“Tất cả tư liệu về Tây Trạch đều đã truyền tới ngài. Đường đại nhân, những sự kiện về Tây Trạch thuộc về cấp bảo mật an toàn cao nhất trong học phủ, xin lỗi đã đem tình huống báo lên trên mà không có được sự đồng ý của ngài .”
Đường Hàm Phái lắc đầu: “Không sao cả, đây là chức trách của ngươi, giờ ta phải xem qua tư liệu.” Tiếng nói vừa dứt, vị này sư phụ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Nói xong Đường Hàm Phái liền chuyên tâm xem tất cả tư liệu có liên quan Tây Trạch. tư liệu của Tây Trạch nhiều hơn so với Đường Hàm Phái tưởng tượng, bất quá cũng may hắn còn có hơn mười mấy giờ, cũng đủ để đọc hết.
Liên bang Tổng hợp học phủ đối với nghiên cứu của Tây Trạch tốn hao khá nhiều nhân lực vật lực, đặc biệt đối với nghiên cứu về {Vật luyện Pháp tắc}.
Vốn là truyền thừa được bảo tồn tại trường học nhiều năm, nhưng trước thời Tây Trạch, ít người nào hỏi đến {Vật luyện Pháp tắc}, đến mức đại khái chỉ có mấy vị quản lý thành viên mới biết được.
Song Tây Trạch dùng sự thật chứng minh, cái truyền thừa này không phải không đủ cường đại, mà chỉ là bọn hắn tu tập không đúng phương pháp. Một cái truyền thừa không đủ mạnh mẽ, vứt đi cũng được. Còn nếu như một cái truyền thừa có thừa mạnh mẽ, nhưng chỉ bởi vì phương pháp tu luyện không phát huy hết uy lực của nó, thì đó là một việc làm người khác không thể tha thứ .
Mà nếu như đã thấy tận mắt đến cái truyền thừa này thậm chí có thể đạt tới truyền thừa cao cấp nhất liên bang rồi, Liên bang Tổng hợp học phủ từ trên xuống dưới, làm sao có thể cho nó tiếp tục chôn ở đống giấy tờ để làm bạn cùng tro bụi mạng nhện?
Những năm tháng điên cuồng của Tây Trạch vừa nâng Liên bang Tổng hợp học phủ lên một tầm cao mới, vừa khiến mọi người đối lập với Liên bang Tổng hợp học phủ. Chính hắn cũng trở thành địch nhân của cả Liên bang Tổng hợp học phủ, thậm chí toàn Lục Đại!
Chuyện này làm cho Liên bang Tổng hợp học phủ chịu nhục nhã rất lớn. Hiệu trưởng đương nhiệm của học phủ này là Mạc Phu Sát Khoa đã thề sẽ giết chết Tây Trạch, bởi vậy ông ta đã sử dụng toàn bộ lực lượng của Liên bang Tổng hợp học phủ nghiên cứu về Tây Trạch và về {Vật luyện Pháp tắc}.
Đường Hàm Phái đang xem những báo cáo nghiên cứu này. Tây Trạch lúc tại học phủ, không có lưu lại bất cứ thứ gì về phương pháp tu tập {Vật luyện Pháp tắc}. Điểm này được xếp hàng thứ hai trên bảng những chuyện làm người ta tiếc nuối nhất Liên bang tổng hợp học phủ từ trước tới nay. Bởi vậy có thể thấy được Liên bang Tổng hợp học phủ đối với chuyện này tức giận đến cỡ nào.
Những báo cáo nghiên cứu này trên cơ bản đều là từ dựa trên học thuật phân tích vật luyện pháp tắc, trong đó bao gồm cả cảm giác khi giao thủ cùng Tây Trạch của một ít tạp tu trong Liên bang Tổng hợp học phủ. Thậm chí cả ba bản báo cáo có liên quan mà hiệu trưởng Mạt Phu Sát Khoa viết ra.Những cao thủ như Mạt Phu Sát Khoa, khi giao thủ cảm giác cực kì nhạy cảm và tinh tế. Cảm giác của bọn họ có lúc so với dụng cụ tính điểm thông thường càng thêm ưu việt, càng thêm chuẩn xác.
Cảm giác mà {Vật luyện Pháp tắc} rèn luyện ra có đặc điểm cực kì đặc biệt. Cảm giác lúc bị nó quét tới cùng cảm giác khi bị loại khác quét là hoàn toàn bất đồng. Trong đó Mạt Phu Sát Khoa thuật lại là chi tiết nhất .
Mạt Phu Sát Khoa hiệu trưởng dùng một từ nhiều nhất là “Cực khó chịu”. Lúc Tây Trạch còn chưa có thành danh, Mạt Phu Sát Khoa lúc cùng hắn quan hệ đã có loại cảm giác này. Vật luyện Pháp tắc có tính bài xích rất mạnh, nhất là đối với loại cảm giác khác, tự nhiên biểu hiện địch ý.
Cái từ này cũng không chỉ xuất hiện trên báo cáo của hiệu trưởng Mạt Phu Sát Khoa, mà trong báo cáo của những tạp tu đã từng giao thủ cùng Tây Trạch đều xuất hiện từ này.
Mạt Phu Sát Khoa trong trình bày và phân tích của mình từng đưa ra một phán đoán rất can đảm, Tây Trạch rất có có thể đã bị ảnh hưởng của {Vật luyện Pháp tắc}, tiềm thức mới dần dần sinh ra địch ý đối với tạp tu khác. Qua lâu ngày, từ từ hình thành tính tình quái dị của hắn.
Mà ngay Đường Hàm Phái cũng hoài nghi. Phán đoán của Mạt Phu Sát Khoa có khả năng là vô cùng chính xác.
Vật luyện pháp tắc cùng bình thường cảm giác có một cái khác nhau rất lớn, nó là do vô số xúc tu li ti sợi cảm giác tạo thành, mà không phải là vụ trạng (trạng thái sương mù) như cảm giác bình thường.
Đây cũng lí do hắn hoài nghi Tào Đông tu tập đích chính là vật luyện pháp tắc. Khi hắn nhìn thấy Trần Mộ lần đầu tiên, liền phát giác cảm giác của Trần Mộ thuộc loại sợi cảm giác phân bố, mà hiện tượng này hắn chỉ nghe qua tại sau khi tu tập {Vật luyện Pháp tắc} mới có thể xuất hiện.
Nhưng sau khi hắn xem báo cáo của Mạt Phu Sát Khoa, hắn lại cảm giác không giống. Hắn cùng Tào Đông nói chuyện lâu như vậy, hoàn toàn không nhận thấy địch ý trong cảm giác của đối phương. Hắn tin tưởng. Nếu như Tào Đông tu tập thật sự là {Vật luyện Pháp tắc}, chính mình không có lý do gì không phát hiện được.
Hắn chỉ cần liếc mắt một cái liền phát hiện hình thái cảm giác của đối phương, như thế nào lại không phát hiện ra cảm giác của đối phương bài xích cảm giác của hắn chứ?
Chẳng lẽ đó chỉ là tương tự?
Càng xem Đường Hàm Phái càng nghĩ rất có thể là khả năng này.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK