Mục lục
[Dịch] Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Thoáng cái tất cả lại yên tĩnh, ánh mắt của mọi người tất cả đều rơi vào ba người Trần Mộ. Đầu hắn bóng loáng, trên nửa người để trần lộ ra màu da màu cổ đồng cùng cơ thể cường tráng, nửa còn lại mặc một bộ áo giáp kim loại với kiểu dáng kỳ lạ, kéo dài từ phần eo cho đến sườn trái. Cùng với ánh mắt lạnh lùng, khí độ phi phàm, trên vai trái của hắn mang một tí hoàn (một dạng vòng đeo tay) do kim loại chế tạo thành.

Tộc trưởng ánh mắt lạnh lẽo, không vui quát:
- Collins , tại sao không biết lễ phép hả?

Collins hướng tộc trưởng hành lễ, khiêm cung nói:
- Tộc trưởng, Collins vô tình mạo phạm, chỉ là tò mò nhân vật có thể đả thương Tiểu Tam đến tột cùng có bộ dáng ra sao.

Nói xong ánh mắt rơi vào trên người mấy người Trần Mộ, cuối cùng tập hợp tại trên người Bá Vấn. Trong ba người, Bá Vấn không thể nghi ngờ có khí độ nhất.

Tộc trưởng lúc này cả cười:
- Collins , ngươi nghĩ sai rồi. người từng giao thủ qua với Tiểu Tam chính là vị Trần tiên sinh này.

Collins kinh ngạc đem ánh mắt chuyển qua người Trần Mộ, cẩn thận chu đáo dò xét, miễn cưỡng có chút thất vọng. Hắn tưởng rằng đả thương Tiểu Tam là một dạng nhân vật kiệt xuất gì, nào ngờ lại là một vị thiếu niên bình thường như vậy, nhìn không ra có bất cứ chỗ đặc biệt nào.

Hắn nhất thời trùng xuống, lão giả thấy thế, vừa cười vừa nói:
- Collins , ngươi có thể còn không biết. Trần tiên sinh còn tinh thông tạp vật, hắn cùng Alfonso luận bàn một chút kĩ nghệ. Ngay cả tiểu quỷ cũng nhịn không mở mồm được.

- Sao?
Collins trước mắt sáng ngời, hắn nhìn thoáng qua Lí Độ Hồng:
- Tiểu quỷ, ngươi đánh cược ai thắng?

Lí Độ Hồng nheo mắt liếc Collins một cái, lười biếng nói:
- Ta tất nhiên là cược Trần tiên sinh thắng. Sao nào? Collins đại ca cũng có hứng thú? Có muốn cược một ván hay không?

Collins lập tức ngượng ngùng:
- Bỏ đi, ta đối với đánh bạc cũng không hứng thú.

Lí Độ Hồng khôn khéo như tiểu hồ ly, mười ván thắng chín, hắn mới không đi tìm phiền phức. Bất quá. thiếu niên này nhìn qua không có chỗ gì đặc biệt, nhưng ngay cả tiểu quỷ đối với hắn đều tin tưởng như vậy, chắc chắn là cũng phải có bản lãnh thật sự.

Ánh mắt của hắn nhất thời trở nên nóng cháy hẳn lên.

Trần Mộ bình thản đối mặt cùng ánh mắt của Collins , hắn không rõ tại sao đối phương đột nhiên thoáng cảm thấy hứng thú đối với mình ?

- Các vị có thể từ bên ngoài xâm nhập rừng, thực lực tự nhiên là cực cao. Collins nhất thời ngứa tay, không biết có thể thỉnh mấy vị chỉ giáo một phen hay không, cũng để cho chúng ta được kiến thức thêm một chút kĩ nghệ thế giới bên ngoài.
Collins chậm rãi mở miệng, giọng điệu kiên định mạnh mẽ, ánh mắt sáng quắc nhìn Trần Mộ.

Ánh mắt tộc trưởng cùng mấy vị trưởng lão đều lảng tránh, dáng vẻ làm như không có việc gì.

Mà thôn dân chung quanh nghe được Collins nói khiêu chiến, bầu không khí nhất thời trở nên sôi nổi.

- Đến đây đi, đến đây đi!!! Để cho chúng ta kiến thức một chút!

- Đúng, cũng cho chúng ta mở rộng tầm mắt mà.

- Chẳng lẽ là sợ hãi?

...

Trong đại sảnh như muốn nhanh chóng sôi trào, rất nhiều thôn dân mặt phình ra đến đỏ bừng, giọng ồm ồm, vung cánh tay.

- Chiến! Chiến! Chiến!
Hai ngàn người tập hợp cùng một chỗ hô lớn giống như tiếng sấm cuồn cuộn làm cho màng tai người ta đau nhức.

Tộc trưởng tựa hồ ngủ thiếp đi, khép hờ mắt, vẻ mặt giống như việc không liên quan đến mình.

Sắc mặt Bá Vấn hơi hơi có chút biến hóa, nhịn không được hừ lạnh một tiếng. Từ nhỏ đến lớn vẫn chưa bao giờ có người dám ở trước mặt mình kiêu ngạo như thế! Hắn đang chuẩn bị ứng chiến, chỉ nghe đến một thanh âm nữ tử giòn giã vang lên, trong đại sảnh ồn ào mà vẫn có thể nghe rõ ràng:
- Nếu Collins huynh đệ có hứng thú, chúng ta sao lại làm giảm hăng hái? Trong ba người, tiểu muội yếu nhất, tự đứng ra đánh trận đầu. Vẫn thỉnh Collins huynh đệ hạ thủ lưu tình.

Trình Anh không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời, hơn nữa ngoại hình xinh đẹp, khí chất hiên ngang, lập tức được rất nhiều thôn dân tán thưởng. Mọi người nhao nhao vỗ tay cổ vũ.

- Hắc, tiểu muội, đem Collins đánh ngã, liếm hài cho ngươi!

- Chẳng phải là tiện nghi cho Collins sao?

- Tiện nghi cho Collins cũng còn hơn những người khác tiện nghi, nước phù sa không chảy đến ruộng người ngoài, chưa từng nghe sao?

- Ta đây có muốn hay không? Ta cũng không phải người ngoài a!

- Ngô, ngươi đánh thắng được Collins chứ?

...

Vẻ mặt Collins nhất thời trở nên dở khóc dở cười, hắn nhìn thoáng qua Trần Mộ cùng Bá Vấn, thấy hai người không tỏ vẻ gì.

- A, a!!! Nếu song phương nguyện ý, chúng ta đây không bằng chuyển qua trường tỉ thí đi, như vậy mọi người mới có thể xem đến tận hứng mà.
Tộc trưởng cười a a nói, trong mắt hiện lên một tia đắc ý.

Ba người trong lòng đều hiểu rõ, xem ra hôm nay trận tỉ thí này khẳng định trốn không được. Trong lòng Bá Vấn thật ra cũng không sợ, hắn cũng muốn nhìn một chút thực lực thôn dân này đến tột cùng như thế nào. Quay đầu nhìn thoáng qua, thấy vẻ mặt bình tĩnh của Trần Mộ, hắn càng cảm thấy thêm yên ổn. Trong lòng của hắn, vô thức đã cho rằng Trần Mộ là kẻ lợi hại nhất trong ba người, nên thấy Trần Mộ trấn định, tự nhiên là tin tưởng đại tăng.

Nếu như Bá Vấn biết ý nghĩ trong lòng Trần Mộ, chắc chắn mặt không còn chút máu. Ý nghĩ Trần Mộ rất đơn giản, việc gì nên đến luôn luôn phải đến, trong ba người mình chính mới là thực lực yếu nhất, chắc cũng cũng không tới phiên chính mình ra tay. Nếu thật sự không cần mình tỉ thí, có gì trực tiếp nhận thua là được.

Trường tỉ thí là nơi thôn dân dùng để chuyên môn tiến hành tỉ thí, cả trường toàn bộ do đá hắc cương độ với cứng cực cao rải ra mà thành. Bá Vấn thấy vậy, thèm thuồng vô cùng.

Một năng lượng tráo thật lớn bao phủ trường tỉ thí làm cho khán đài tách ra.

“Nơi này tạp giới quả nhiên phát đạt!” Ngồi xem ở trên khán đài, Trần Mộ đánh giá năng lượng tráo thật lớn trong suốt này, trong lòng sợ hãi than. Hắn chưa bao giờ tiếp xúc với loại tạp giới khổng lồ này, nếu như đơn thuần sử dụng tạp phiến, thật là khó đạt tới hiệu quả kinh người như thế.

Ở thiết bị dạng khổng lồ này, tạp phiến trở thành tạo thành bộ phận trung tâm nhất của nó. Nếu đơn thuần sử dụng tạp phiến, năng lượng tráo thật lớn như thế, cần phải dùng tạp phiến thật lớn cỡ nào? Mà một khi tạp phiến rất lớn, chế tạp sư căn bản bất lực cấu vân mặt trên, không ai có thể dùng bút lớn đường kính vài thước, đừng nói đem cảm giác của mình bám vào ở trên mặt.

Năng lượng tráo này bao phủ cả phía trên trường tỉ thí, khiến cho Trần Mộ đối với tạp phiến cùng tạp giới có nhận thức hoàn toàn mới.

Tạp phiến không phải vạn năng, tạp giới cũng đồng dạng không phải vạn năng, chúng nó đều có ưu điểm cùng khuyết điểm bất đồng riêng.

Trong trường Tỉ thí, Collins cùng Trình Anh giằng co, do có năng lượng tráo ngăn cách, bọn họ không cách nào nghe được tạp âm bên ngoài.

- Thỉnh!

- Thỉnh!

Không phải chiến đấu sinh tử, hai người đều có vẻ khá khách sáo.

Vừa dứt lời, trước mặt Trình Anh bỗng xuất hiện hơn mười khối quang cầu màu sắc rực rỡ. Những quang cầu này đủ mọi màu sắc mỗi một khối cỡ bằng ngón cái, chúng nó tựa hồ mang theo vài phần nhịp điệu phiêu động chung quanh Trình Anh.

- Oa!

Thôn dân trên khán đài rộ lên một tràng âm thanh kinh ngạc, bọn họ rõ ràng lần đầu tiên chứng kiến tình cảnh như vậy. Trình Anh vốn xinh đẹp động lòng người, có những quang cầu đáng yêu làm nổi bật, càng tăng thêm vài phần mị lực.

Collins vốn còn có vài phần tùy ý, lập tức trở nên cẩn thận, hắn chưa từng thấy phương thức công kích kì quái như vậy.

- Ba!!!
Một tiếng vang nhỏ, vòng kim loại ở cánh tay trái của hắn đột nhiên bắn ra ra một đạo ánh sáng, trên cánh tay hình thành một quang thuẫn màu trắng mờ. Cùng lúc đó, hắn nâng cây côn kim loại rỗng ở bên hông.

- Tinh!!!
Trước cây côn kim loại đột nhiên phun ra ánh sáng màu đỏ sậm, những ánh sáng màu đỏ sậm này nhanh chóng thành hình, biến thành cột sáng giống như cây côn, mũi nhọn cột sáng co rút lại, hóa thành mũi mâu màu đỏ sậm.

Cánh tay trái của Collins nâng thuẫn, tay phải cầm mâu, mũi mâu chỉ thẳng Trình Anh, tạo ra tư thế phòng bị.

Trình Anh thấy Collins không chủ động công kích, thản nhiên cười:
- Ta đây công kích nhé.

Vốn muốn nhìn một chút phương thức công kích của Trình Anh, Collins không chút do dự gật đầu:
- Được.

Trên khán đài, Lí Độ Hồng bĩu môi:
- Collins xui xẻo rồi!

Barfu ngồi bên cạnh trừng mắt liếc hắn một cái:
- Đoán mò, bây giờ còn chưa có bắt đầu? Ngươi lại ngứa miệng rồi?

Lí Độ Hồng ngẩng đầu hì hì cười:
- Barfu gia gia, sao chúng ta không đánh cược cái gì đi nhỉ.

Vừa nghe đến chữ "đánh cược", Barfu hừ một tiếng vội vàng quay đầu, làm bộ không còn nghe thấy cái gì.

- Không thú vị chút nào!
Lí Độ Hồng nhỏ giọng lầm bầm. Đúng lúc này, Conrad liếc mắt nhìn hắn, Lí Độ Hồng vội vàng giả bộ biểu lộ vẻ mặt nghiêm chỉnh.

Trên khán đài, các thôn dân khác đều sôi nổi động viên Trình Anh. Trong con mắt bọn họ, Trình Anh là một nữ nhân, có dũng khí đến khiêu chiến Collins , đúng là một chuyện không dễ dàng. Mà sau khi trước mặt Trình Anh xuất hiện quang cầu, trên khán đài đám người sau một trận rối loạn, liền nhanh chóng an tĩnh lại.

Bọn họ cực kỳ chờ mong một kích kế tiếp của Trình Anh.

Vẻ mặt Trình Anh ngưng trọng làm cho trong lòng Collins thầm run sợ, vòng kim ở cánh tay trái bắn ra quang thuẫn phút chốc trở nên hẹp dài, bảo vệ cả người hắn.

Đột nhiên, từng quang cầu trước mặt Trình Anh bắn ra một đạo chùm ánh sáng, tất cả chùm ánh sáng đều hướng một điểm vọt tới. Mà một điểm đó, cách trước mặt Trình Anh không xa.

Quang mang chói mắt chợt sáng ngời.

Tất cả mọi người không kìm hãm được la lên, vô ý thức nhắm mắt lại.

Chờ bọn mở mắt, một lần nữa nhìn đến trường tỉ thí, trên khán đài nhất thời rộ lên hàng tràng xôn xao.

- Mới vừa rồi xảy ra cái gì?

- Không biết a! Ta cũng không thấy rõ!

- Collins bị tổn thất nặng! Sách sách, cô nàng này không phải là nước phù sa, là quả ớt cay, mọi người phải cẩn thận mới được!

...

Ánh mắt Tộc trưởng hơi đổi, biến hóa nhất dữ dội chính là ánh mắt của Barfu, Collins là đệ tử đắc ý hắn một tay dạy dỗ ra, trong thanh niên đồng lứa ít có đối thủ. Nếu như không phải có Weah, hắn đã sớm trở thành đệ nhất cao thủ trong thanh niên đồng lứa.

Conrad nheo con mắt lại, ánh mắt sắc bén! trong mắt luôn luôn bình tĩnh cũng hiện lên một tia dị sắc.

Trấn định nhất chính là Weah, vẻ mặt hắn lạnh nhạt, như chứng kiến một chuyện chẳng qua quá bình thường.

Trong trường tỉ thí, kim loại tí hoàn trên cánh tay Collins nứt thành hơn mười khối, mà áo giáp nửa người của hắn cũng hiện đầy vết rạn nứt như tơ nhện, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi, tay nắm quang mâu đỏ sậm gân xanh nổi lên.

- Hát!!!
Hắn chợt quát một tiếng, ném mạnh quang mâu đỏ sậm trên tay.

Quang mâu hóa thành một đạo hồng quang, hướng Trình Anh bắn nhanh tới, công kích của hắn cực kì đột ngột. Đúng là lúc tất cả mọi người tưởng rằng đại cục đã định. Bá Vấn không nhịn được đứng bật lên, cơ hồ vô ý thức, mấy vị thôn dân lập tức hướng hắn vây quanh. Gương mặt Bá Vấn co rúm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào trong trường.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK