Không khí tựa hồ đọng lại, áp lực khiến người khác hít thở không thông.
Hàm răng trắng của Ba Cách Nội Nhĩ sáng chói trong bóng đêm, hắn cười khẽ:
- Lưu lại một kỉ niệm nho nhỏ cho các bằng hữu của chúng ta đi.
Tay phải xuất ra một tư thế kỳ quái, lệnh lập tức được truyền xuống.
Vu Quả biến sắc, mắt lộ ra vẻ giận dữ, nhưng áp lực trên người đột nhiên tăng mạnh, hắn muốn khắc chế xúc động bản thân.
- A! A! A!
3 tiếng kêu thảm thiết vang lên! Ba trong số năm tên tạp tu đứng sau bị công kích của đối phương bắn trúng, rời từ trên trời xuống.
Có sáu loại năng lượng thể! Phán đoán đầu tiên của Vu Quả rằng đây không phải là quân đội! Quân đội là một đoàn thể phối hợp hành động, phương thức tác chiến của bọn họ không giống các tạp tu đoàn bình thường. Trang bị bọn họ đều là tạp phiến theo tiêu chuẩn, thương tổn theo đơn vị thời gian kinh khủng hơn so với các tạp tu đoàn nhiều lắm.
Đối phương phóng ra các năng lượng thể không giống nhau, đây là phong cách của tạp tu đoàn. Tạp tu đoàn không cách nào giống quân đội, không thể sử dụng tạp phiến theo tiêu chuẩn. Hơn nữa tính lưu động của bọn họ tương đối lớn, tạp phiến đều là tài sản cá nhân nên năng lượng mà các tạp tu đoàn phóng ra đều đa dạng. Đây cũng là một nguyên nhân khiến cho lực chiến đấu của tạp tu đoàn không thể so với quân đội.
Song, ngoài sự phẫn nộ Vu Quả còn thầm khiếp sợ, đối phương tổng cộng phát ra sáu loại năng lượng thể, hẳn là sáu vị tạp tu đồng thời xuất thủ, chia đều hai vị tạp tu tấn công một thủ hạ của hắn. Hơn nữa đối phương nắm quyền chủ động, chiến quả như vậy cũng không đáng kinh ngạc. Điều khiến hắn kinh ngạc là sự phối hợp của đối phương, hai người phối hợp hết sức ăn khớp, phân công chính xác hợp lý. Mặc dù chỉ là phối hợp cơ bản hai người, nhưng lại thể hiện rằng chiến thuật đã được tu dưỡng ở mức cao siêu.
Điểm này cực kì hiếm thấy trong các đoàn tạp tu! Chỉ có đội ngũ tinh nhuệ dưới trướng các tạp tu đoàn lớn mới có thể có tố chất như vậy. Ba gã thủ hạ đã chết, công kích của đối phương đánh trúng nơi yếu hại, bọn họ không có nửa phần hi vọng sống sót.
Ánh mắt Vu Quả âm trầm, cơ mặt co rút! Những thủ hạ này cùng hắn vào sinh ra tử, vẫn chưa từng chịu uất ức như thế. Bị người khác kèm chặt, hô hấp của hắn đột nhiên trở nên nặng nề, chiến ý mênh mông kịch liệt xao động, hai mắt hắn dần đỏ lên.
Tựa hồ cảm nhận được chiến ý của hắn, vài cỗ cảm giác tập trung trên người hắn cũng trở nên xao động.
Nhưng khi hắn nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tiểu Man, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.
Hắn tỉnh táo lại và cảm nhận được các luồng cảm giác đang tập trung lên mình vô cùng mãnh liệt áp bức! Nếu động thủ, hắn chỉ có thể công kích một lần, sau đó không chết cũng trọng thương. Hắn cũng không sợ chết, bề ngoài tỉnh táo nhưng huyết tính sôi sục trong lòng khiến hắn làm ra phản ứng như vậy. Hơn nữa hắn tin tưởng, một kích liều mạng của hắn nhất định lưu lại cho đối phương một bài học rất sâu sắc.
Hắn không phải không dám, mà là không thể! Nếu như hắn ra tay thì Tiểu Man cùng hai thủ hạ khác chết chắc.
Hắn không để ý tới sinh tử của bản thân, nhưng không cách nào bỏ qua sinh tử của Tiểu Man.
Hơn nữa đối phương chỉ giết chết 3 người trong số bọn họ, không thể nghi ngờ là đưa ra tín hiệu. Đối phương cũng không muốn giết chết tất cả bọn họ, mà chỉ cho bọn họ một bài học.
Lạnh lùng tập trung nhìn vào tiểu lâu, Vu Quả không chút biểu tình, đột nhiên hắn giơ tay phải lên.
Tiểu Man cùng hai tạp tu còn lại đều nhìn vào tay phải Vu Quả. Động tác kế tiếp sẽ quyết định vận mệnh của bọn họ.
Tay phải của Vu Quả nhẹ nhàng phất về phía sau. Một nửa khuôn mặt không bị che đi chẳng lộ chút biểu tình nào, hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta rút lui, từ từ lui lại. Đề phòng, nếu gặp phải tập kích, mọi người toàn lực công kích, mục tiêu là tiểu lâu.
Sắc mặt của Tiểu Man cùng hai tạp tu đều tái nhợt, nhưng đồng thời gật đầu, lộ vẻ dứt khoát. Bọn họ có thể chết trận nhưng không thể chịu nhục.
Bốn người bắt đầu chậm rãi lui lại.
- Có cá tính, ta thích.
Ba Cách Nội Nhĩ vuốt cằm, nhìn bốn người đang dần lui lại, không khỏi tán thưởng.
- Thả bọn họ đi!
Ba Cách Nội Nhĩ chợt ra lệnh.
Các tạp tu không chút do dự chấp hành mệnh lệnh. Trong bóng đêm, tốc độ lui lại của bốn người lập tức tăng lên. Trong chớp mắt biến mất trong màn đêm.
Trần Mộ xem toàn bộ quá trình song phương giằng co, không khỏi nhìn Ba Cách Nội Nhĩ bằng con mắt khắc. Quả nhiên nhiều người thì sức lớn, nếu như chỉ có mình hắn thì hậu quả có thể biết được.
Tiền bỏ ra cũng thật đáng giá.
Ba Cách Nội Nhĩ vỗ tay, cao giọng nói:
- Tốt lắm, các cộng sự, kết thúc công việc. Trừ các huynh đệ đang thay phiên canh gác, những người khác cùng nghỉ ngơi, ăn cơm. Thời gian này không cho phép hoạt động tự do, sớm mai còn huấn luyện, mọi người cần phải nghỉ ngơi cho tốt.
Không có người nào trả lời hắn, nhưng Trần Mộ phát hiện những người này lập tức hành động. Quả nhiên là đã qua huấn luyện, mức kỷ luật cùng phục tùng quả thật không thể bắt bẻ. Trần Mộ than thở không thôi, trong bóng đêm, lục thức của hắn nhạy cảm hơn bình thường rất nhiều, không cần mượn cảm giác cũng có thể phát hiện sự di động của những người này.
Xa xa ngoài tiểu lâu, có một người quan khán toàn bộ cuộc xung đột này, rõ ràng là Giải Yến Bạch của Trung Đạt Thư Phủ! Vẻ mặt cương nghị của hắn lộ ra nét trào phúng, tay cắp theo một người đang hôn mê.
Đáng tiếc là Vu Quả đang lúc tức giận, không chú ý tới Giải Yến Bạch đứng ở phía xa. Nếu không, hắn nhất định nhận ra kẻ trong tay Giải Yến Bạch là người dẫn đường cho bọn họ, người trẻ tuổi mà Vu Quả đã cho phép rời đi – thủ hạ của Hồ Tử.
Hắn sao lại rơi vào tay Giải Yến Bạch?
- Ông chủ!
Ba Cách Nội Nhĩ xoay người lại, đối mặt với Trần Mộ:
- Ta muốn nhiều tiền hơn.
- Xài hết tất cả rồi sao?
Trần Mộ bị dọa nhảy lên, 250 triệu âu địch trong thời gian vài ngày đều đã tiêu hết, tốc độ này đủ đển Trần Mộ trợn mắt há mồm.
Ba Cách Nội Nhĩ lơ đễnh gật đầu:
- Đây đều là cao thủ, có thể dùng 250 triệu mang về đã là rất lời rồi.
Điểm ấy thật ra Trần Mộ cũng đồng ý, thực lực của 20 tên cao thủ không giống bình thường, 250 triệu rất đáng giá! Hơn nữa bọn họ lại giúp hắn giải quyết một lần nguy hiểm, hắn càng hiểu rõ, lực lượng mà Ba Cách Nội Nhĩ nói là gì.
- Muốn bao nhiêu nữa?
Trần Mộ hiện còn mấy chục triệu trong tay, đây là lợi nhuận của Thiên Dực cùng khoản trợ giúp.
- 200 triệu!
Ba Cách Nội Nhĩ giơ hai ngón tay:
- Số lượng cao thủ miễn cưỡng đã đủ. Nhưng cao thủ ở các thành phố phụ cận đã bị ta vét sạch, muốn mời thêm thì phải đi xa hơn, điều này tạm thời không được. Chúng ta hiện tại muốn thuê vài tạp tu trẻ tuổi làm lực lượng hậu bị, tuy thực lực không mạnh, nhưng có tiềm lực. Bọn họ có thể làm vài việc bên ngoài, hơn nữa có thể thành đội dự bị. Tạp tu do chúng ta bồi dưỡng ra, vô luận tại độ trung thành hay là thích ứng với chiến thuật đều đáng tin hơn.
- Những người này rất rẻ, không cần dùng bao nhiêu tiền, đây là một khoản đầu tư dài hạn, nhưng lại rất có lợi cho tương lai của chúng ta. Mặt khác, 20 người này thực lực dù cũng được, nhưng chiến thuật phối hợp còn chưa đủ thuần thục, càng phải huấn luyện thêm. Thực lực như Lô Tiểu Như là không tồi, nhưng về phương diện chiến thuật quá kém, cũng phải huấn luyện.
Ba Cách Nội Nhĩ nhận xét không chút khách khí khiến Lô Tiểu Như đỏ mặt, nàng nhìn Ba Cách Nội Nhĩ có chút tức giận.
Ba Cách Nội Nhĩ như không thấy con mắt muốn phún hỏa của Lô Tiểu Như, trực tiếp nói:
- Huấn luyện sẽ tiêu tốn không ít, bọn họ cần sân huấn luyện, hơn nữa cần rất nhiều năng lượng tạp, đây là một khoản không nhỏ. Hơn nữa…
Hắn chỉ chỉ dưới chân:
- Đại lâu này có khả năng phòng hộ quá kém. Nếu không phải sợ lúc đối phương sắp chết ma fphản kích tạo thành thương vong quá lớn cho chúng ta, bọn họ vừa rồi đã chết sạch. Đại lâu không có bất cứ năng lực phòng hộ, không khác gì đồ bỏ đi. Chúng ta phải đổi.
Hắn suy nghĩ một chút, ánh mắt sáng ngời:
- Đúng, chúng ta cần một cái pháo đài.
Dứt lời, hắn vô cùng đắc ý:
- Như vậy chúng ta sẽ không hãi sợ địch nhân tấn công. Hắc hắc, chỉ cần một pháo đài, dù một nhóm như vậy tới đây thì cũng biết khó mà lui. Hắc hắc, bên trong cần sân huấn luyện chuyên môn, có thể dung nạp tất cả mọi người, cần một kho hàng thật rộng, bên trong trữ bị lượng lớn vật tư. Muốn công phá một pháo đài như vậy, dù ai cũng phải trả giá đắt, trừ phi đối phương trực tiếp phái vài cao thủ như Tiêu Tư. Hắc hắc, bất quá náo loạn lớn như vậy, có ai vì một chế tạp sư mà tốn hao nhiều sức như thế? Làm như vậy, bọn họ không có chút chỗ tốt, sẽ bị dân chúng thóa mạ, đối với những kẻ chú ý thể diện như Lục Đại mà nói thì điều này là cố kị. Pháp Á là bọn người vô pháp vô thiên, không cần cái này. Bất quá vô luận Pháp Á hay Lục Đại, bọn họ chỉ để ý giá trị bọn họ có thể nhận được. Xung đột kịch liệt trực tiếp như vậy, bọn họ rất có thể không chiếm được gì, ngược lại phải chịu thương tổn lớn. Như vậy, ngài sẽ an toàn.
Hắn cao giọng nhấn mạnh:
- Cho nên, chúng ta cần một pháo đài kiên cố.
Trần Mộ bình tỉnh mở hai tay:
- Nhưng ta không có nhiều như vậy.
Ba Cách Nội Nhĩ nhất thời tức giận, lầm bầm:
- Ta chỉ biết, ngươi trước mắt cần tiền mua năng lượng tạp, thứ này không thiếu được.
- Năng lượng tạp sao?
Trần Mộ liếc nhìn Ba Cách Nội Nhĩ:
- Ngươi cần bao nhiêu? Mấy cấp?
- Huấn luyện có thể dùng tam tinh cấp, phương diện này tiêu hao khá lớn, mỗi người một ngày cầm hai tấm, chúng ta cần ít nhất đủ dùng 1 tuần, là 294 tấm, làm tròn là 300 tấm. Tứ tinh cấp năng lượng tạp dùng để chiến đấu, tiêu chuẩn là mỗi người năm tấm, bất quá hiện tại không cần nhiều, mỗi người hai tấm đủ rồi, vị chi là 42 tấm.
Trần Mộ hít vào một hơi lãnh khí.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK