Song phương tới gần, lúc chỉ cách nhau chừng ba trượng, đối phương rút kiếm. Một kiếm kéo ra, nhìn như nhẹ nhàng, không có lực, lại khiến cho Sở Mộ có cảm giác không có chỗ né tránh.
Kiếm thuật tông sư.
Nếu là trước đó có lẽ phải giao thủ một phen mới có thể phân ra thắng bại, nhưng lúc này Sở Mộ chỉ rút kiếm, thu kiếm, thân thể giao thoa. Đầu đối phương bị chặt đứt, một kiếm miểu sát.
Đến tầng thứ này, những Kiếm Tôn khác đã không có cách nào dùng một kiếm miểu sát đối thủ như trước. Có người phải trải qua mấy kiếm, thậm chí là hơn mười kiếm mới có thể đánh gục đối thủ.
Bất kể nói như thế nào, tạo nghệ kiếm thuật của một vạn Kiếm Tôn này ít nhất cũng đạt tới cấp độ tông sư, chỉ là cao có, thấp có.
Tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ thứ mười một lại tăng lên một ít, nhưng mà vẫn không ngăn cản được một kiếm của Sở Mộ. Thậm chí cho tới bây giờ, Sở Mộ còn chưa lấy ra thực lực kiếm thuật chính thức.
Miểu sát, miểu sát, miểu sát. Toàn bộ đều là miểu sát.
Ở một mặt khác của Cổ Kiếm đạo, trừ vị Kiếm Thánh ra mặt từ đầu ra còn có một đạo thân ảnh khác.
- Không biết lần này ai có thể nhận được vinh quang từ Kiếm thuật vô song đây?
Vị Kiếm Thánh mới xuất hiện kia tùy ý mở miệng.
- Chờ đợi kết quả là biết.
Kiếm Thánh chủ trì Cổ Kiếm đạo nhàn nhạt nói.
- Lại nói, những tiểu tử này khi vừa mới biết rõ Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội phân thành ba vòng, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc nha.
Kiếm Thánh này dường như có tính cách như lão ngoan đồng, mặt mỉm cười, nói.
- Mục đích tổ chức Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội ngươi cũng biết rõ. Không có khả năng chỉ nhìn thực lực chỉnh thể cao thấp ra sao. Trong bọn hắn nhất định có một ít người thực lực đã đạt tới Kiếm Tôn cực hạn. Nhưng mà tiềm lực trên cơ bản đã hao hết. Coi như đạt được một ít cơ duyên đột phá. Ngày sau cũng rất khó có thể tấn chức lên tầng cao hơn. Bởi vậy, thự lực nhất thời không được mấy. Chỉ có những người có thiên phú, có tiềm lực mới là trọng điểm.
Kiếm Thánh phụ trách Cổ kiếm đạo nói.
- Nói đi cũng phải nói lại, không biết sau khi một vạn người này đi vào trong, sẽ thế nào?
Kiếm Thánh giống như lão ngoan đồng này có chút ngưng trọng, nói.
- Không biết.
Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo trầm mặc một lát, chỉ nhẹ nhàng đáp lại một câu.
Nhưng mà lúc này, ở trên bãi đất trống chung quanh có từng đạo thân ảnh thoáng hiện. Chính là những Kiếm Tôn tiến vào Cổ Kiếm đạo.
Trong nháy mắt có mấy trăm Kiếm Tôn xuất hiện, đang dùng ánh mắt mờ mịt nhìn chung quanh.
- Không phải ta bị người ta giết sao?
- Đây là nơi nào?
Những Kiếm Tôn này hiển nhiên còn chưa kịp thích ứng, mãi tới khi bọn hắn nhìn thấy hai Kiếm Thánh kia mới kịp phản ứng.
Tử vong trong Cổ Kiếm đạo không phải là tử vong chân chính, mà là thất bại. Không có cách nào tiếp tục vượt Cổ Kiếm đạo, cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn không có một chút liên quan nào tới vinh quang của kiếm thuật vô song.
Mặc dù cảm thấy không cam lòng, nhưng mà cũng không có biện pháp. Ai bảo tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn chỉ có trình độ như vậy. Với tư cách là Kiếm giả, kiếm thuật tuy rằng quan trọng, nhưng mà thường thường sẽ không được bọn hắn đặt lên hàng đầu. Bởi vì bất luận là Kiếm giả hay là yêu thú, trong lúc chiến đấu, nếu như muốn chém giết đối phương, thường thường phải thi triển kiếm kỹ.
Mà tạo nghệ kiếm thuật cao thấp ra sao, không có chút liên quan gì tới kiếm kỹ. Bọn hắn không có khả năng đem một lượng lớn thời gian tu luyện kiếm thuật.
Nhưng có một ít Kiếm giả trên kiêm thuật càng có thiên phú. Tốn thời gian bằng nhau nhưng tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn lại rất cao siêu, cho nên đến bây giờ đại bộ phận Kiếm giả vẫn còn vượt Cổ Kiếm đạo.
Chỉ là đối thủ phía sau ngày càng mạnh, tạo nghệ kiếm thuật ngày càng cao. Không ngừng có Kiếm Tôn bị chém giết bên trong, thân thể xuất hiện ở trên đất trống.
Trong thời gian mười tức ngắn ngủi, lại có thêm năm ngàn Kiếm Tôn bị thua.
Đối thủ thứ mười sáu.
Tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ này vô cùng mạnh mẽ, mấy ngàn Kiếm Tôn thua ở trong tầng này. Nhưng mà dưới thân kiếm của Sở Mộ, đối thủ nào cũng bị một kiếm của hắn miểu sát.
Đối thủ thứ mười bảy.
Bãi đất trống bên ngoài Cổ Kiếm đạo có hơn chín ngàn Kiếm Tôn xuất hiện, bọn hắn đều bị thua, còn có hơn ba trăm Kiếm Tôn vẫn vượt Cổ Kiếm đạo.
Đối thủ thứ mười tám.
Lại có không ít Kiếm Tôn bị thua, bởi vì kiếm thuật của đối thủ rất mạnh.
Trước mắt, Kiếm Tôn vượt Cổ Kiếm đạo chỉ có mười.
Tất cả mọi thứ trong Cổ Kiếm đạo, trừ Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo ra, không có cách nào xem xét. Bởi vậy cũng không có ai biết được đối thủ mà mười Kiếm Tôn kia gặp phải là ai, kiếm thuật sẽ cao thâm như thế nào.
Đối thủ thứ mười chín.
Đối thủ này vừa mới xuất hiện đã khiến cho Sở Mộ có cảm giác cổ quái. Đối thủ trực tiếp đi tới, từng bước một bước ra, tay chậm rãi rút kiếm. Cũng không thấy súc thế phát lực, trực tiếp đâm ra một kiếm.
Kiếm chưa tới, một đám hàn mang lạnh lẽo đã tập trung vào Sở Mộ, muốn đâm thủng thân thể Sở Mộ. Một kiếm này đem hai chữ lăng lệ phát huy vô cùng tinh tế. Truyện Sắc
Sở Mộ lập tức đoán được tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ này đã đạt tới kiếm thuật tông sư đỉnh phong, tới cực hạn. Trong tầng thứ này không có khả năng tăng cường, trừ phi đột phá tới lĩnh vực kiếm thuật.
Một kiếm mang theo hàn mang bắn ra bốn phía, kiếm quang giống như lưu tinh phá không, giống như sâm sét đánh tới. Trong lúc mơ hồ Sở Mộ cảm nhận được trong phương viên mười trượng, lấy tay cầm kiếm của đối phương dường như có một cỗ lực lượng rất là quen thuộc.
Sở Mộ rất quen thuộc, đây không phải là lực lượng lĩnh vực, mà đây là lực lượng của cấm khu kiếm thuật.
- Tuy rằng rất mạnh, nhưng mà vẫn không đủ.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, vừa sải bước ra, rút kiếm, kiếm qunag phảng phất như thiên mã hành không, không có dấu tích nào có thể nhìn ra.
Lưu tinh bị nghiền nát, khí thế như sấm sét kia cũng biến mất. Thân thể đối phương dừng lại, lay động một chút rồi ngã quỵ xuống dưới.
Một kiếm miểu sát.
Tại nơi khác trong Cổ Kiếm đạo, có một Kiếm Tôn xuất kiếm, nhìn như đại khai đại hợp, trong đó lại có tinh tế, tỉ mỉ. bên trong một kiếm này ẩn chứa ngàn vạn biến hóa, khó có thể đoán trước được điểm rơi.
Kiếm Tôn này giao chiến với đối thủ, sau ba kiếm nắm lấy cơ hội, chém giết đối thủ rồi lại tiếp tục đi tới.
Tám Kiếm Tôn khác thì trải qua một phen khổ chiến, có một người may mắn chém giết đối thủ, nhưng cánh tay trái của bản thân y thì bị chặt đứt, bị trọng thương. Trên cơ bản có thể kết luận hắn không có cách nào chống lại đối thủ sau đó.
Kiếm thuật tông sư.
Nếu là trước đó có lẽ phải giao thủ một phen mới có thể phân ra thắng bại, nhưng lúc này Sở Mộ chỉ rút kiếm, thu kiếm, thân thể giao thoa. Đầu đối phương bị chặt đứt, một kiếm miểu sát.
Đến tầng thứ này, những Kiếm Tôn khác đã không có cách nào dùng một kiếm miểu sát đối thủ như trước. Có người phải trải qua mấy kiếm, thậm chí là hơn mười kiếm mới có thể đánh gục đối thủ.
Bất kể nói như thế nào, tạo nghệ kiếm thuật của một vạn Kiếm Tôn này ít nhất cũng đạt tới cấp độ tông sư, chỉ là cao có, thấp có.
Tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ thứ mười một lại tăng lên một ít, nhưng mà vẫn không ngăn cản được một kiếm của Sở Mộ. Thậm chí cho tới bây giờ, Sở Mộ còn chưa lấy ra thực lực kiếm thuật chính thức.
Miểu sát, miểu sát, miểu sát. Toàn bộ đều là miểu sát.
Ở một mặt khác của Cổ Kiếm đạo, trừ vị Kiếm Thánh ra mặt từ đầu ra còn có một đạo thân ảnh khác.
- Không biết lần này ai có thể nhận được vinh quang từ Kiếm thuật vô song đây?
Vị Kiếm Thánh mới xuất hiện kia tùy ý mở miệng.
- Chờ đợi kết quả là biết.
Kiếm Thánh chủ trì Cổ Kiếm đạo nhàn nhạt nói.
- Lại nói, những tiểu tử này khi vừa mới biết rõ Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội phân thành ba vòng, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc nha.
Kiếm Thánh này dường như có tính cách như lão ngoan đồng, mặt mỉm cười, nói.
- Mục đích tổ chức Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội ngươi cũng biết rõ. Không có khả năng chỉ nhìn thực lực chỉnh thể cao thấp ra sao. Trong bọn hắn nhất định có một ít người thực lực đã đạt tới Kiếm Tôn cực hạn. Nhưng mà tiềm lực trên cơ bản đã hao hết. Coi như đạt được một ít cơ duyên đột phá. Ngày sau cũng rất khó có thể tấn chức lên tầng cao hơn. Bởi vậy, thự lực nhất thời không được mấy. Chỉ có những người có thiên phú, có tiềm lực mới là trọng điểm.
Kiếm Thánh phụ trách Cổ kiếm đạo nói.
- Nói đi cũng phải nói lại, không biết sau khi một vạn người này đi vào trong, sẽ thế nào?
Kiếm Thánh giống như lão ngoan đồng này có chút ngưng trọng, nói.
- Không biết.
Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo trầm mặc một lát, chỉ nhẹ nhàng đáp lại một câu.
Nhưng mà lúc này, ở trên bãi đất trống chung quanh có từng đạo thân ảnh thoáng hiện. Chính là những Kiếm Tôn tiến vào Cổ Kiếm đạo.
Trong nháy mắt có mấy trăm Kiếm Tôn xuất hiện, đang dùng ánh mắt mờ mịt nhìn chung quanh.
- Không phải ta bị người ta giết sao?
- Đây là nơi nào?
Những Kiếm Tôn này hiển nhiên còn chưa kịp thích ứng, mãi tới khi bọn hắn nhìn thấy hai Kiếm Thánh kia mới kịp phản ứng.
Tử vong trong Cổ Kiếm đạo không phải là tử vong chân chính, mà là thất bại. Không có cách nào tiếp tục vượt Cổ Kiếm đạo, cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn không có một chút liên quan nào tới vinh quang của kiếm thuật vô song.
Mặc dù cảm thấy không cam lòng, nhưng mà cũng không có biện pháp. Ai bảo tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn chỉ có trình độ như vậy. Với tư cách là Kiếm giả, kiếm thuật tuy rằng quan trọng, nhưng mà thường thường sẽ không được bọn hắn đặt lên hàng đầu. Bởi vì bất luận là Kiếm giả hay là yêu thú, trong lúc chiến đấu, nếu như muốn chém giết đối phương, thường thường phải thi triển kiếm kỹ.
Mà tạo nghệ kiếm thuật cao thấp ra sao, không có chút liên quan gì tới kiếm kỹ. Bọn hắn không có khả năng đem một lượng lớn thời gian tu luyện kiếm thuật.
Nhưng có một ít Kiếm giả trên kiêm thuật càng có thiên phú. Tốn thời gian bằng nhau nhưng tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn lại rất cao siêu, cho nên đến bây giờ đại bộ phận Kiếm giả vẫn còn vượt Cổ Kiếm đạo.
Chỉ là đối thủ phía sau ngày càng mạnh, tạo nghệ kiếm thuật ngày càng cao. Không ngừng có Kiếm Tôn bị chém giết bên trong, thân thể xuất hiện ở trên đất trống.
Trong thời gian mười tức ngắn ngủi, lại có thêm năm ngàn Kiếm Tôn bị thua.
Đối thủ thứ mười sáu.
Tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ này vô cùng mạnh mẽ, mấy ngàn Kiếm Tôn thua ở trong tầng này. Nhưng mà dưới thân kiếm của Sở Mộ, đối thủ nào cũng bị một kiếm của hắn miểu sát.
Đối thủ thứ mười bảy.
Bãi đất trống bên ngoài Cổ Kiếm đạo có hơn chín ngàn Kiếm Tôn xuất hiện, bọn hắn đều bị thua, còn có hơn ba trăm Kiếm Tôn vẫn vượt Cổ Kiếm đạo.
Đối thủ thứ mười tám.
Lại có không ít Kiếm Tôn bị thua, bởi vì kiếm thuật của đối thủ rất mạnh.
Trước mắt, Kiếm Tôn vượt Cổ Kiếm đạo chỉ có mười.
Tất cả mọi thứ trong Cổ Kiếm đạo, trừ Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo ra, không có cách nào xem xét. Bởi vậy cũng không có ai biết được đối thủ mà mười Kiếm Tôn kia gặp phải là ai, kiếm thuật sẽ cao thâm như thế nào.
Đối thủ thứ mười chín.
Đối thủ này vừa mới xuất hiện đã khiến cho Sở Mộ có cảm giác cổ quái. Đối thủ trực tiếp đi tới, từng bước một bước ra, tay chậm rãi rút kiếm. Cũng không thấy súc thế phát lực, trực tiếp đâm ra một kiếm.
Kiếm chưa tới, một đám hàn mang lạnh lẽo đã tập trung vào Sở Mộ, muốn đâm thủng thân thể Sở Mộ. Một kiếm này đem hai chữ lăng lệ phát huy vô cùng tinh tế. Truyện Sắc
Sở Mộ lập tức đoán được tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ này đã đạt tới kiếm thuật tông sư đỉnh phong, tới cực hạn. Trong tầng thứ này không có khả năng tăng cường, trừ phi đột phá tới lĩnh vực kiếm thuật.
Một kiếm mang theo hàn mang bắn ra bốn phía, kiếm quang giống như lưu tinh phá không, giống như sâm sét đánh tới. Trong lúc mơ hồ Sở Mộ cảm nhận được trong phương viên mười trượng, lấy tay cầm kiếm của đối phương dường như có một cỗ lực lượng rất là quen thuộc.
Sở Mộ rất quen thuộc, đây không phải là lực lượng lĩnh vực, mà đây là lực lượng của cấm khu kiếm thuật.
- Tuy rằng rất mạnh, nhưng mà vẫn không đủ.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, vừa sải bước ra, rút kiếm, kiếm qunag phảng phất như thiên mã hành không, không có dấu tích nào có thể nhìn ra.
Lưu tinh bị nghiền nát, khí thế như sấm sét kia cũng biến mất. Thân thể đối phương dừng lại, lay động một chút rồi ngã quỵ xuống dưới.
Một kiếm miểu sát.
Tại nơi khác trong Cổ Kiếm đạo, có một Kiếm Tôn xuất kiếm, nhìn như đại khai đại hợp, trong đó lại có tinh tế, tỉ mỉ. bên trong một kiếm này ẩn chứa ngàn vạn biến hóa, khó có thể đoán trước được điểm rơi.
Kiếm Tôn này giao chiến với đối thủ, sau ba kiếm nắm lấy cơ hội, chém giết đối thủ rồi lại tiếp tục đi tới.
Tám Kiếm Tôn khác thì trải qua một phen khổ chiến, có một người may mắn chém giết đối thủ, nhưng cánh tay trái của bản thân y thì bị chặt đứt, bị trọng thương. Trên cơ bản có thể kết luận hắn không có cách nào chống lại đối thủ sau đó.