Mục lục
[Dịch] Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đệ nhất tập: Đông thương vệ thành
Chương 268: Chế tạp sư môn biểu tình


Sự giằng co giữa Trung Đạt thư phủ và Liên bang tổng hợp học phủ kéo dài hơn dự tính của Bàn tử rất nhiều. La Dữu thị im lặng song bên ngoài không ngừng xảy ra chiến đấu. Trung Đạt thư phủ thấy không tiến vào La Dữu thị được liền dứt khoát đánh viện binh. Bọn họ không ngừng đánh lén quân tiếp viện của Liên bang tổng hợp học phủ với cường độ cao, không tiếc vốn liếng.

Kỹ thuật trên tay Nhâm Văn Châu rơi vào bất cứ thế lực nào trong Lục Đại cũng có thể khiến nó mở ra khoảng cách với năm nhà còn lại. Làm sao Trung Đạt thư phủ cam tâm để kỹ thuật này rơi vào tay người khác chứ?

Hơn nữa, người bị vây là Mễ Hạ Thanh, ái đồ của phủ chủ Trung Đạt thư phủ. Nghe nói để cứu tiểu sư đệ, hai sư huynh của hắn tự mình dẫn viện binh đến.

Đương nhiên Liên bang tổng hợp học phủ cũng không hy vọng kỹ thuật này rơi vào tay Trung Đạt thư phủ. Hơn nữa nếu lui lại lúc này thì không chỉ tổn hại uy danh mà tổn thất trước kia cũng trở thành vô giá trị. Liên bang tổng hợp học phủ cũng không ngừng điều tạp tu đến. Hơn nữa để gia tăng sự khó khăn của Trung Đạt thư phủ khi tập kích, bọn họ chia quân làm nhiều nhóm nhỏ đồng thời xuất phát.

Tình hình chiến tranh nhanh chóng lan ra.

Nhưng đến tận bây giờ chiến tranh chỉ diễn ra tại phổ cư khu, ngũ đại Hoa khu vẫn bình tĩnh. Làm người khác thất vọng nhất là thái độ của Liên bang chính phủ, Liên bang chính phủ chỉ phát biểu một lời thanh minh không đau không ngứa, hy vọng hai bên có thể nhanh chấm dứt chiến đấu, giữ gìn hòa bình.

Biểu hiện mềm yếu của Liên bang chính phủ làm dân chúng bất mãn. Uy tín của Liên bang chính phủ lập tức sụt giảm xuống đến mức thấp nhất. Rất nhiều cường hào ở địa phương bắt đầu tập trung lực lượng quy mô lớn để tự vệ, sự không chế của Liên bang chính phủ với địa phương trở nên cực kỳ yếu ớt.

Vì ảnh hưởng của chiến tranh nên đơn xin vào ngũ đại Hoa khu đột ngột tăng mạnh. Bất quá phần lớn đều bị gạt bỏ, không chỉ như vậy, ngũ đại Hoa khu còn đóng cửa con đường du lịch.

Bất đắc dĩ, dân chúng không thể làm gì ngoài việc chuyển mục tiêu đến các phổ cư khu có tình hình trị an tốt, một số phổ cư khu kết cấu đơn giản, phát triển lạc hậu cũng trở thành mục tiêu di dân trọng điểm.

Không chỉ như vậy, uy vọng của Trung Đạt thư phủ và Liên bang tổng hợp học phủ trong lòng dân chúng cũng giảm mạnh, mọi người cảm thấy cực độ oán giận việc bọn hắn thoải mái chiến đấu ở phổ cư khu mà không hề để ý đến thương tổn của bình dân.

Việc này cũng làm cho số học sinh báo danh vào hai học viện này đột ngột giảm mạnh, trình độ đầu vào cũng giảm xuống khá xa so với những năm trước. Tinh viện, vẫn bảo trì sự im lặng từ sau sự kiện trao đổi, trở thành người thắng lớn trong đợt tuyển sinh này. Nhân số báo danh vào Sương Nguyệt Hàn Châu cũng tăng mạnh vì thành công đánh lui sự khiêu chiến của Mạc doanh song tử tinh. Còn tình hình của Khổ tịch viện vẫn không có gì thay đổi vì quy củ nghiêm ngặt và lý niệm khổ tu.

Trung Đạt thư phủ, Liên bang tổng hợp học phủ và Mạc doanh tình hình tuyển sinh năm nay kém xa năm ngoái.

Minh chính khu, Tây thắng khu, Bạch đông khu vì ảnh hưởng của chiến tranh làm dân cư giảm mạnh nên bộ mặt thành thị trở nên tiêu điều.

Rất nhiều người vẫn cảm thấy may mắn trong lòng, chỉ cần ngũ đại Hoa khu còn không loạn thì liên bang còn không hoàn toàn loạn.

Ai cũng không chú ý ở cạnh La dữu thị có một tòa trụ sở mới thành lập không lâu.

Vì nhu cầu về tạp phiến giảm mạnh nên Trần Mộ bắt đầu việc huấn luyện bản thân. Một lần nữa xây dựng bể nước, sâu mười hai mét, khi đứng bên trong sức ép cường đại làm Trần Mộ cảm thấy rất tốn sức.

Nhưng cũng nhờ cường đại áp lực như vậy mà cảm giác của Trần Mộ tăng lên nhanh chóng!

Cảm giác tăng lên làm các bài huấn luyện khác của hắn cũng tăng trưởng rõ ràng.

Khi hắn huấn luyện chỉ có Duy A ở bên cạnh quan sát, những người khác không biết gì cả. Kể cả cường giả như Tiêu Tư cũng không nhận ra Trần Mộ cũng là một tạp tu.

Nhưng mà, một chuyện phiền toái khác của Trần Mộ lại xuất hiện.

Hai mươi vị chế tạp sư của Tư nguyên học phủ đứng trước mặt hắn, vẻ mặt mỗi người đều phẫn nộ.

Bị đè nén lâu như vậy, cuối cùng bọn họ cũng biểu tình! Mà loại biểu tình tập thể này Tiêu Tư cũng bó tay.

Sắc mặt hai mươi người đen sầm như nhọ nồi, ánh mắt nhìn Trần Mộ như nhìn kẻ thù.

“Tào tiên sinh, ngài có ý gì? Chẳng lẽ chê bản lãnh của chúng ta không đủ? Hàng ngày không bắt chúng tôi chế năng lượng tạp thì lại bắt chế nguyên liệu như đám đệ tử thấp kém. Mặc dù chúng ta đã đáp ứng hiệu trưởng nhưng ngài làm như vậy chúng tôi thật sự không chịu nổi!”

Người nói chuyện là văn lão đầu, thời gian này hắn gầy một vòng, quần áo bẩn như mấy tháng chưa giặt, nhìn qua không có nửa điểm phong phạm của cao cấp chế tạp sư, trông giống như một lão già lang thang trên phố.

Các chế tạp sư khác cũng không khá hơn mấy, sắc mặt của ai cũng mệt mỏi, mắt sưng đỏ.

Tiêu Tư nhìn tình trạng của nhóm chế tạp sư này cũng không nói gì, híp mắt lại suy nghĩ như người ngoài cuộc, không có ý định lên tiếng.

“Nhưng hiện tại tôi chỉ cần năng lượng tạp.” Trần Mộ thản nhiên nói. Dựa theo nhu cầu thì hiện tại nhu cầu của hắn với năng lượng tạp là lớn nhất vì bốn trăm tạp tu đã bắt đầu phối hợp huấn luyện, năng lượng tạp hàng ngày tiêu hao khủng khiếp.

Văn lão đầu cười lạnh nói: “Ngài chỉ cần chúng tôi chế tạo năng lượng tạp?! Tôi không rõ tại sao ngài lại đầy thành kiến với chúng tôi? Nếu ngài chỉ cần năng lượng tạp thì ngài có thể mời người khác.”

Các chế tạp sư còn lại cũng oán hận nhìn Trần mộ, ánh mắt này giống như hận không thể đâm thủng tim Trần Mộ.

Nhìn vẻ mặt của những người này, Trần Mộ mới đột nhiên hiểu được, hóa ra là họ bất mãn với việc chế tạo năng lượng tạp. Mặc dù hắn không rõ tại sao những chế tạp sư này lại bất mãn với việc chế tạo năng lượng tạp nhưng nếu họ đã không đồng ý chế năng lượng tạp hắn cũng không có biện pháp. Bọn họ chỉ đến hỗ trợ chứ không phải do chính mình mời đến.

Nhiều chế tạp sư nhàn rỗi như vậy, Trần Mộ cũng cảm thấy lãng phí.

“Các vị am hiểu những gì?” Trần Mộ hỏi.

“Bất cứ loại tạp phiến gì ngoài năng lượng tạp!” Văn lão đầu ngạo nghễ nói.

Liếc mắt nhìn qua bọn họ, Trần Mộ kích hoạt độ nghi: “Hề Bình, ngươi chuẩn bị một phần danh sách tài liệu lần trước chuyển đến đây.”

“Được.” Hề Bình không hỏi tại sao, rất nhanh, nửa phút sau một phần danh sách tài liệu đã được chuyển đến độ nghi của Trần Mộ.

Trần Mộ mở độ nghi, bắn ra quang mạc sắp xếp một loạt tên tài liệu.

“Đây là danh sách tài liệu, các vị có thể làm ra những gì?” Trần Mộ hỏi

Trần Mộ đem quang mạc chỉnh rất lớn, đủ cho mỗi vị chế tạp sư đều thấy rõ.

Tùy tiện nhìn qua tài liệu, một vị chế tạp sư nói: “Ta có thể chế ‘Nhất tuyến diễm thúc tạp’

‘Liên hoàn toái nguyệt tạp’ ‘Chính trùy kích tạp’.”

Tên của những tạp phiến này Trần Mộ chưa hề nghe qua, hắn không thể làm gì ngoài việc hỏi: “Tham số của chúng.”

Vị chế tạp sư kia liếc mắt nhìn Trần Mộ một cái, hừ lạnh nói: “’Chính trùy kích tạp’, tiêu chuẩn thương tổn 721, công kích 2 phát/giây.” Hắn cố ý chọn ‘Chính trùy kích tạp có thương tổn cao nhất trong ba loại tạp phiến.

‘Chính trùy kích tạp’ là bốn sao tạp phiến, nó có thể phóng thích năng lượng thể hình nón, mũi dùi có giá trị thương tổn lớn nhất, trong số bốn sao tạp phiến nó cũng thuộc loại tạp phiến không tồi.

“Cần dùng tài liệu gì?” Trần Mộ tiếp tục hỏi.

Người này đến cả tài liệu của ‘Chính trùy kích tạp’ cũng không rõ ràng, vị chế tạp sư kia nhìn Trần Mộ một cách miệt thị, giọng nói cũng càng thêm ngạo mạn: “Cái này cũng không biết?” Điểm thần thạch, hồng tuyến tinh, già mã môi …” hắn nói một mạch hơn mười loại tài liệu cần dùng, có thể thấy hắn tương đối quen thuộc việc chế loại tạp này.

Trần Mộ rất bình thản liếc mắt nhìn hắn một cái, nói thẳng: “Rất xin lỗi, ta bác bỏ phương án này.”

“Tại sao?” Vị chế tạp sư kia trừng lớn mắt, phẫn nộ nỏi. Ánh mắt của các chế tạp sư nhìn Trần Mộ càng bất thiện, sắc mặt của Văn lão đầu càng tối sầm lại, có thể thấy thấy lửa giận trong lòng đang được hắn cưỡng chế: “Ta nghĩ ngài cần cho chúng ta một lý do thích hợp.”

“Đúng vậy? Việc này tính cái gì? Coi chúng ta thành cái gì?”

“Đừng tưởng rằng biết chút tài mọn khéo léo có thể đương dương tự đắc, chúng ta ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm, tiểu tử, ngươi còn phải học thêm vài năm nữa!”

“Khinh người quá đáng …”

… Nhóm chế tạp sư bị chọc nổi điên, liên tục dùng nước bọt tấn công Trần Mộ. Nhữ Thu ở sau lưng Trần Mộ mấy lần muốn mở miệng cũng không biết phải nói gì cũng đành ngậm mồm lại.

Bị một đám người mắng to, vẻ mặt Trần Mộ vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng đã có chút tức giận. Hắn đột nhiên cảm thấy những chế tạp sư này giống quý tộc thiếu gia, sợ khổ sợ mệt, một chút việc nhỏ cũng không ngừng oán giận,

Hắn đâu biết rằng địa vị xã hội của một vị chế tạp sư so với quý tộc thiếu gia cũng không khác nhau nhiều lắm. Có lẽ bọn họ rất chăm chỉ khi làm sinh viện nhưng nhiều năm sống trong tình trạng tốt đã khiến bọn họ quen với an nhàn sung sướng.

Trần Mộ biết, nếu như lần này không giải quyết được đám phiền toái này thì chỉ sợ bọn họ được đằng chân lân đằng đầu, chẳng những không hỗ trợ mà còn gây phiền phức.

Nghĩ đến đây hắn nhíu mày, sắc mặt có chút lạnh lùng. Nhữ Thu đứng một bên thấy vậy cũng trở nên lo lắng, nàng muốn ngăn cản các sư phụ nhưng thấy hiệu trưởng nháy mắt với mình lại ngẩn ra.

Lúc này, Trần Mộ cất lời…




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK