Sau khi thống kê xong, Trần Mộ cuối cùng cũng xác định được phương án mới. Loại phương pháp rèn luyện cảm giác mới này được gọi là “Tuyết khanh đại pháp”(1), tên này cũng khiến cho vài người như Khương Lương từ chối cho ý kiến.
Tên có đẹp hay không, Trần Mộ không quan tâm, đối với hắn hiệu quả mới là mấu chốt.
Đợi đến khi nhóm người Bố Nhĩ Nạp xây dựng xong, Trần Mộ liền bắt đầu chuẩn bị phổ biến “tuyết khanh đại pháp.” Khương lương là người được lợi đầu tiên, cảm giác của hắn đã khôi phục đến trình độ như trước kia, mọi người lúc này mới phát hiện, thì ra cường độ cảm giác của Khương Lương đã đạt đến tứ cấp, cách ngũ cấp chỉ có một chút ít.
Suy nghĩ sâu xa thêm một chút, chuyện Khương Lương bị thương đã là từ mấy năm trước, mấy năm trước mà đã có trình độ như thế, với thiên phú như vậy, vô luận ở đâu thì cũng được coi là bảo bối.
Các tạp tu khác khi nhìn thấy thực lực của Khương Lương đột nhiên tăng mạnh, mọi người vô cùng đỏ mắt. Phải biết rằng, phương pháp rèn luyện cảm giác tốt thường là bí pháp bất truyền của các học viện, chỉ có những đệ tử trung tâm chính thức mới có thể tiếp nhận.
Chỉ có những người biểu hiện ra thiên phú ưu tú, ngoan ngoãn nghe theo sự an bài của các quan chức nhà trường mới có thể có cơ hội được truyền thụ. Thiên phú của những người này hết sức bình thường, nào có cơ hội tiếp xúc với phương pháp rèn luyện ưu tú chứ?
Vì vậy cũng khó trách bọn họ vô cùng đỏ mắt, thật ra những người này ngoại trừ sự hâm mộ ra thì cũng không có ai dám hi vọng xa vời. Sự bất phàm của Khương Lương sớm đã bộc lộ rõ ra trong số các đội trưởng, hắn ngày thường mặc dù không nhiều lời nhưng hết sức uy tín.
Vì vậy mà các tạp tu khác lại càng thêm cố gắng rèn luyện, hy vọng sẽ có thể nhanh chóng tăng lên cường độ cảm giác của bản thân.
Công trình của Bố Nhĩ Nạp có quy mô rất lớn, xuất phát từ việc cân nhắc về vấn đề an toàn, sau khi hoàn thành những căn phòng băng cơ bản nhất, bọn họ lại toàn lực tu kiến các thiết bị phòng thủ.
Ví dụ như Hải Tinh bảo, uy lực của nó khá xuất sắc. Nó đặc biệt thích hợp với trận địa chiến thuật của bộ tạp chiến thuật(2). Và cũng từ nguyên nhân cẩn thận, Trần Mộ đã cố ý yêu cầu Bố Nhĩ Nạp ngụy trang cho bề ngoài của Hải Tinh Bảo.
Bố Nhĩ Nạp cũng rất thông minh, hắn liền kiến tạo Hải Tinh bảo ở hai bên đỉnh núi, vì trên đỉnh núi sẽ có tuyết đọng lại ngụy trang cho Hải Tinh bảo, từ xa nhìn vào, cũng giống như hai đỉnh núi bình thường.
“Ông chủ, ông chủ.” Tiếu Ba hưng phấn hô hét.
Trần Mộ đang cùng với Khương Lương thảo luận liền không vui ngước lên, liếc mắt nhìn Tiếu Ba, sau đó lại cúi đầu thảo luận với Khương Lương. Bị Trần Mộ liếc nhìn, Tiếu Ba lập tức ủ rũ, vẻ mặt hắn buồn chán tùy tiện ngồi xuống. Đối với ông chủ này, hắn quả thật có chút sợ hãi, cũng bởi vì nắm tay của ông chủ khiến cho hắn khắc sâu sợ hãi.
Biết ông chủ một khi nổi giận là sẽ dùng đến nắm tay! Nghĩ tới ngày đó, hắn lại cảm giác thấy toàn thân đau nhức.
Qua hơn mười phút, Trần Mộ rốt cuộc cũng chấm dứt thảo luận với Khương Lương, hắn đi tới trước mặt Tiếu Ba, hỏi: “Chuyện gì?”
Tiếu Ba vội đứng lên, hưng phấn nói: “Ông chủ, bọn thuộc hạ ở trên đường bị tập kích, nhưng bọn chúng đều đã bị thuộc hạ giết sạch. Thuộc hạ còn đem tạp phiến của bọn chúng mang về, đúng rồi, tấm Tuyết Hoa Chi Vực này quả thật có chút độc đáo, nó có thể làm cho tốc độ của năng lượng thể khi tiến vào phạm vi khống chế của nó bị giảm xuống tới mức không thể tin nổi. Thuộc hạ thiếu chịu nữa chịu khổ, may là thuộc hạ anh võ bất phàm, quyết định nhanh nhạy….”
Trần Mộ không để ý tới Tiếu Ba đang lải nhải, kích hoạt thiết bị truyền tin, trực tiếp gọi Ba Cách Nội Nhĩ tới.
“Ông chủ, có chuyện gì vậy?” Ba Cách Nội Nhĩ thở hồng hộc chạy tới.
“Hắn gặp phải tập kích trên đường.” Trần Mộ chỉ Tiếu Ba nói.
Ba Cách Nội Nhĩ biến sắc, ánh mắt lạnh lẽo: “Xem ra đã có kẻ chờ không nổi rồi.”
Liên minh Xuyên Hạ do 35 tiểu bảo tạo thành. Nó cũng là thế lực lớn nhất khu Tư Khách Nhĩ này, kế đến là Kiều gia, do 27 tiểu bảo tạo thành, những thế lực có hơn 10 tiểu bảo thì có tới năm sáu nhà.
“Cái gì?” Sắc mặt Văn Tá Phu trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt hắn bất thiện nhìn chằm chằm Y Tùng đang ướp nhẹp mồ hôi trước mặt: “Tây Ti bị giết sao?”
“Dạ đúng!” Y Tùng trên mặt tràn đầy mồ hôi, hắn rung giọng trả lời: “Đại ca, thuộc hạ phái Tây Ti và năm vị tạp tu có cảm giác năm cấp đi thử dò xét một chút. Không ngờ rằng, bọn họ vừa đối mặt thì đã bị giết.”
Vô cùng cẩn thận gật đầu, rồi lại thoáng thấy sắc mặt xanh mét của lão đại. Y Tùng lại càng không dám thở mạnh, nhưng hắn biết, lúc này phải đem tất cả tin tức báo lại cho lão đại, vì vậy hắn cũng chỉ có thể kiên trì khai báo tới cùng: “Không tìm thấy thi thể của Tây Ti, hắn chỉ còn lại một cánh tay cụt, năm người khác thì đều bị một kích mất mạng vào yết hầu. Hơn nữa, bọn họ…”
Y Tùng do dự, hắn không biết có nên nói tiếp hay không.
“Bọn họ làm sao?” Ngữ khí của Văn Tá Phu càng trầm thấp.
“Bọn họ… Bọn họ.” Gặp phải ánh mắt âm trầm của lão đại, Y Tùng run cầm cập, hắn vô ý thức thốt ra: “Tất cả mọi thứ trên người của bọn họ đều bị lấy hết, không lưu lại một thứ gì hết.”
Xoảng!
“Khốn nạn!” Văn Tá Phu trong cơn thịnh nộ, liền ném cái ấm trà mà mình cực kỳ yêu thích xuống đất. Mảnh vỡ của ấm trà bắn cả vào mặt Y Tùng làm cho hắn vô cùng đau đớn, hắn nhịn đau cố không dám cử động, cúi đầu kính cẩn vô cùng.
Sắc mặt của Văn Tá Phu lúc này làm cho người khác cực kỳ sợ hãi, cơ mặt thỉnh thoảng lại giật giật, hai mắt cơ hồ muốn bắn ra lửa.
Y Tùng sợ tới mức không dám nhúc nhích.
Qua nửa giờ, Văn Tá Phu mới dần bình tĩnh lại.
“Thật không ngờ rằng, vậy mà lại đụng phải nhân vật lợi hại. Hừ, tưởng rằng có một hai cao thủ có thể là địch với ta sao? Bọn chúng quá xem thường Văn Tá Phu này rồi. Ngươi từ trong tổ ám vụ chọn ra mười người. Nhớ cho kỹ, quấy nhiễu là chính, khi có cơ hội, thì nuốt luôn đối phương. Không có cơ hội, thì cũng phải khiến cho bọn chúng đề phòng, phải làm cho mỗi tên trong bọn chúng cảm thấy bất an. Hừ, ở chỗ này, một khi không có tiếp tế tiếp viện, ta xem bọn chúng sinh tồn kiểu gì.” Văn Tá Phu có thể ngồi vào vị trí này, tự nhiên không phải là kẻ vứt đi, trong chốc lát liền nghĩ ra một biện pháp vô cùng âm độc tàn nhẫn.
Trước kia hắn đã gặp qua không ít đối thủ như vậy, thường thường là bên trong sẽ có 1, 2 cao thủ tọa trấn, tổng thể thì cũng có chút thực lực. Nhưng những đối thủ này đều gục ngã dưới chân hắn. Một chiêu này cũng không mới, nhưng để đối phó với đối thủ như thế thì lại hết sức phù hợp.
Ta muốn cho các ngươi sống không bằng chết! Vừa mới bị tổn thất một vị cao thủ, điều này làm cho mắt Văn Tá Phu lộ ra hung quang, nghiến răng nghiến lợi.
Y Tùng mừng rỡ: “Đại ca anh minh, quả nhiên không hổ là bậc thầy chiến thuật! chiêu này xuất ra, bọn chúng nhất định khó có thể chống đỡ, cuối cùng cũng phải phủ phục dưới chân đại ca.”
Lần này lão đại xuất vốn rồi. Tổ ám vụ có tổng cộng mấy chục người, lần này đại ca vừa ra tay đã cho mười người hành động, có thể thấy là vô cùng coi trọng đám người kia. Mỗi thành viên của ám vụ tổ, bản lĩnh không hề dưới Tây Ti, hơn nữa bọn họ được huấn luyện kỹ thuật ẩn nấp, ám sát rất nghiêm khắc, hành động xử lý như vậy của đại ca là thích hợp nhất.
Được Y Tùng vỗ mông, Văn Tá Phu lập tức thoải mái hơn một chút. Hắn bằng một chiêu này, đã chiến thắng rất nhiều đối thủ. Nơi này cách xa thành thị, công việc tiếp tế hết sức khó khăn, mà một khi gặp phải loại quấy nhiễu này, cực kì khó trở tay. Được Y Tùng vỗ đúng chỗ ngứa, sắc mặt của Văn Tá Phu dễ coi hơn nhiều.
Hắn bắt đầu ảo tưởng, bọn người đáng chết kia khi bị hắn ép tới bước đường cùng, cuối cùng phải nằm quỳ dưới chân hắn, hướng về phía hắn mà cầu xin.
Trời ạ, còn gì tuyệt diệu hơn chứ?
Bố Nhĩ Nạp xoa xoa bàn tay, giọng nói mang theo vài phần tự hào: “Ông chủ tôn kính, chúng tôi đã hoàn thành toàn bộ công trình. Tôi nghĩ nó nhất định sẽ làm cho ngài hài lòng, dưới sự chỉ huy sáng suốt của ngài, Bố Nhĩ Nạp nhất định sẽ sáng tạo ra những kiến trúc kiệt xuất nhất của nhân loại.” Cuối cùng, Bố Nhĩ Nạp vẫn không quên vỗ mông ngựa một cái.
Tiếu Ba khinh bỉ liếc mắt nhìn Bố Nhĩ Nạp, hồn nhiên quên mất mình cũng là kẻ nịnh nọt vỗ mông ngựa.
Trần mộ cũng không có quan sát kỹ, hắn gật đầu với Bố Nhĩ Nạp: “Ngươi quá vất vả rồi.” Tiếp theo hắn lại nói với Ba Cách Nội Nhĩ: “Cho tất cả mọi người tiến vào, chú ý vấn đề phòng thủ.”
“Vâng, ông chủ.” Ông chủ đã tự mình dặn dò, hắn tự nhiên không dám xem nhẹ, hơn nữa lần trước Tiếu Ba đã bị tập kích, việc này làm mọi người hiểu rõ hơn, nơi này cũng không an toàn!
Bên trong sơn cốc là một vòng tròn hoàn chỉnh giống như một cái tổ chim, đây là thành quả suốt thời gian qua của Bố Nhĩ Nạp, nó được gọi là cốc sào. Nơi này có thể đồng thời dung nạp năm nghìn người sinh sống và huấn luyện. Mà ở hai bên vách đá là những pháo đài liền nhau ẩn dấu sau lớp tuyết dầy.
Vì vấn đề an toàn, hai bên vách núi đều được xử lý gia cố, nếu như có bị nổ mạnh như lần trước, thì cũng không cách nào làm cho núi đổ sập.
Sự hoàn thành của Cốc Sào làm cho Trần Mộ thở phào một hơi. Việc này đồng nghĩa với việc bọn họ đã hoàn toàn có khả năng phòng thủ. Dưới địa thế dựa vào núi cùng với Hải Tinh bảo, sự an toàn của bọn họ đã được gia tăng.
Kế tiếp, đã đến lúc thực hiện kế hoạch của hắn.
Tất cả tạp tu đều tập trung trước mặt Trần Mộ, bọn họ tò mò nhìn ông chủ. Ông chủ rất ít khi tự mình ra lệnh tập hợp bọn họ, những lúc không có Ba Cách Nội Nhĩ ở đây. Bọn họ thích gọi Ba Cách Nội Nhĩ là đầu lĩnh và gọi Trần Mộ là ông chủ.
Nhưng lúc này không người nào dám lên tiếng, so với Ba Cách Nội Nhĩ nói một không nói hai, nắm giữ quyền sinh quyền sát thì ông chủ bình thường rất ít quản chuyện, những cũng không có ý nghĩa là Trần Mộ không đủ uy tín để bọn họ tin phục.
Ông chủ thần bí, lực lượng thần bí, luôn luôn mang đến cho bọn họ những sáng tạo kỳ tích. Loại cảm giác này không làm người khác sợ như Ba Cách Nội Nhĩ mà lại làm người khác yêu quý, tạo ra một loại phục tòng trong tiềm thức.
Cho dù ông chủ tuổi vẫn còn rất trẻ.
Nhìn thấy Khương Lương đứng bên cạnh ông chủ, đám tạp tu này mơ hồ đoán ra đại khái.
Rất nhiều tạp tu lộ ra hưng phấn không thể ức chế, nhưng tính kỷ luật đã ghi khắc trong trong xương tủy vẫn khiến cho bọn họ bảo trì đội ngũ chỉnh tề.
1. Tuyết khanh đại pháp: Hố tuyết đại pháp.
2. bộ tạp chiến thuật: Đây là bộ tạp phiến được chế tạo riêng cho chiến thuật ba người như đã miêu tả ở những chương trước.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK