Mục lục
[Dịch] Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch blak
Chương 271: Hỗn Chiến



Bên trong thành La Dữu hoàn toàn hỗn loạn. Cuộc chiến giữa Trung Đạt Thư Phủ và học phủ Liên Bang Tổng Hợp khiến mọi người hoảng loạn, khắp nơi là người dân chạy trốn trong sợ hãi. Tiếng nổ ầm ầm xen lẫn tiếng khóc, tiếng la hét, kêu la thảm thiết… Trong chớp mắt, thành La Dữu đã trở thành địa ngục nhân gian.

Hai bên không hề có ý dò xét hay chần chừ, lực lượng của bọn họ có đủ uy lực để hủy diệt cả thành La Dữu. Bầu trời biến thành nơi hỗn chiến của các tạp tu, đội hình đều loạn cả lên. Hai phe đã bắt đầu đánh xáp lá cà, các tạp tu tập trung thành tổ tác chiến độc lập từ 3 – 5 người.

Đủ loại hình, kiểu dáng năng lượng thể ngang dọc bầu trời, lao xuống khu dân cư bên dưới như mưa rơi.

Từng ánh lửa chói mắt không ngừng hiện lên, âm thanh của vụ nổ vang lên không dứt. Trong vòng chưa đầy hai giờ, bộ mặt của thành La Dữu đã thay đổi hoàn toàn.

Thỉnh thoảng có tiếng rít của năng lượng thể lao đi với tốc độ cao vang lên từ trên đầu. Mỗi lần như vậy, những người bên dưới đều khiếp sợ.

Từ bầu trời nhìn xuống, có thể thấy một đám lồng năng lượng sáng rực trên mặt đất, giống như những chén thủy tinh được úp ngược lại. Ở trong nơi hỗn loạn thế này, chúng rất thu hút sự chú ý. Đây đều là các hào cường có một ít vốn liếng hùng hậu ở thành La Dữu, trang viên của bọn họ có lực phòng ngự khá tốt. Những lồng năng lượng này đều là do bọn họ mua với số tiền lớn.

Tuy nhiên lúc nào cũng có lồng năng lượng bị phá nát, tiếp sau đó là tiếng kêu la thảm thiết của đám người đầy căng thẳng bên dưới. Dù chúng có lực phòng ngự khá chắc chắn nhưng tạp tu của hai phe đang hỗn chiến cũng chẳng phải tầm thường. Thực lực của tạp tu xuất thân từ Lục Đại đâu chỉ cao hơn tạp tu bình thường một hai phần!

Những lồng năng lượng khổng lồ này cũng chẳng thể ngăn hết các đòn tấn công của đám tạp tu tinh nhuệ này. Một khi bị ảnh hưởng thì đều có kết quả rất thê thảm.

Người được chú ý nhất trong cả chiến trường không ai khác ngoài Mễ Hạ Thanh. Chỉ một mình hắn liền lấy cứng chọi cứng với ba gã tạp tu của học phủ Liên Bang Tổng Hợp, bọn họ đều là cao thủ hàng đầu trong nhóm viện binh. Tổ Trữ tuy vết thương chưa lành nhưng thân thủ vẫn vượt trội hơn tạp tu bình thường rất nhiều, hắn khá thong dong trong cảnh hỗn chiến này.

Dân chúng chen lấn nhau chạy ra ngoài thành. Lúc này, bọn họ thà đối mặt dã thú hung ác còn hơn là đám tạp tu trên bầu trời. Bọn họ đều có chung một suy nghĩ, dù thế nào thì tránh khỏi cái chiến trường này rồi tính tiếp, chờ bọn họ đánh đã rồi trở về.

Dòng người cuồn cuộn tháo chạy, tiếng kêu la vang lên khắp nơi. Ai ai cũng bị kinh hoảng, rất nhiều người sợ đến phát khóc.

Thành La Dữu có hơn 500 ngàn dân. Trong cơn tuyệt vọng, nhiều người đều thể hiện sức lực vượt xa bình thường. Bọn họ dốc sức đấu tranh để tìm lấy cơ may sống sót.

Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ, Tiêu Tư đứng trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài. Vẻ mặt của ba người đều rất khó coi, ở phía xa là đám đông đen nghịt như một đàn kiến đang đến gần chỗ này, khiến kẻ khác lạnh người.

Không hề do dự, Ba Cách Nội Nhĩ xanh mặt ra lệnh chuẩn bị chiến đấu.

“Nhân viên tác chiến lập tức tiến vào Hải Tinh Bảo. Chuẩn bị chiến đấu!”

Ba ba ba, tiếng bước chân dày đặc liền vang lên trong tòa nhà, ai ai cũng căng thẳng chạy nhanh về vị trí chiến đấu của mình. Đến khi tiến vào Hải Tinh Bảo mà mình huấn luyện hàng ngày, nhìn thấy tình cảnh bên ngoài thì mọi người đều khiếp sợ. Đám lính mới này đã bao giờ chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp thế này đâu?

Tiêu Tư cũng rất quyết đoán, ra lệnh cho tạp tu bên cạnh: “Các ngươi ở lại, nghe theo lệnh của tiên sinh Ba Cách Nội Nhĩ.”

“Tuân lệnh!” Phản ứng của đám tạp tu này hết sức nhanh nhạy, có thể nói là được huấn luyện rất kỹ.

Ba Cách Nội Nhĩ quay qua cảm tạ Tiêu Tư. Trong số tạp tu của hắn, trừ 20 cao thủ tạp tu kia ra thì số còn lại đều là lính mới chưa từng nếm mùi chiến tranh. Vào lúc này, tạp tu bên cạnh Tiêu Tư là một cỗ lực lượng rất mạnh mẽ.

Tiêu Tư phất tay, sắc mặt nghiêm túc: “Hiện giờ chúng ta đều ở chung một con thuyền. Một khi những người này lao vào căn cứ thì rất khó lường được hậu quả.”

Ba người đều cảm thấy nặng nề trong lòng. Trần Mộ nhìn đám đông tuyệt vọng bên ngoài, càng cảm thấy khó chịu. Hắn xuất thân bần hàn nên rất đồng cảm với dân chúng bình thường.

Tất cả lối ra vào căn cứ đều đóng chặt. Trừ khi bị tấn công, nếu không thì chẳng có vấn đề gì.

Trần Mộ nhìn về phía thảm cỏ rộng bên ngoài, hắn vốn muốn hỏi xem có nên gọi người đi cảnh cáo đám đông hay không. Bên trong thảm cỏ này có vô số cạm bẫy, chỉ chạm nhẹ cũng đủ chết người! Tuy nhiên, khi thấy vẻ sợ hãi, điên cuồng trên mặt những người trong đám đông thì hắn liền hiểu được cảnh cáo cũng vô dụng. Bọn họ đã mất trí hết rồi.

Nhìn sang Ba Cách Nội Nhĩ và Tiêu Tư, Trần Mộ mới phát hiện mình non nớt ra sao. Hai người kia đều trầm ổn như núi, không hề bối rối chút nào.

Rốt cuộc dòng người như thủy triều cũng chạm đến bờ cỏ.

Ầm ầm ầm!

Nhiều tiếng nổ lớn vang lên liên tiếp, sau vài ánh lửa chợt rực sáng là mười mấy người ngã xuống. Dòng người ở hàng đầu tiên liền ngừng lại, nhưng lực đẩy từ đằng sau vẫn ép bọn họ ra phía trước.

Những người này liền sợ đến hồn phi phách tán, nhưng bọn họ chẳng thể làm gì để cản lực đẩy mạnh mẽ từ đằng sau.

Ầm Ầm Ầm!

Lại là những tiếng nổ liên tiếp nhau, từng hàng người nối nhau ngã xuống. Trần Mộ không đành lòng nhìn cảnh tượng này. Đa số bọn họ đều là người vô tội nhưng lại chết thảm ở nơi đây.

Vẻ mặt của Ba Cách Nội Nhĩ và Tiêu Tư vẫn như trước.

Sau vụ nổ lần này, những người đi đầu cũng không dám bước tới trước. Bọn họ liều mạng chen ra sau, đám đông trở nên hỗn loạn. Tuy nhiên, may là tốc độ của dòng người cuối cùng cũng chậm lại.

Trần Mộ không khỏi thở phào. Dù là tự bảo vệ mình nhưng ít chết đi một người luôn là chuyện tốt.

Hắn cũng không phải người tốt, chỉ hy vọng giảm bớt những cái chết vô nghĩa mà thôi.

Đúng lúc này, biến cố chợt phát sinh.

Mấy chục tạp tu đột ngột bay ra khỏi đám đông, lao về phía căn cứ. Trình độ của đám tạp tu này khá cao, vừa mới bay lên liền cùng lúc phát động đợt tấn công đầu tiên. Động tác chỉnh tề, vừa nhìn là biết đã được huấn luyện đặc biệt.

“Đúng như ta đoán!” Ba Cách Nội Nhĩ lạnh lùng gằn từng chữ, giống như không hề bất ngờ trước tình huống này. Hắn đứng vững tại chỗ, không ra bất cứ mệnh lệnh nào.

Bên Trần Mộ phản ứng rất nhanh, ngoài sức tưởng tượng của đối phương.

Ngay khi đám tạp tu này vừa tấn công đợt đầu thì liền có 9 tên bị đánh trúng, rơi từ trên trời xuống.

Đòn phản kích lợi hại như thế làm đám tạp tu còn lại bối rối. Dù chỉ trong phút chốc nhưng đối phương lại nắm được cơ hội này, tiếp tục có thêm hai tên tạp tu bị bắn rơi.

“Quý bộ huấn luyện thật tốt a!” Tiêu Tư không khỏi nhìn Trần Mộ mà than thở.

Trần Mộ cười cười: “Đều nhờ công của Ba Cách Nội Nhĩ cả.” Trong nháy mắt, sự chênh lệch giữa kĩ chiến thuật của hai bên liền hiện rõ. Trần Mộ hiện đang nghĩ thầm trong lòng, nếu mình là bên tấn công thì sẽ phản ứng thế nào?

Suy nghĩ hồi lâu cũng không tìm được cách ứng phó. Lớp phòng thủ của Ba Cách Nội Nhĩ rất chu đáo, Trần Mộ bội phục không thôi.

Tiêu Tư cũng đồng ý nghĩ, nói: “Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh là vị chỉ huy tài giỏi nhất mà ta từng gặp! Ánh mắt của Tào tiên sinh thật là độc a!”

Trần Mộ nhớ đến tình cảnh khi gã béo dẫn Ba Cách Nội Nhĩ tới, trong lòng đột nhiên dâng lên vài phần cảm giác hỉ kịch.

Đời người, thật là kì diệu!

Từ chỗ bọn họ có thể nhìn bao quát cả chiến trường. Bởi vì lớp kính phòng hộ chỉ nhìn một chiều, nên đối phương không có cách nào để phát hiện vị trí của bọn họ. Một vài lỗ châu mai dâng lên trước mặt bọn họ, để thuận tiện cho tạp tu bên trong tấn công.

Trên bầu trời, đám tạp tu mau chóng tản ra. Bọn họ không ngừng bay lượn trên không trung, cố sức giảm khả năng bị đánh trúng.

“Bọn họ làm gì vậy?” Trần Mộ thắc mắc chỉ tay về phía tạp tu đang bay loạn trên trời. Bọn họ hầu như từ bỏ việc tấn công, chỉ liều mạng tránh né.

Ba Cách Nội Nhĩ vẫn bình tĩnh: “Bọn họ đang nghi binh nhằm thu hút hỏa lực của chúng ta. Chắc chắn là đối phương còn có kế khác.”

Hầu như hắn vừa dứt lời thì thấy một số người chen ra trước đám đông. Đây là một đội ngũ hơn 50 người, từ động tác của bọn họ mà nói thì tất cả đều là tạp tu. Bọn họ bắt đầu phá hủy tạp giới giấu trong thảm cỏ, tất cả đều sử dụng tạp phiến loại ba nhận. Hơn mười đạo ba nhận xếp thành hàng, tạo thành một lưỡi hái lớn quét sát mặt đất.

Ầm Ầm Ầm! Tiếng nổ vang lên liên tiếp, khiến kẻ khác không khỏi e sợ. Bẫy tạp giới dày đặc đến thế! Dù là tạp tu phụ trách phá hủy cũng không khỏi tái mặt.

Tuy nhiên, bọn họ đã dọn được một con đường nhỏ trước mặt.

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn về phía dòng người cuồn cuộn, vẻ mặt không hề thay đổi: “Có cao thủ tọa trấn.”

Không lâu sau, đội ngũ này liền dọn được một con đường rộng khoảng 20 mét.

Tuy nhiên, chẳng người nào trong đám đông dám bước lên phía trước. Bọn họ đều bị những vụ nổ dày đặc vừa rồi dọa đến phát khiếp. Dù đám tạp tu này giục thế nào thì cũng không ai dám tiến tới.

Rõ ràng là tình huống này nằm ngoài dự đoán của tên chỉ huy ẩn trong đám đông. Dù là Trần Mộ cũng nhận ra đợt tấn công của đối phương bị trì hoãn trong khoảnh khắc.

Lúc này Trần Mộ mới hiểu ra, đối phương muốn dùng đám đông để dò đường. Như vậy thì bọn họ chẳng những tránh được thương vong mà còn ẩn núp giữa đám đông rất tốt, khi tấn công cũng khiến kẻ khác bất ngờ.

Quá tàn nhẫn! Trần Mộ lạnh cả người.

Số tạp tu trên bầu trời chỉ còn lại sáu người lẻ loi.

Đột nhiên, một luồng sóng năng lượng mạnh mẽ chợt xuất hiện giữa đám đông!

Trong lòng Trần Mộ đột nhiên dâng lên một cảm giác quen thuộc.

“Vu Quả!” Trần Mộ vô thức thốt lên: “Là Pháp Á!”

Sóng năng lượng được sinh ra trong lần Vu Quả dùng Cực Quang Thúc hoàn toàn giống với lần này. Trần Mộ rất nhạy cảm với sóng năng lượng, hắn có thể phát hiện bất cứ thay đổi nào dù là nhỏ nhất. Hắn có ấn tượng rất sâu với Vu Quả.

Hắn tận mắt chứng kiến uy lực hủy diệt mọi thứ của Cực Quang Thúc do Vu Quả bắn ra. Nếu như thật sự bị đòn này đánh trúng, Trần Mộ cũng chẳng biết căn cứ có thể chống đỡ nổi hay không.

Sóng năng lượng….. Sóng năng lượng, ở đâu đây chứ?

Nhìn qua đám người đông như kiến, ánh mắt của Trần Mộ chợt dừng lại một chỗ.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK