Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong khí lưu màu xanh ẩn chứa lực lượng Phong chi áo nghĩa, uy lực không cường đại, mục đích chỉ là vì kiềm chế hành động của Sở Mộ. Tạo cho đối phương cơ hội tấn công Sở Mộ mà thôi.

Khí lưu màu xanh tuy rằng bị Sở Mộ đánh nát, nhưng độ linh hoạt của Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng. Khiến cho đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia nắm lấy thời cơ, theo gió mà tới. Kiếm nhanh chóng huy vũ, trong nháy mắt đã đánh ra mấy chục kiếm, tạo thành một cơn lốc, điên cuồng tập kích tới.

Trời đất bao la mờ mịt, cơn lốc rít gào.

Trong mắt đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia có thanh mang lập lòe, như quỷ mị xuất hiện sau lưng Sở Mộ. Phảng phất như từ gió lao ra, mang theo dư âm ảnh hưởng còn lại, giống như là sương màu màu xanh.

Lại đâm ra một kiếm, kiếm quang bạo tạc, nổ tung hóa thành hơn mười đạo, bao phủ sau lưng Sở Mộ.

Tiền hậu giáp kích, hai bên trái phải lại có khí lưu màu xanh cuốn quanh. ý đồ muốn trói buộc Sở Mộ, làm cho Sở Mộ thoáng cái lâm vào trong khốn cảnh.

Kiếm quang như cơn lốc chợt nổ tung. Từ hai bên trước sau đánh tới Sở Mộ. Trưởng lão Nội cung nhìn chằm chằm vào, một khi Sở Mộ xuất hiện nguy hiểm, bọn hắn nhất định sẽ ra tay, cứu đi Sở Mộ. Đương nhiên cũng đồng nghĩa với việc Sở Mộ bị thua.

Nói thì chậm nhưng kỳ thực rất nhanh. Ánh mắt vô số người bị hấp dẫn, thân thể Sở Mộ đứng tại chỗ, lập tức bị đánh trúng, bị xé rách thành từng mảnh nhỏ. Thân thể dưới cơn lốc kiếm quang bị đánh nổ tung thành cơn mưa máu. Nhưng mà trưởng não nội cung không có ra tay, bởi vì Sở Mộ đã xuất hiện trên không trung, giống như hùng ưng thoát khỏi ngục tù vậy.

Thân thể đảo ngược, bắn xuosng phía dưới. Kiếm một lần nữa cắm vào trong vỏ, tốc độ bộc phát tới mức tận cùng.

Trong nháy mắt kiếm quang từ trong vỏ kiếm bắn ra, khiến cho người ta có cảm giác hoa mắt, phảng phất như ở bên cạnh đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia đồng thời xuất hiện năm Sở Mộ, hoặc cao hoặc thấp, từ các phương vị, góc độ khác nhau xuất kiếm công kích Sở Mộ.

- Quả thực tinh diệu, đáng tiếc còn không đủ lực lượng.

Đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia ngoài kinh hãi ra còn nở nụ cười lạnh.

Thời cơ phản kích của Sở Mộ được chọn vô cùng chuẩn, khiến cho hắn không thể né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.

Đáng ăn mừng là, mỗi một kiếm của Sở Mộ uy lực cũng không đủ cường đại. Bởi vì kiếm ý và áo nghĩa bị phong ấn cho nên hắn hoàn toàn có thể ngăn cản được.

Thân thể chuyển động, nhanh chóng chém ra năm kiếm. Từng kiếm đánh ra lực lượng mạnh mẽ không gì bì nổi, đánh nát năm đạo thân ảnh và năm đạo công kích crua Sở Mộ.

Không tốt.

Tim trong ngực đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy đập mạnh một cái. Hắn cho rằng trong năm đạo thân ảnh nhất định sẽ có một đạo là chân thân. Nhưng mà hiện tại hắn mới phát hiện ra năm đạo đều là hư ảnh, vậy chân thân ở chỗ nào?

Lúc trong đầu vừa mới xuất hiện vấn đề này, sương mù màu xanh phía trước dần dần tiêu tán, lộ ra một đạo thân ảnh. Đạo thân ảnh kia đang bày ra một tư thế.

Hai chân rộng bằng vai, đứng thẳng, giống như là núi cao nguy nga vậy. Trường tồn từ cổ chí kim, bá đạo và phong mang cùng tồn tại. Kiếm giơ lên cao, gióng như là chuyển được bầu trời, hai mắt bắn ra hàn mang kinh người.

KIếm áp khổng lồ mà thuần túy phóng ra, bao phủ bốn phía, lập tức tụ lại, hoa thành hư ảnh một thanh kiếm, từ trên chém xuống dưới.

KIếm áp đáng sợ trùng kích làm cho tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy khẽ giật mình. Sở Mộ giơ kiếm lên cao cao, không ngờ lại chém xuống một kiếm giống như khai thiên tích địa.

Không thể né tránh, tốc độ kia nhanh tới mức tận cùng, thậm chí ngay cả ngăn cản cũng miễn cưỡng.

- Đây là...

- Một kiếm dung hợp hai mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật.

- Hắn mới chỉ tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm thuật một năm mà đã luyện tới tình trạng này?

Một kiếm dung hợp hai mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật uy lực mạnh mẽ vô song, không có kiếm ý và áo nghĩa nhưng vẫn phóng ra phong mang kinh người. Kiếm quang trong suốt, thuần túy phun ra nuốt vào dưới mũi kiếm, xé rách hư không phía trước, tiêu trừ lực cản. Làm cho tốc độ tăng vọt.

Có chút miễn cưỡng giơ kiếm, vận dụng toàn bộ lực lượng, đón đỡ một kiếm này.

Vẻ mặt tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia có chút dữ tợn.

Sở Mộ chém một kiếm xuống, nhìn như một một đạo vòng cung chém xuống mặt đất, Chấn Sơn kính cực hạn phát động.

Một tiếng kim loại va chạm và tiếng nổ kinh người vang lên, vô số tia lửa giống như pháo hoa sáng chói, bắn tứ tung. Toàn bộ dưới lực lượng chấn động làm ảnh hưởng, bắn về phía đệ tử thứ một trăm bảy mươi bảy.

Thiên Hoang kiếm nguyên, Chấn Sơn kính cực hạn, uy lực kiếm thuật, tăng thêm tinh thần ý niệm trung kích, ngưng tụ vào làm một thể. Hóa thành một dòng nước lũ năng lượng không thể ngăn cản, trùng kích qua tên đệ tử này.

Tên đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy cảm thấy thế giới tinh thần của mình bị trùng kích. Dưới sự trùng kích kia, tinh thần ý niệm và kiếm ý nát bấy, khiến cho hắn lập tức phân tâm. Lực lượng đang ngưng tụ buông lỏng, tiếp theo tan rã dưới thân kiếm của Sở Mộ.

Không thể chống cự lại lực lượng cuồng bạo trùng kích. Kiếm cầm trong tay không được, bay ra khỏi bàn tay. Ngực giống như bị một chiếc chùy oanh kích, ngực cảm thấy đau đớn, buồn bực. Miệng rên một tiếng, nhịn không được liên tục lùi lại năm sáu bước, khóe miệng có máu tươi tràn ra.

Vẻ mặt biến hóa, lúc trắng lúc xanh, dường như không có cách nào tiếp nhận được sự thực trước mắt.

Bốn phía lặng ngắt như tờ, ai cũng không ngờ được kết cục sẽ như thế này.

Dưới tình huống không có áo nghĩa và kiếm ý, sau một phen kịch chiến, không ngờ lại đánh bại đối phương, biểu hiện của Sở Mộ quá mức yêu nghiệt.

Kết quả vô cùng rõ ràng, trước mặt bao nhiêu người Sở Mộ đã thắng. Mặc kệ trong đó có gì hay không, thắng là thắng.

Sở Mộ chiến thắng cũng không có châm chọc đối phương, chỉ lạnh nhạt nhìn đối phương rồi quay người đi về chiếc ghế số một trăm bảy mươi bảy. Đánh bại đối phương, cái ghế này chính là của hắn, về phần đệ tử đứng thứ một trăm bảy mươi bảy kia rơi xuống vị trí hai trăm hai mươi ba.

- Có chút thú vị.

Xi Tiếu có chút hứng thú nhìn qua Sở Mộ.

- Kiếm thuật rất không tồi, kỹ xảo chiến đấu rất tốt. Nắm bắt thời cơ chiến đấu diệu tới đỉnh phong. Đáng tiếc là lực lượng chưa đủ, không có kiếm ý và áo nghĩa, tất cả đều là hư ảo.

Bí Hổ cũng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK