên hệ bí mật.”

“Bí cái đầu ngươi! Tạp tu đoàn nào trong khu Thiên Đông Lý này chẳng mang chữ Tuyết hả, không 100 cũng 80. Nói như ngươi thì tất cả bọn họ đều là người một nhà à?”

Mọi người đều tranh luận sôi nổi, ai ai cũng phấn khởi không thôi. Tận mắt thấy tin tức chấn động như vậy, có vốn để khoác loác rồi!

Chuyến viếng thăm đột ngột của Mạc Bố Lí khiến Trần Mộ rất bất ngờ. Tuy nhiên, Trần Mộ có ấn tượng rất sâu sắc với Tuyết Hoa tạp tu đoàn. Trình độ của tên tạp tu chiến đấu lợi hại nhất trong trận chiến lần trước cũng chỉ ngang với đội viên bình thường ở Tuyết Hoa mà thôi.

Đây mới là tạp tu đoàn tinh nhuệ thật sự, chẳng biết giỏi hơn đội viên trong Tuyết Ti Trùng bao nhiêu lần.

Nhưng Mạc Bố Lí tới đây để làm gì chứ? Hàng trăm câu hỏi không lời giải luẩn quẩn trong đầu Trần Mộ.

Mọi người ngồi lại với nhau vừa uống trà vừa trò chuyện, không khí rất hòa hợp. Phải nói Mạc Bố Lí là một người rất có sức thu hút, có tài ăn nói, suy nghĩ mạch lạc, chỉ một câu liền đi thẳng vào vấn đề cốt lõi. Còn A Triết bên cạnh thì rất có khiếu ăn nói, lại hài hước, thường chọc mọi người cười không thôi.

Ngược lại, A Triết và Mạc Bố Lí lại thầm kinh ngạc trước Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn này. Ông chủ là một thiếu niên khó dò sâu cạn, mấy thủ hạ cũng là người không tầm thường. Hề Bình biết nhiều hiểu rộng, rất khéo trong việc tạo lập quan hệ với người khác, suy nghĩ kín đáo và xảo quyệt như lão hồ ly. Khương Lương tuy còn trẻ nhưng khi mở miệng liền tạo cho người khác cảm giác sắc bén.

Cộng thêm nhân vật lợi hại từng hộ tống tiểu thư Vi Vi, cho dù là Mạc Bố Lí cũng phát thèm.

Nhân tài chỉ huy xưa nay đều là chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, dù ở đâu cũng được quý như vàng. Hắn không ngờ một tạp tu đoàn nho nhỏ này lại có tới hai người. Còn vị Hề Bình kia có cách ăn nói rất tinh tế, thạo tính kế, đúng là cao thủ hậu cần điển hình!

Nếu nói vậy thì nhược điểm lớn nhất của tạp tu đoàn này hẳn là lực chiến đấu, nhưng khi nhìn về phía vị thiếu niên kiệm lời kia thì hắn lại có cảm giác thâm sâu khó dò. Tuy nhiên, kẻ khiến hắn chú ý nhất lại là người đàn ông như tảng đá ở trong góc phòng.

Người đó chắc chắn là một siêu cấp cao thủ!

A Triết bỗng cười dài: “Vừa rồi tại hạ có nghe được một tin nhỏ rất thú vị là quý đoàn có thể sản xuất dịch tinh chế từ quặng Tử Huỳnh. Chẳng biết là có đúng như vậy không?”

Trần Mộ và Hề Bình liếc nhau, biết màn kịch chính đến rồi. Tuyết Hoa tạp tu đoàn vô duyên vô cớ xuất hiện ở khu Tư Khách Nhĩ hẻo lánh đã khiến mọi người sinh nghi, còn chủ động tìm đến chỗ này. Nếu nói bọn họ không có mục đích gì Trần Mộ căn bản không tin.

Trần Mộ vốn im lặng từ đầu đến giờ cuối cùng cũng mở miệng: “Tin tức của Mạc đoàn trưởng thật nhạy bén.”

Câu nói này cũng đồng nghĩa hắn trả lời câu hỏi của A Triết, thừa nhận bọn họ có thể sản xuất dịch tinh chế từ quặng Tử Huỳnh.

Mạc Bố Lí sáng mắt lên, gương mặt khó nén vẻ vui mừng, cười: “Thì ra tất cả quặng tử huỳnh ở thành Thiên Hồ đều từ tay Trần tiên sinh mà ra, vậy mà khiến cho chúng ta đi tìm mãi.”

Hai người vừa mở miệng thì những người khác đều biết mà im lặng. Cả hai đều là người lãnh đạo cao nhất của mỗi đoàn, cuộc hội đàm giữa bọn họ quyết định mối quan hệ hai bên. Mọi người liền nín thở, cẩn thận lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người.

“Ồ! Chẳng lẽ đoàn trưởng có hứng thú với dịch Tử Huỳnh tinh chế sao?” Trần Mộ hỏi ngược lại. Hắn cảm thấy hơi kì lạ, theo như ý tứ của Mạc Bố Lí thì dường như bọn họ tới đây vì dịch tinh chế từ quặng Tử Huỳnh.

Mạc Bố Lí ngồi thẳng dậy, vẻ mặt cũng nghiêm túc hơn: “Không dám giấu gì, đúng là chúng ta đến đây vì dịch tinh chế từ quặng Tử Huỳnh. Chẳng hay quý đoàn có thể sản xuất loại dịch tinh chế nào?”

“Khả năng sản xuất cao nhất của chúng ta là Tử Huỳnh Hồng.” Trần Mộ thản nhiên nói. Hắn không cần phải giấu chuyện này.

A Triết nghe vậy liền mừng ra mặt.

Mạc Bố Lí vẫn chăm chú như trước: “Ta có một đề nghị, mạo muội nói ra. Mong Trần tiên sinh đừng trách.”

Trần Mộ đã đoán được ý của Mạc Bố Lí nhưng vẫn ra dấu: “Đoàn trưởng cứ nói thẳng.”

“Ta đề nghị thiết lập quan hệ hợp tác thương mại giữa hai bên. Chúng ta hy vọng có thể nhận được quyền thu mua dịch Tử Huỳnh tinh chế từ quý đoàn. Đổi lại, nếu quý đoàn cần gì thì có thể thông qua chúng ta mà mua, có ủy thác thì chúng ta sẽ ưu tiên xem xét. Ngoài ra chúng ta có thể thu thập tin tức, thậm chí đào tạo tạp tu thay quý đoàn. Không chỉ vậy, chúng ta có thể đưa đội viên dự bị đến để bảo vệ quý đoàn.”

Mạc Bố Lí rất chăm chú đưa ra đề nghị.

Trong phòng hội nghị có vẻ yên tĩnh quá mức, còn Trần Mộ trầm tư suy nghĩ. Việc Mạc Bố Lí muốn mua dịch tinh chế không nằm ngoài dự liệu của bản thân, nhưng hắn không ngờ bọn họ lại đồng ý trả một cái giá cao đến thế.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Mộ. Bọn họ đang chờ câu trả lời của hắn.

Suy nghĩ cẩn thận một lúc, Trần Mộ cảm thấy đề nghị này không hề có hại cho mình, ngược lại còn có rất nhiều chỗ lợi. Ít nhất thì khi hợp tác với Tuyết Hoa tạp tu đoàn, các thế lực ở khu Tư Khách Nhĩ sẽ không dám có ý đồ với bọn họ nữa.

Chẳng ai tình nguyện đi chọc giận một thế lực tầm cỡ liên bang như thế.

Hiện nay, thứ mà Trần Mộ cần nhất chính là thời gian. Chỉ cần đợi một thời gian nữa thì bọn họ sẽ khôi phục được sức mạnh. Một điều kiện khác khiến Trần Mộ dao động là bên Mạc Bố Lí sẽ giúp thu thập tin tức tình báo, đây là mắt xích yếu nhất trong Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Trần Mộ liền gật đầu đồng ý: “Được!”

Mạc Bố Lí lại nở nụ cười, vươn tay phải nắm lấy tay phải của Trần Mộ. Động tác này cũng có nghĩa hai bên đã thiết lập quan hệ hợp tác.

Bầu không khí vốn rất hòa thuận lại càng thêm thân thiết.

Tuy nhiên, hiện hai người chỉ mới xác định phương hướng hợp tác cơ bản mà thôi, còn chi tiết cụ thể thì cần đàm phán thêm. Người phụ trách việc này bên Trần Mộ là Hề Bình, còn ở phía Tuyết Hoa tạp tu đoàn là vị A Triết nhạy bén kia.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Khương Lương liền đi ra mở. Một gã tạp tu ghé vào tai hắn nói nhỏ.

Một lúc sau thì Khương Lương quay lại, trên tay còn cầm theo một tờ giấy, đọc lên: “Người đứng đầu Kiều gia – Kiều Phi, chủ tịch thương hội Nhất Phẩm ở khu Tư Khách Nhĩ – tiên sinh Tư Đăng Nhĩ, gia chủ của Ngọc Lương gia – Ngọc Lương Hành, gia chủ Lãnh gia – Lãnh Môn, chủ tịch liên minh Cáp Thị - Úc Thiên Hành…” Hắn đọc ra một loạt tên, rồi tổng kết: “Hầu như tất cả nhân vật có mặt mũi ở khu Tư Khách Nhĩ đều đã tới.”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK