Mục lục
Kiếm Đạo Độc Thần - Sở Mộ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảo giáp Hoàng phẩm có lực phòng ngự hơn xa Vương phẩm, Sở Mộ dùng kiếm khí Hoàng phẩm tự nhiên có khả năng phá vỡ, Bát Diện Thiên Hoang Kiếm có sắc bén hơn nữa cũng chỉ là Vương phẩm, hoàn toàn không đủ nhìn.

Không chút do dự, Sở Mộ lui ra sau cực nhanh, đồng thời thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ tránh né hai đạo kiếm quang, ba người kia giết tới, không gian trước mặt Sở Mộ vô thanh vô tức xuất hiện khe hở đen kịt dài nửa mét một cách, ba người đuổi giết sợ hãi biến sắc, vội vàng tránh né, Sở Mộ cũng mượn cơ hội này lui ra sau hơn trăm mét.

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn bị thương vừa sợ vừa giận, bản thân hắn bị một tiểu bối tập kích là không thể chịu đựng được, lúc này hắn bộc phát tốc độ đuổi theo thật nhanh.

Trên người đối phương có bảo giáp Hoàng phẩm khó đối phó, Sở Mộ cũng không có ý định dây dưa, nếu trong tình huống một đấu một thuần túy, hắn có nắm chắc rất lớn chém giết đối phương, nhưng tình huống bây giờ không có khả năng một đấu một, nếu bị vây quanh phải chết không nghi ngờ.

Tốc độ Sở Mộ mở ra toàn bộ, không chi áo nghĩa viên mãn dung nhập vào trong thân pháp, tốc độ nhanh hơn, thân thể của hắn càng phiêu hốt, hắn nhanh chóng lao ra khỏi Loạn Không Vực, bên ngoài có rất nhiều kiếm giả hình thành vòng vây ngăn cản đường hắn đi.

- Là hắn.

- Là người nọ.

- Ngăn hắn lại!



Kiếm giả Thần Ngưng Cảnh hành động, từng đạo kiếm quang bay tới tạo thành vòng vây không cho Sở Mộ rời đi, những kiếm giả Nguyên Cực Cảnh cũng ra tay, hình thành một tấm lưới bằng kiếm khí bao phủ trước mặt Sở Mộ.

Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi nhưng thần thái lạnh như băng, tốc độ không giảm còn tăng lên, thân thể sắc bén như kiếm phá không lao đi, tùy ý để những kiếm quang kia chém lên người mình.

Sau lưng có ba đạo thân ảnh trước sau lao ra khỏi Loạn Không Vực truy đuổi Sở Mộ.

Sở Mộ đang lâm vào tình huống tiền hậu giáp kích, trong mắt không ít người hắn đã là cá trong lưới, không chỗ trốn, một khi bị ba kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn sau lưng đuổi tới, tình huống càng không xong.

Người vây xem có không ít người là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, bọn họ lộ ra vẻ mặt thoải mái, bọn họ biết rõ mình bị Sở Mộ liên lụy mới bị kiểm tra và nhục nhã, bọn họ hận Sở Mộ phải chết ngay lập tức mới có thể giải hận trong lòng.

Đáng tiếc, bọn họ phải thất vọng.

Sở Mộ nhanh chóng tiếp cận kiếm quang của hơn mười kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, trong mắt hắn xuất hiện lệ quang, thân thể phiêu hốt như có như không, thân ảnh hắn giao thoa với mấy chục đạo kiếm quang, hắn vung kiếm đánh tan và né tránh không chê vào đâu được.

Không hề dừng lại, Sở Mộ xuyên qua thân ảnh của mười mấy tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, lập tức có vài tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh bị cắt cổ họng, máu tươi chảy ra ngoài, bọn họ giãy dụa vài cái sau đó sắc mặt thống khổ và rơi xuống mặt đất.

Kiếm ý và kim chi áo nghĩa của Sở Mộ đã xuyên qua cổ họng, mấy tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không cứu.

Mấy trăm kiếm giả Nguyên Cực Cảnh liên thủ bố trí kiếm khí tạo thành lướ ngăn cản, kiếm lưới thập phần dày đặc, Sở Mộ đoán mình muốn đánh bại có độ khó rất lớn, từ đó đám người phía sau sẽ đuổi kịp.

Lúc tới gần vòng vây kiếm khí hắn thi triển Nghịch Không Bộ, thân ảnh lập tức biến mất, xuất hiện phía bên ngoài kiếm khí bao phủ, hắn bộc phát tốc độ sinh ra tiếng nổ mạnh xé rách không gian, thân ảnh Sở Mộ hóa thành hào quang bay đi thật xa.

Mấy trăm kiếm giả Nguyên Cực Cảnh tạo thành kiếm khí không thể cản đường Sở Mộ, đám kiếm khí Thần Ngưng Cảnh bị ảnh hưởng cho nên Sở Mộ thắng được thời gian thoát thân.

Lúc bọn họ vượt qua số kiếm khí kia, bóng lưng Sở Mộ đã hóa thành chấm đen trong mắt bọn họ.



- Đuổi theo!

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn bị Sở Mộ tập kích tức giận, thân hóa hào quang, hắn sử dụng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Sở Mộ, bộ dáng đuổi theo không bỏ.

Hai tên còn lại không cam lòng, bọn họ suy nghĩ, nếu đối phương đuổi kịp, nói không chừng bảo vật không còn phần của mình.

Tốc độ kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn bộc phát toàn bộ, thập phần đáng sợ kéo gần khoảng cách với Sở Mộ.

Đuổi tới, Sở Mộ cũng tăng thêm tốc độ, tốc độ của hắn rất nhanh, dung nhập không chi áo nghĩa nhanh hơn nhưng cuối cùng vẫn chậm hơn một chút.

Lúc thấy khoảng cách càng ngày càng gần, trong đầu Sở Mộ xuất hiện linh quang, hắn nhớ tới Chấn Sơn Kính.

Thường ngày Chấn Sơn Kính đều dùng công kích, chưa bao giờ dùng phụ trợ, hắn ý tưởng đột phát, nếu như dung nhập Chấn Sơn Kính vào bản thân, cơ bắp toàn thân rung động tầng cao, từ đó dao động không khí sinh ra lực đẩy sẽ như thế nào?

Lúc này cơ bắp toàn thân rung động tầng cao, quả nhiênsinh ra lực lượng rất mạnh, tốc độ của hắn không những không nhanh hơn, ngược còn hạ thấp, hắn hiểu phương hướng không đúng.

Cơ bắp toàn thân không ngừng rung động sinh lực đẩy từ bốn phương tám hướng, chúng tiêu trừ lẫn nhau, Sở Mộ chỉ cần lựa chọn một phương hướng.

Lúc này hắn khống chế cơ bắp sinh ra rung động mạnh va chạm với không khí giống như con ong đập cánh thật nhanh, từ đó lực đẩy điệp gia gấp ngàn vạn lần hình thành lực lượng cường đại, tốc độ của Sở Mộ gia tăng thêm ba thành.

Ba người đuổi giết nhìn thấy tốc độ của Sở Mộ lại tăng lên, thậm chí còn nhanh hơn bọn họ một ít, nội tâm bọn họ vô cùng tức giận nhưng thập phần bất đắc dĩ, tốc độ của bọn họ đạt tới mức tận cùng, hoàn toàn không thể tăng lên.

- Đáng chết, trên người tiểu bối này có nhiều bảo vật.



Bọn họ cho rằng tốc độ Sở Mộ nhanh như vậy là dựa vào bảo vật.

Không có cách nào, Sở Mộ dần dần đi xa, đã biến thành chấm nhỏ sau đó biến mất trong tầm mắt bọn họ, cũng không thể truy đuổi, lại không muốn buông nên tiếp tục đuổi theo.

Bất tri bất giác, bọn họ lại đuổi tới gần Thiên Hoang Thần Sơn, nhìn thấy Thiên Hoang Thần Sơn.

- Tiểu bối đáng chết, chẳng lẽ là đệ tử Thiên Hoang Địa Cung?

- Xem ra là như vậy, thực lực hắn như thế và có rất nhiều bao vật, khẳng định có thân phận không tầm thường trong Thiên Hoang Địa Cung, nói không chừng sau lưng có cường giả Kiếm Thánh.

- Được rồi, bảo vật dù tốt nhưng phải có mạng cầm mới được, xem như chúng ta vô duyên.

Tiếng thở dài mang theo thất lạc.

Đệ tử Thiên Hoang Địa Cung có thiên phú cao, bảo vật đông đỏa, khẳng định không phải đệ tử ngoại cung bình thường, không phải bọn họ có thể trêu chọc, sớm hết hi vọng, tốt nhất cầu nguyện đối phương không muốn trả thù, nếu không tam đại gia tộc xong rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK