Chương 388: Hắn là ai?
“Đúng vậy.” Trần Mộ gật đầu, không có nói nhiều.
Viên Lăng Hải cảm thấy giật mình. Những người đứng xem cũng không tự kiềm chế được hít vào một luồng khí lạnh, mà một số khác không biết thì ồn ào hỏi thăm [Hoàng kim ngôn tỏa] là gì.
“Người cùng Mặc Tháp tiền bối quan hệ với nhau như thế nào?” Viên Lăng Hải khôi phục bình tĩnh, trấn tỉnh hỏi thăm. Theo như suy đoán của hắn thì nam nhân xấu xí trước mặt hắn chắc hẳn có mối quan hệ cực kì mật thiết với Mặc Tháp. Là thầy trò hay là cha con?
Mặc Tháp tại Hắc Tuyến Tinh bảng đứng ở vị trí thứ tám mươi chín, Viên Lăng Hải tự nhiên muốn dò xét một cách cần thận. Gặp phải những kẻ trên Hắc Tuyến Tinh bảng kết quả so với tự sát còn muốn thê thảm hơn nhiều. Mặc dù trên mặt vẫn duy trì vẻ trấn định nhưng là trong lòng hắn lo sợ. Những nhân vật tàn nhẫn như Viên Lăng Hải chỉ kiêng kị những kẻ độc ác hơn hắn mà thôi, mà những kẻ trên Hắc Tuyến Tinh bảng thì chắc chắn là thừa sức thỏa mãn điều kiện này.
Đúng lúc này, những tạp tu trẻ tuổi của Sương Nguyệt Hàn Châu cũng vừa chạy tới. Nghe Viên Lăng Hải nói, nhất thời mỗi người lộ ra vài phần kinh ngạc.
Đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu đối với các tạp tu trên Hắc Tuyến Tinh bảng có sự chú ý đặc biệt vượt qua sự tưởng tưởng của những kẻ khác. Tại khu Thiên Đông Lý, bọn họ chính là con của trời, chỉ cần có thể tốt nghiệp thì tuyệt đối có thực lực ở phía trên nhị lưu cao thủ, thậm chí một ít người còn là nhất lưu cao thủ. Điều này cũng không khiến bọn họ đắc ý nhiều lắm, dù sao bọn họ xuất thân từ Sương Nguyệt Hàn Châu.
Nếu như nói bọn họ là những tạp tu được đào tạo bài bản chính quy thì Hắc Tuyến Tinh bảng có thể coi là tạp tu phản chính quy. Bọn họ giống như khác biệt giữa hai hệ thống hàn lâm và đường phố vậy, khó tránh khỏi sự cạnh tranh lẫn nhau. Giả sử tạp tu trên Hắc Tuyến Tinh bảng không mạnh mẽ, cường đại thì chỉ sợ các đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu cũng sẽ không có hứng thú.
Nhưng Hắc Tuyến Tinh bảng cực kì lớn mạnh, sớm xâm nhập lòng người, trong đó cũng bao gồm Sương Nguyệt Hàn Châu.
Trước đó không lâu, người xếp thứ hai trên Hắc Tuyến Tinh bảng là Âm Sơn Phi đã cự tuyệt lời mời chào của Sương Nguyệt Hàn Châu, sau đó còn dựa vào thực lực của bản thân đánh bị thương mười sáu tên tạp tu của Sương Nguyệt Hàn Châu, trong đó gồm có Hàn Sầm xếp thứ năm mươi sáu ở khu Thiên Đông Lý, chuyện này lúc đó xôn xao khắp Sương Nguyệt Hàn Châu.
Mười sáu tạp tu! Đó là chiến tích mà có rất nhiều kẻ kiêu ngạo vô cùng cũng phải tự nhận là không cách nào làm được. Trong số các đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu có khả năng làm được điều này đại khái cũng chỉ có Bách Nguyệt, người đã đánh bại Mạc Doanh song tử. Hàn Sầm tại Sương Nguyệt Hàn Châu cũng là một người khá nổi tiếng.
Nhưng Âm Sơn Phi bất quá chỉ xếp thứ chín trên Hắc Tuyến Tinh bảng mà thôi, phía trước hắn còn có tám người! Chuyện này đã gây nên chấn động cực lớn đối với Sương Nguyệt Hàn Châu, có rất nhiều đệ tử và sư phụ lúc này mới nhìn các cao thủ trên Hắc Tuyến Tinh bảng một cách nghiêm túc. Hệ thông tin tình báo của Sương Nguyệt Hàn Châu vô cùng khổng lồ và ngay từ đầu bọn họ đã hết sức chú ý đến Hắc Tuyến Tinh bảng cho nên tin tức tự nhiên là rất nhiều so với những người khác. Càng nghiên cứu họ càng cảm giác được các tạp tu trên Hắc Tuyến Tinh bảng thực lực phi phàm.
Có một số thứ mà bọn đệ tử không được biết nhưng là bọn họ đối với Hắc Tuyến Tinh bảng cực kì quen thuộc, cho nên khi bọn họ nghe lời nói của Viên Lăng Hải cũng không khỏi cảm thấy sửng sốt.
Hắc Tuyến Tinh bảng lấy một trăm tên làm hạn ngạch, có thể tiến vào trong danh sách một trăm tên không kẻ nào không phải là cao thủ! Mặc Tháp được xếp thứ tám mươi chín, thực lực tự nhiên là bất phàm. Bảy người đều nghe qua danh tiếng của Mặc Tháp cho nên cũng sớm nghe nói đến Hoàng kim ngôn tỏa.
Nghe nói xiềng xích màu vàng trên tay Trần Mộ là Hoàng kim ngôn tỏa được đồn đại bấy lâu nay, ánh mắt của mấy người nhất thời tập trung vào năng lượng xiềng xích đang nhẹ nhàng lơ lửng trên không trung, có mấy người ánh mắt cực kì nóng bỏng.
Bọn họ mặc dù xuất thân từ Sương Nguyệt Hàn Châu, nhưng lại chưa đủ tư cách học tập những truyền thừa đứng đầu. Tạp phiến trên tay bọn họ lợi hại rất nhiều so với tạp tu bình thường, nhưng nếu so sánh với Hoàng kim ngôn tỏa thì còn thua kém nhiều lắm!
Mặc Tháp dựa vào Hoàng kim ngôn tỏa mà chen được vào danh sách một trăm người trên Hắc Tuyến Tinh bảng, uy lực của nó tự nhiên đã sớm được kiểm tra qua thực tế. Càng huống chi, tạp phiến lợi hại như thế lại ở trên tay một kẻ xấu xí thì quả có chút không đáng giá! Một số người tự nhiên không tránh khỏi cảm thấy bất bình.
Bọn họ đứng ở một bên vừa tỏ ra cảm khái vừa muốn tìm hiểu kẻ xấu xí kia cùng Mặc Tháp thực ra là dính dáng gì với nhau.
“Ta giết hắn.”
Trần Mộ nói một cách bình thản, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất bất đắc dĩ. Loại hành động mang theo vài phần bí ẩn này đối với hắn chẳng phải là việc gì hay ho, nhưng phải nói hết lần này đến lần khác, đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay.
“Ngươi, ngươi giết hắn?” Viên Lăng Hải thất thanh hỏi, vẻ mặt của hắn dường như không tin. Không riêng gì hắn, tất cả mọi người xung quanh đều ngây dại, ngay cả đám đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu cũng đờ người ra.
Đây tuyệt đối là một tin tức gây chấn động.
Phản ứng trước tiên là tên cầm đầu của đám đệ tử, hắn thì thào tự hỏi: “Người kia là ai?
Trải qua một lúc im lặng, đám người bắt đầu ồn ào trở lại.
Nhìn phản ứng kịch liệt của mọi người, Trần Mộ nhíu mày nói:
- Không nên nhiều lời, bắt đầu đi.
Với ánh mắt của hắn tự nhiên có thể nhìn ra thực lực của Viên Lăng Hải mạnh hơn Kỉ Minh không ít.
Song ngoài dự liệu của hắn, Viên Lăng Hải đột nhiên cúi đầu, khom người hành lễ, đầu hắn cơ hồ chạm vào mặt đất: “Các hạ có thể giết chết Mặc Tháp thì Lăng Hải tự nhiên không phải đối thủ, ta nhận thua, cam lòng nhận lệnh của tiền bối.”
Lần này mọi người lại tiếp tục ồn ào lên một trận. Bất quá mọi người đối với lựa chọn của Viên Lăng Hải cũng không có giật mình, thực lực của hắn tuy rất mạnh nhưng là tuyệt đối không cách nào tiến vào danh sách một trăm người trên Hắc Tuyến Tinh bảng. Người đàn ông xấu xí kia có thể giết chết Mặc Tháp xếp thứ tám mươi chín, đối phó hắn tự nhiên không có vấn đề.
Các học viên của Lăng Hải huấn luyện doanh cũng lộ ra vẻ thư thái. Ánh mắt của bọn họ từ phẫn nộ ban đầu nhanh chóng chuyển thành kính sợ và sùng bái. Bảy tên đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu vẻ mặt có chút hoảng sợ, tin tức này đối với bọn họ thật chẳng khác gì sét đánh bên tai.
Lúc này đến phiên Trần Mộ có chút buồn bực, hắn thật không ngờ Viên Lăng Hải lại dễ dàng nhận thua như thế. Như vậy chẳng phải là không cần đánh hay sao? Tính toán của mình đã thất bại? Nhìn Viên Lăng Hải ngoan ngoãn quỳ ở bên dưới, trong lòng Trần Mộ không khỏi cười khổ. Hắn cùng với Viên Lăng Hải cũng không có ân oán, đối phương chấp nhận để mặc hắn chém giết, hắn như thế nào lại có thể giết Viên Lăng Hải chứ!
Thoáng nhìn qua sắc mặt của Viên Lăng Hải, Trần Mộ trực tiếp hướng về phía bọn A Tinh đi tới. Khi tới bên cạnh A Tinh hắn thấp giọng nói:
“Trở về thôi.”
A Tinh cung kính khom người xác nhận.
Mọi người lúc này mới chú ý tới đám A Tinh.
“A , đây không phải là cô con gái A Tinh của ông chủ hãng buôn Kì Kì hay sao?”
“Không sai, xem ra lần này hãng buôn Kì Kì có chỗ dựa thật lớn! Khó trách vị tiền bối này lại tìm đến Viên Lăng Hải gây phiền toái, trước kia hắn cũng không ít lần gây khó dễ cho hãng buôn Kì Kì!”
“Đúng vậy, đúng vậy. Đây gọi là có thù tất báo, mười lần chẳng sai !”
Tiếng nghị luận của đám người nổi lên khắp bốn phía, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Viên Lăng Hải đầy khinh bỉ. Viên Lăng Hải bình thường gây thù chuốc oán nhiều lắm. Lần này hắn mất hết thể diện trước mặt bao nhiêu người, mọi người đều hiểu lí do hắn nhận thua, nhưng cũng cảm thấy hắn thiếu dũng khí. Những người có thù hận với hắn lại càng cảm thấy có chút hả hê.
“ Học trưởng, theo người thì tên kia nói thật hay giả?” Một tên đệ tử của Sương Nguyệt Hàn Châu cảm thấy có chút hoài nghi mà hỏi. Tên đệ tử này tên là Lận Dao, năm nay vừa mới hai mươi tuổi.
Tên tập tu cầm đầu mà bọn họ gọi là học trưởng tên là Tằng Vũ Sơn, hắn là một người trầm ổn. Tại Sương Nguyệt Hàn Châu, hắn cũng chỉ là một cao thủ ở mức trên trung bình, không cao không thấp.
Nghi ngờ của Lận Dao cũng là nghi ngờ của những người khác, ánh mắt của bọn họ cùng hướng về phía Tằng Vũ Sơn. Vị học trưởng này mặc dù dẫn dắt bọn họ không lâu, nhưng đã nhận được sự tín nhiệm của bọn họ.
Tằng Vũ Sơn trầm ngâm nói:
“Ta cũng không biết, nhưng là ta cảm giác hắn không có nói dối. Chỉ cần vài ngày nữa danh sách Hắc Tuyến Tinh bảng sẽ có, đến lúc đó tự nhiên có thể phân biệt thật hay giả.”
Mọi người sôi nổi gật đầu.
Sau khi trở lại cửa hàng Kì Kì, Trần Mộ khá rảnh rỗi. Duy A không biết đã đi đâu. Duy A càng ngày càng thần bí. Trần Mộ rất tò mò, rốt cuộc Duy A đã nhớ lại được những gì?
Nhưng là tìm không thấy Duy A, mà hắn cũng không muốn đoán mò làm gì. Cảm thấy bản thân có chút rảnh rỗi, Trần Mộ liền mượn A Tinh một phòng huấn luyện, rồi một mình đi vào.
Hoàng kim ngôn tỏa thật là một vũ khí lợi hại, càng luyện tập Trần Mộ càng cảm giác được điều này, so với Vân Toa và Bách Biến thì biến hóa của Hoàng kim ngôn tỏa thật sự rất nhiều.
Những người sử dụng không biết tạp phiến này xuất xứ từ đâu, nhưng có thể chế tạo ra tạp phiến lợi hại như thế chứng tỏ vị chế tạp sư này cũng không phải là người đơn giản.
Xiềng xích năng lượng màu vàng một lần nữa lại xuất hiện trên tay Trần Mộ, mỗi một vòng xích đều có một kết cấu khác nhau, đây mới là điểm đặc biệt nhất của năng lượng xiềng xích. Kết cấu này khác xa kết cấu vòng xích, dường như nó tạo thành rất nhiều ổ khóa phức tạp vô cùng. Tuyệt diệu nhất chính là mặc dù những ổ khóa này cực kì phức tạp nhưng chìa khóa đi cùng với nó lại đơn giản đến không ngờ.
Chìa khóa để mở ra những công năng của chúng chính là “Ngôn”, chỉ là một đơn âm tiết mà thôi.
Ý tưởng như thế có thể khiến cho người khác phải sợ hãi, bất quá mặc dù biết nguyên lí nhưng việc tìm kiếm cũng không phải là chuyện đơn giản. Trừ bỏ chìa khóa ở ngoài, trong lúc sử dụng còn cần phải tìm ra được “ổ khóa” tương ứng, như vậy mới có thể kết hợp được với “chìa khóa”. Hiện tại Trần Mộ mới chỉ tìm được tổng cộng có ba cái “Ngôn”, đó là bạo, hộ, phược.
Hiện tại hắn muốn tiếp tục tìm kiếm xem có thể hay không tìm được từng “ổ khóa” tương ứng với mỗi cái chìa khóa. Đây là một công việc cực kì buồn tẻ, hơn nữa còn phải trông chờ vào vận may. Ngươi vĩnh viễn không thể nào biết được cái “ổ khóa” trước mặt ngươi đến tột cùng tương ứng với “Ngôn” nào.
Đây là lí do tại sao Trần Mộ đã tốn hao rất nhiều thời gian nhưng cho đến bây giờ cũng mới chỉ tìm được ba cái “Ngôn” mà thôi.
Kì thật mà nói, hắn cảm thấy rất hứng thú với việc làm sao lợi dụng một đơn âm tiết để kích hoạt kết cấu năng lượng. Đáng tiếc lúc này cũng không có thời gian để cho hắn tiến hành nghiên cứu.
Trần Mộ không nhịn được thở dài một tiếng, sau đó lại chìm đắm vào việc tìm hiểu Hoàng kim ngôn tỏa, tiếp tục công việc tìm kiếm khó khăn kia.
Chú thích:
- Hoàng kim ngôn tỏa: Tạp phiến của Mặc Tháp, sử dụng công nghệ nhận diện âm thanh để mở ra các tính năng của tạp phiến.
- “Ngôn”: là âm thanh mã khóa cần dùng để Hoàng kim ngôn tỏa kích hoạt các tính năng.
(Mềnh thích cái này quá nên phang vào thôi – trong chương truyện đã đủ để giải thích rồi)
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK