Ba Kiếm Giả thoạt trông khá trẻ, chừng hai mươi ba, bốn tuổi, hai nam một nữ. Nữ có tu vi Khí Hải cảnh đỉnh viên mãn, hai nam thì Khí Hải cảnh đỉnh đại thành, sa thú đánh nhau với bọn họ có tu vi Khí Hải cảnh viên mãn.
Về mặt lý luận thì sa thú không bằng bọn họ, nhưng nơi này là Phong Hỏa đại sa mạc, bản thân sa thú có ưu thế sân nhà cộng thêm thân bất tử, nên hai bên đánh nhau rất kịch liệt. Sa thú không thể giết ba người, ba người cũng không giết nó được.
Chiến đấu dữ dội, sa thú bị nữ Kiếm Giả một kiếm đánh nửa người tán loạn, vô số cát vàng nổ tung như viên đạn bắn đi bốn phương tám hướng. Ba Kiếm Giả vội né tránh. Nửa bên người sa thú cào hướng nam Kiếm Giả. Nam Kiếm Giả đang luống cuống ứng đối cát vàng bỗng nổ tung, không kịp né móng vuốt này. Mắt thấy nam Kiếm Giả sắp chết trong vuốt bén của sa thú.
Hai người khác lộ vẻ mặt tuyệt vọng.
Sở Mộ ra tay, hắn chỉ một cái, không khí dao động sóng gợn dập dờn khuếch tán. Móng vuốt của sa thú nổ tung, sau đó kiếm áp giáng lâm trấn áp sa thú làm toàn thân sa thú tan rã chỉ còn sa hạch lơ lửng giữa không trung, không thể tụ thành cát vàng.
Sa thú Khí Hải cảnh bình thường hoàn toàn không đánh lại Sở Mộ.
Nam Kiếm Giả may mắn nhặt được một mạng đầu tiên là ngạc nhiên sau đó hân hoan. Nữ Kiếm Giả vụt ngẩng đầu nhìn lên trời, thấy Sở Mộ.
Thấy sau lưng Sở Mộ không có đôi cánh kiếm khí mà vẫn lơ lửng được nữ Kiếm Giả liền biến sắc mặt, cúi gập người hành kiếm lễ, cung kính nói:
- Đa tạ tiền bối ra tay cứu, không thì ba chúng ta rất có thể sẽ mất mạng tại đây.
Sở Mộ đáp xuống, đứng thẳng như kiếm trên cát vàng:
- Không cần đa lễ.
Sở Mộ quét mắt qua, nữ Kiếm Giả khá xinh, hai nam Kiếm Giả cũng tuấn tú, trông không giống kẻ gian ác.
Sở Mộ hỏi:
- Từ hướng nào có thể rời khỏi Phong Hỏa đại sa mạc?
Tuy kinh ngạc với câu hỏi của Sở Mộ nhưng nữ Kiếm Giả vẫn đáp ngay:
- Thưa tiền bối, từ hướng này luôn đi thẳng tới trước là sẽ rời khỏi Phong Hỏa đại sa mạc vào quận Kim Sa.
Sở Mộ gật gù:
- Quận Kim Sa...
Sở Mộ đã đoán trước sẽ không là quận Thiên Phong, quả nhiên. Sở Mộ không để bụng, tuy lần đầu tiên nghe quận Kim Sa, hắn chưa từng đi qua, nhưng đến đó được thì Sở Mộ có cách đi Thông Thiên sơn.
Nữ Kiếm Giả nói ngay:
- Tiền bối, chúng ta là người Lý gia ở quận Kim Sa, nếu quận Kim Sa có gì sai khiến toàn bộ Lý gia nguyện cống hiến sức lực, dù vượt lửa qua sông cũng không chối từ!
Nữ Kiếm Giả biết Sở Mộ ít nhất cỡ Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, dù bề ngoài trông rất trẻ, ước chừng tuổi cỡ bọn họ.
Nhưng trên thế giới này chưa bao giờ thiếu thiên tài, dù thiếu thì luôn có một số Kiếm Giả có thể đột phá đến Nguyên Cực cảnh trước năm ba mươi tuổi. Thiên phú của bọn họ tài tình hơn xa người bình thường, khiến người không thể so sánh.
Hơn nữa trong tình huống tuổi trẻ mà đột phá Nguyên Cực cảnh sẽ giữ khuôn mặt lúc ấy càng lâu hơn, tốc độ già cả giảm bớt ít nhất gấp mấy chục lần.
Đó là tại sao một số Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thoạt trông khoảng bốn mươi tuổi nhưng thật ra đã hơn một trăm tuổi thậm chí là hai, ba trăm tuổi.
Mặc kệ Sở Mộ là loại tình huống gì nhưng tóm lại hắn là tồn tại cường đại cao không thể với tới trong mắt họ, là tồn tại bọn họ phải ngước nhìn.
Với nữ Kiếm Giả, tu vi kiếm khí của nàng đã đến viên mãn Khí Hải cảnh nhưng chính nàng biết mình chỉ miễn cưỡng có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào, tích lũy kém xa. Dù tích lũy đủ cũng rất khó đột phá đến Nguyên Cực cảnh, có lẽ mấy chục năm nữa cũng không thể làm được.
Trong toàn gia tộc của nàng không có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nào tọa trấn, nên Nguyên Cực cảnh là tồn tại cao cao tại thượng đối với ba người và toàn gia tộc.
Nếu được hảo cảm của một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh là chuyện tốt cho toàn gia tộc.
- Lý gia?
Óc Sở Mộ lóe tia sáng hỏi:
- Lý gia các người luôn ở trong quận Kim Sa?
Nữ Kiếm Giả không rõ tại sao tiền bối Nguyên Cực cảnh hỏi vậy nhưng vẫn cung kính nói:
- Thưa tiền bối, theo vãn bối biết thì Lý gia chúng ta vốn không ở quận Kim Sa, hai mươi mấy năm trước mới dời đến.
Mắt Sở Mộ sáng rực lại đặt câu hỏi:
- Ngươi có biết Lý gia các người vốn ở đâu không?
Nữ Kiếm Giả cẩn thận trả lời:
- Thưa tiền bối, vãn bối chỉ biết hai mươi mấy năm trước Lý gia dời đến quận Kim Sa, còn lúc trước ở đâu thì chỉ có trưởng bối trong nhà biết.
Nữ Kiếm Giả bổ sung thêm:
- Nếu tiền bối muốn tìm hiểu lịch sử Lý gia thì hoan nghênh đến Lý gia làm khách, Lý gia chúng ta vô cùng vinh hạnh.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, hỏi:
- Có phải các người định về bây giờ không?
Sở Mộ nhận ủy thác của Đại Khôn Kiếm phủ chủ Lý Đạo Nguyên, xem tình huống rồi giúp đỡ Lý gia. Nhưng mãi không gặp người, giờ Sở Mộ đã gặp ba Kiếm Giả, có lẽ không phải Lý gia nhưng cũng có thể đúng rồi.
Dù sao không mất nhiều thời gian, Sở Mộ quyết định đi Lý gia quận Kim Sa xem thử có đúng hay không.
Nữ Kiếm Giả và hai Kiếm Giả vui vẻ nói:
- Tiền bối đồng ý đi Lý gia chúng ta...
Sở Mộ cười nói:
- Nếu các ngươi không bận việc gì khác thì xuất hành bây giờ đi.
Nữ Kiếm Giả vội nói:
- Vâng vâng, không có chuyện gì quan trọng hơn việc tiền bối đi Lý gia chúng ta làm khách.
Nữ Kiếm Giả cười tươi như hoa, nàng nhanh chóng xoay người giương đôi cánh kiếm khí bay lên trời.
Hai nam Kiếm Giả cũng vội giương cánh kiếm khí, tuy tiêu hao nhiều kiếm khí, cần đan dược bổ sung, nhưng có thể mời một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tới cửa là vinh diệu lớn lao, đáng, rất đáng giá.
Sở Mộ bay lên trời đi theo sau lưng ba Kiếm Giả hướng tới quận Kim Sa, hắn hy vọng đúng là Lý gia mà Đại Khôn Kiếm phủ tổng phủ chủ nói, không thì hắn chẳng biết đi đâu tìm người.
Gia chủ Lý gia vẻ mặt vui mừng giơ tay mời:
- Mời đại nhân ngồi.
Thoạt trông Lý gia chủ hơn bốn mươi tuổi nhưng làm lễ vãn bối cho thấy sự cung kính lớn lao dành cho Sở Mộ. Bên cạnh có bốn lão nhân ngồi, khoảng năm, sáu chục tuổi, ai nấy biểu tình cung kính.
Sở Mộ liếc mắt qua, nhìn tu vi của đám người này, không ai là Nguyên Cực cảnh, có thể Khí Hải cảnh, năm người đều là Cửu Chuyển cảnh.
Gia chủ Lý Minh Tân là Cửu Chuyển cảnh Đệ Ngũ Chuyển, bốn trưởng lão khác tu vi từ Cửu Chuyển cảnh Đệ Ngũ Chuyển đến Đệ Lục Chuyển. Gia tộc như vậy đặt ở Đại Khôn vương triều xem như rất mạnh, nhưng trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì yếu ớt vô cùng.
Về mặt lý luận thì sa thú không bằng bọn họ, nhưng nơi này là Phong Hỏa đại sa mạc, bản thân sa thú có ưu thế sân nhà cộng thêm thân bất tử, nên hai bên đánh nhau rất kịch liệt. Sa thú không thể giết ba người, ba người cũng không giết nó được.
Chiến đấu dữ dội, sa thú bị nữ Kiếm Giả một kiếm đánh nửa người tán loạn, vô số cát vàng nổ tung như viên đạn bắn đi bốn phương tám hướng. Ba Kiếm Giả vội né tránh. Nửa bên người sa thú cào hướng nam Kiếm Giả. Nam Kiếm Giả đang luống cuống ứng đối cát vàng bỗng nổ tung, không kịp né móng vuốt này. Mắt thấy nam Kiếm Giả sắp chết trong vuốt bén của sa thú.
Hai người khác lộ vẻ mặt tuyệt vọng.
Sở Mộ ra tay, hắn chỉ một cái, không khí dao động sóng gợn dập dờn khuếch tán. Móng vuốt của sa thú nổ tung, sau đó kiếm áp giáng lâm trấn áp sa thú làm toàn thân sa thú tan rã chỉ còn sa hạch lơ lửng giữa không trung, không thể tụ thành cát vàng.
Sa thú Khí Hải cảnh bình thường hoàn toàn không đánh lại Sở Mộ.
Nam Kiếm Giả may mắn nhặt được một mạng đầu tiên là ngạc nhiên sau đó hân hoan. Nữ Kiếm Giả vụt ngẩng đầu nhìn lên trời, thấy Sở Mộ.
Thấy sau lưng Sở Mộ không có đôi cánh kiếm khí mà vẫn lơ lửng được nữ Kiếm Giả liền biến sắc mặt, cúi gập người hành kiếm lễ, cung kính nói:
- Đa tạ tiền bối ra tay cứu, không thì ba chúng ta rất có thể sẽ mất mạng tại đây.
Sở Mộ đáp xuống, đứng thẳng như kiếm trên cát vàng:
- Không cần đa lễ.
Sở Mộ quét mắt qua, nữ Kiếm Giả khá xinh, hai nam Kiếm Giả cũng tuấn tú, trông không giống kẻ gian ác.
Sở Mộ hỏi:
- Từ hướng nào có thể rời khỏi Phong Hỏa đại sa mạc?
Tuy kinh ngạc với câu hỏi của Sở Mộ nhưng nữ Kiếm Giả vẫn đáp ngay:
- Thưa tiền bối, từ hướng này luôn đi thẳng tới trước là sẽ rời khỏi Phong Hỏa đại sa mạc vào quận Kim Sa.
Sở Mộ gật gù:
- Quận Kim Sa...
Sở Mộ đã đoán trước sẽ không là quận Thiên Phong, quả nhiên. Sở Mộ không để bụng, tuy lần đầu tiên nghe quận Kim Sa, hắn chưa từng đi qua, nhưng đến đó được thì Sở Mộ có cách đi Thông Thiên sơn.
Nữ Kiếm Giả nói ngay:
- Tiền bối, chúng ta là người Lý gia ở quận Kim Sa, nếu quận Kim Sa có gì sai khiến toàn bộ Lý gia nguyện cống hiến sức lực, dù vượt lửa qua sông cũng không chối từ!
Nữ Kiếm Giả biết Sở Mộ ít nhất cỡ Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, dù bề ngoài trông rất trẻ, ước chừng tuổi cỡ bọn họ.
Nhưng trên thế giới này chưa bao giờ thiếu thiên tài, dù thiếu thì luôn có một số Kiếm Giả có thể đột phá đến Nguyên Cực cảnh trước năm ba mươi tuổi. Thiên phú của bọn họ tài tình hơn xa người bình thường, khiến người không thể so sánh.
Hơn nữa trong tình huống tuổi trẻ mà đột phá Nguyên Cực cảnh sẽ giữ khuôn mặt lúc ấy càng lâu hơn, tốc độ già cả giảm bớt ít nhất gấp mấy chục lần.
Đó là tại sao một số Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thoạt trông khoảng bốn mươi tuổi nhưng thật ra đã hơn một trăm tuổi thậm chí là hai, ba trăm tuổi.
Mặc kệ Sở Mộ là loại tình huống gì nhưng tóm lại hắn là tồn tại cường đại cao không thể với tới trong mắt họ, là tồn tại bọn họ phải ngước nhìn.
Với nữ Kiếm Giả, tu vi kiếm khí của nàng đã đến viên mãn Khí Hải cảnh nhưng chính nàng biết mình chỉ miễn cưỡng có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào, tích lũy kém xa. Dù tích lũy đủ cũng rất khó đột phá đến Nguyên Cực cảnh, có lẽ mấy chục năm nữa cũng không thể làm được.
Trong toàn gia tộc của nàng không có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nào tọa trấn, nên Nguyên Cực cảnh là tồn tại cao cao tại thượng đối với ba người và toàn gia tộc.
Nếu được hảo cảm của một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh là chuyện tốt cho toàn gia tộc.
- Lý gia?
Óc Sở Mộ lóe tia sáng hỏi:
- Lý gia các người luôn ở trong quận Kim Sa?
Nữ Kiếm Giả không rõ tại sao tiền bối Nguyên Cực cảnh hỏi vậy nhưng vẫn cung kính nói:
- Thưa tiền bối, theo vãn bối biết thì Lý gia chúng ta vốn không ở quận Kim Sa, hai mươi mấy năm trước mới dời đến.
Mắt Sở Mộ sáng rực lại đặt câu hỏi:
- Ngươi có biết Lý gia các người vốn ở đâu không?
Nữ Kiếm Giả cẩn thận trả lời:
- Thưa tiền bối, vãn bối chỉ biết hai mươi mấy năm trước Lý gia dời đến quận Kim Sa, còn lúc trước ở đâu thì chỉ có trưởng bối trong nhà biết.
Nữ Kiếm Giả bổ sung thêm:
- Nếu tiền bối muốn tìm hiểu lịch sử Lý gia thì hoan nghênh đến Lý gia làm khách, Lý gia chúng ta vô cùng vinh hạnh.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, hỏi:
- Có phải các người định về bây giờ không?
Sở Mộ nhận ủy thác của Đại Khôn Kiếm phủ chủ Lý Đạo Nguyên, xem tình huống rồi giúp đỡ Lý gia. Nhưng mãi không gặp người, giờ Sở Mộ đã gặp ba Kiếm Giả, có lẽ không phải Lý gia nhưng cũng có thể đúng rồi.
Dù sao không mất nhiều thời gian, Sở Mộ quyết định đi Lý gia quận Kim Sa xem thử có đúng hay không.
Nữ Kiếm Giả và hai Kiếm Giả vui vẻ nói:
- Tiền bối đồng ý đi Lý gia chúng ta...
Sở Mộ cười nói:
- Nếu các ngươi không bận việc gì khác thì xuất hành bây giờ đi.
Nữ Kiếm Giả vội nói:
- Vâng vâng, không có chuyện gì quan trọng hơn việc tiền bối đi Lý gia chúng ta làm khách.
Nữ Kiếm Giả cười tươi như hoa, nàng nhanh chóng xoay người giương đôi cánh kiếm khí bay lên trời.
Hai nam Kiếm Giả cũng vội giương cánh kiếm khí, tuy tiêu hao nhiều kiếm khí, cần đan dược bổ sung, nhưng có thể mời một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tới cửa là vinh diệu lớn lao, đáng, rất đáng giá.
Sở Mộ bay lên trời đi theo sau lưng ba Kiếm Giả hướng tới quận Kim Sa, hắn hy vọng đúng là Lý gia mà Đại Khôn Kiếm phủ tổng phủ chủ nói, không thì hắn chẳng biết đi đâu tìm người.
Gia chủ Lý gia vẻ mặt vui mừng giơ tay mời:
- Mời đại nhân ngồi.
Thoạt trông Lý gia chủ hơn bốn mươi tuổi nhưng làm lễ vãn bối cho thấy sự cung kính lớn lao dành cho Sở Mộ. Bên cạnh có bốn lão nhân ngồi, khoảng năm, sáu chục tuổi, ai nấy biểu tình cung kính.
Sở Mộ liếc mắt qua, nhìn tu vi của đám người này, không ai là Nguyên Cực cảnh, có thể Khí Hải cảnh, năm người đều là Cửu Chuyển cảnh.
Gia chủ Lý Minh Tân là Cửu Chuyển cảnh Đệ Ngũ Chuyển, bốn trưởng lão khác tu vi từ Cửu Chuyển cảnh Đệ Ngũ Chuyển đến Đệ Lục Chuyển. Gia tộc như vậy đặt ở Đại Khôn vương triều xem như rất mạnh, nhưng trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì yếu ớt vô cùng.