Văn Thành chính là tên thanh niên thân thể cường tráng muốn khiêu chiến hắn sau khi rời khỏi Bách Niên bí cảnh, tu vi chỉ có Thánh cấp tam tinh trung giai. Bất quá thực lực của hắn tuyệt đối không chỉ là Thánh cấp tam tinh, thậm chí còn là thiên tài có thể chém giết Thánh cấp tứ tinh. Muốn khiêu chiến hắn nói rõ người này có đủ tự tin. Về phần đường huynh của Hô Duyên Chính Kiệt kia, Sở Mộ nghĩ tới một cái tên mà Thanh Ẩn Vương từng nói cho hắn biết. Người này có lẽ là Hô Duyên Chính Hùng, nhưng mà chuyện này cũng không có gì là quan trọng.
Đường huynh Hô Duyên Chính Hùng của Hô Duyên Chính Kiệt cũng là Thánh cấp tam tinh trung giai. Có lẽ thực lực không kém hơn Văn Thành kia.
Bất quá coi như bọn chúng thiên phú hơn người, nội tình thâm hậu, có thể chém giết Thánh cấp tứ tinh, nhưng như vậy thì sao chứ?
Bọn hắn có thể chiến một trận với Thánh cấp lục tinh sao?
Trừ phi bọn hắn có được thánh cấp Lục tinh tầm thường, nếu không sẽ không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với Sở Mộ.
Bởi vì Đế Hoàng Thương Lan ở đây cho nên bọn hắn không dám càn rỡ quá mức.
Trừ Hô Duyên Chính Hùng và Văn Thành ra, Sở Mộ cũng nhìn thấy mấy người tiến vào Bách Niên bí cảnh khác. Bốn nam hai nữ, tính cả Hô Duyên Chính Hùng và Văn Thành kia là bảy nam hai nữ. Còn một người chưa có tới.
Người cuối cùng kia Sở Mộ cũng biết là ai. Lúc trong đầu đang suy nghĩ, người cuối cùng cũng tới.
Hắn một mình đi tới, mái tóc dài xõa trên vai, hai mắt lạnh như băng, một thân sát khí vờn quanh thân khiến cho người ta khó có thể thân cận.
Như là một đầu sói cô độc vậy.
Người này gọi là Hô Duyên Chính Đình.
Rất nhiều người đều gọi hắn là Tiểu vương gia, mà trên thực tế hắn chẳng qua chỉ là một con riêng của Cảnh Dương Vương mà thôi.
Con riêng tự nhiên không có địa vị gì, cho nên từ khi còn bé cuộc sống của hắn vô cùng gian khổ. Mà khi hắn hiển lộ ra thiên phú hơn người, mới dần dần được coi trọng, lọt vào mắt của Cảnh Dương Vương, được bồi dưỡng tốt hơn, có địa vị rất cao.
Hô Duyên Chính Đình là đệ nhất thiên tài được công nhận trong Hoàng Đô, là thiên tài cấp độ Vạn Cổ. Khi rất nhiều người cùng thế hệ vẫn còn giãy dụa ở Niết Bàn cảnh thì hắn đã là cường giả Thánh cấp. Mà khi đó đám người Hô Duyên Chính Hùng, Văn Thành vẫn còn đang trùng kích Vạn Cổ cảnh.
Hôm nay tu vi của hắn đã sớm đạt tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong. Nếu không phải muốn đánh vững trụ cột để tiến vào Bách Niên bí cảnh thì hắn đã sớm đột phá Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên từ nhiều năm trước, trở thành cường giả Thánh cấp trung giai.
Mà hắn tuy rằng chỉ là Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, nhưng mà Thánh cấp ngũ tinh tầm thường hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn. Nghe nói hắn đã từng chém giết qua vài Thánh cấp ngũ tinh sơ giai, thậm chí là cường giả Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong. Đám người Hô Duyên Chính Hùng hoàn toàn không thể so sánh với hắn.
Sở Mộ cũng phát hiện ra, Hô Duyên Chính Đình này là một kiếm tu, sát khí vờn quanh thân chính là Băng Hàn kiếm ý của hắn ta. Là một loại kiếm ý thuộc tính.
Hô Duyên Chính Đình vừa mới xuất hiện, hai mắt lạnh lẽo như băng khẽ quét qua, rơi trên mặt Sở Mộ.
Hắn có thể cảm nhận được Sở Mộ cũng là một Kiếm Thánh, mà còn là một Kiếm Thánh cường đại.
Đón ánh mắt của Hô Duyên Chính Đình, ánh mắt Sở Mộ bình thản, không sợ hãi chút nào.
- Bái kiến bệ hạ.
Hô Duyên Chính Đình chỉ hành kiếm lễ với Đế Hoàng Thương Lan, lúc đối mặt với Thanh Ẩn Vương chỉ hạ ba kiếm lễ. Những người khác hắn không thèm để ý tới.
Mặc dù nói là con riêng, nhưng mà bằng vào thiên phú cường đại hơn người làm cho hắn có địa vị rất cao so với dòng chính.
Nói cho cùng đây là thế giới của cường giả, cường giả vi tôn, tất cả những đẳng cấp khác đều được thành lập dưới điều kiện cường giả vi tôn.
Không đủ cường đại, tất cả đẳng cấp phân chia đều là giả. Chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước mà thôi.
Đế Hoàng Thương Lan đối với Hô Duyên Chính Đình cũng rất là thưởng thức, dù sao cho dù Sở Mộ có tỏa sáng tới đâu thì cũng không phải là huyết mạch Hoàng tộc.
Lúc này hư không cách đó không xa chấn động ngày cành mạnh mẽ, vặn vẹo ngày càng nghiêm trọng. Trực tiếp trở thành một chỗ hỗn loạn, tràn ngập lực lượng đnág sợ, làm cho không ai có thể tới g ần được. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng sẽ bị uy hiếp.
May mắn mà phạm vi hư không vặn vẹo không lớn, bất quá chỉ có vài trượng mà thôi. Bằng không tất cả mọi người sẽ khó rời khỏi tòa sơn côn này.
Ánh mắt toàn bộ mọi người đều chuyển về phía hư không vặn vẹo kia, xem ra Bách niên bí cảnh sắp mở ra.
Thời gian trôi qua từng chút một, hư không vặn vẹo ngày càng thêm rõ ràng, chấn động cũng ngày càng lớn, phạm vi hơi khuếch trương ra lớn hơn chút, nhưng mà không rõ ràng cho lắm.
Bỗng nhiên, xoẹt một tiếng, thanh âm như vải vóc bị xé rách. Giống như có một đạo kiếm quang vô hình vô dạng chém vào trên hư không, làm cho hư không vặn vẹo kia trực tiếp vỡ ra, không gian vặn vẹo biến mất không thấy gì nữa. Không gian hỗn loạn đang chấn động cũng trở nên gần như bình thường lại.
Một vết nứt nhanh chóng lan tràn, mở rộng ra. Theo vết nứt không ngừng mở rộng, bên trong tản mát ra lực lượng chấn động tinh thuần, không gì so bì nổi. Tuy rằng không quá mạnh, nhưng lại như cơn gió mát thổi qua khuôn mặt mọi người, làm cho thân thể mọi người trong lúc nhất thời có cảm giác thoải mái. Tinh thần sảng khoái, đầu óc trở nên vô cùng rõ ràng. Ngay cả tốc độ tư duy cũng nhanh hơn rất nhiều.
- Đây là lực lượng Bí cảnh.
Thanh Ẩn Vương ở bên cạnh Sở Mộ nói.
- Lực lượng Bí cảnh?
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một phen, hắn phát hiện ra loại lực lượng bí cảnh này rất là thần kỳ.
Vết nứt không ngừng mở rộng, cuối cùng hình thành một cái cửa hình bầu dục. bên trong là một mảnh màu trắng, căn bản không nhìn thấy mọi thứ bên trong.
- Chư vị, Bách Niên bí cảnh đã mở ra, có thể tiến vào. Chỉ có thể ở bên trong một ngày, có thể có được bao nhiêu thu hoạch thì đành phải xem năng lực của các vị rồi.
Đế Hoàng Thương Lan mở miệng nói.
Kể cả Sở Mộ, trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy nóng bỏng.
Bách Niên bí cảnh a, được xưng là nơi bên ngoài một ngày, bên trong tương đương với một trăm năm, đây là một bí cảnh rất là thần kỳ nha.
Mười người, mỗi một người đều là thiên tài chân chính, thậm chí là yêu nghiệt. bọn hắn tu luyện tới bước này trước sau cũng chỉ tốn mấy trăm năm mà thôi. Mặc dù nói độ khó tu luyện trong cấp độ Vạn Cổ cảnh khó hơn Niết Bàn cảnh rất nhiều lần. Nhưng mà sau khi tu luyện một trăm năm nữa, thực lực có thể tăng lên bao nhiêu cũng khó có thể tưởng tượng được. Cho nên trong lòng mọi người đều tràn ngập chờ mong...
Đường huynh Hô Duyên Chính Hùng của Hô Duyên Chính Kiệt cũng là Thánh cấp tam tinh trung giai. Có lẽ thực lực không kém hơn Văn Thành kia.
Bất quá coi như bọn chúng thiên phú hơn người, nội tình thâm hậu, có thể chém giết Thánh cấp tứ tinh, nhưng như vậy thì sao chứ?
Bọn hắn có thể chiến một trận với Thánh cấp lục tinh sao?
Trừ phi bọn hắn có được thánh cấp Lục tinh tầm thường, nếu không sẽ không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với Sở Mộ.
Bởi vì Đế Hoàng Thương Lan ở đây cho nên bọn hắn không dám càn rỡ quá mức.
Trừ Hô Duyên Chính Hùng và Văn Thành ra, Sở Mộ cũng nhìn thấy mấy người tiến vào Bách Niên bí cảnh khác. Bốn nam hai nữ, tính cả Hô Duyên Chính Hùng và Văn Thành kia là bảy nam hai nữ. Còn một người chưa có tới.
Người cuối cùng kia Sở Mộ cũng biết là ai. Lúc trong đầu đang suy nghĩ, người cuối cùng cũng tới.
Hắn một mình đi tới, mái tóc dài xõa trên vai, hai mắt lạnh như băng, một thân sát khí vờn quanh thân khiến cho người ta khó có thể thân cận.
Như là một đầu sói cô độc vậy.
Người này gọi là Hô Duyên Chính Đình.
Rất nhiều người đều gọi hắn là Tiểu vương gia, mà trên thực tế hắn chẳng qua chỉ là một con riêng của Cảnh Dương Vương mà thôi.
Con riêng tự nhiên không có địa vị gì, cho nên từ khi còn bé cuộc sống của hắn vô cùng gian khổ. Mà khi hắn hiển lộ ra thiên phú hơn người, mới dần dần được coi trọng, lọt vào mắt của Cảnh Dương Vương, được bồi dưỡng tốt hơn, có địa vị rất cao.
Hô Duyên Chính Đình là đệ nhất thiên tài được công nhận trong Hoàng Đô, là thiên tài cấp độ Vạn Cổ. Khi rất nhiều người cùng thế hệ vẫn còn giãy dụa ở Niết Bàn cảnh thì hắn đã là cường giả Thánh cấp. Mà khi đó đám người Hô Duyên Chính Hùng, Văn Thành vẫn còn đang trùng kích Vạn Cổ cảnh.
Hôm nay tu vi của hắn đã sớm đạt tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong. Nếu không phải muốn đánh vững trụ cột để tiến vào Bách Niên bí cảnh thì hắn đã sớm đột phá Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên từ nhiều năm trước, trở thành cường giả Thánh cấp trung giai.
Mà hắn tuy rằng chỉ là Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, nhưng mà Thánh cấp ngũ tinh tầm thường hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn. Nghe nói hắn đã từng chém giết qua vài Thánh cấp ngũ tinh sơ giai, thậm chí là cường giả Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong. Đám người Hô Duyên Chính Hùng hoàn toàn không thể so sánh với hắn.
Sở Mộ cũng phát hiện ra, Hô Duyên Chính Đình này là một kiếm tu, sát khí vờn quanh thân chính là Băng Hàn kiếm ý của hắn ta. Là một loại kiếm ý thuộc tính.
Hô Duyên Chính Đình vừa mới xuất hiện, hai mắt lạnh lẽo như băng khẽ quét qua, rơi trên mặt Sở Mộ.
Hắn có thể cảm nhận được Sở Mộ cũng là một Kiếm Thánh, mà còn là một Kiếm Thánh cường đại.
Đón ánh mắt của Hô Duyên Chính Đình, ánh mắt Sở Mộ bình thản, không sợ hãi chút nào.
- Bái kiến bệ hạ.
Hô Duyên Chính Đình chỉ hành kiếm lễ với Đế Hoàng Thương Lan, lúc đối mặt với Thanh Ẩn Vương chỉ hạ ba kiếm lễ. Những người khác hắn không thèm để ý tới.
Mặc dù nói là con riêng, nhưng mà bằng vào thiên phú cường đại hơn người làm cho hắn có địa vị rất cao so với dòng chính.
Nói cho cùng đây là thế giới của cường giả, cường giả vi tôn, tất cả những đẳng cấp khác đều được thành lập dưới điều kiện cường giả vi tôn.
Không đủ cường đại, tất cả đẳng cấp phân chia đều là giả. Chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước mà thôi.
Đế Hoàng Thương Lan đối với Hô Duyên Chính Đình cũng rất là thưởng thức, dù sao cho dù Sở Mộ có tỏa sáng tới đâu thì cũng không phải là huyết mạch Hoàng tộc.
Lúc này hư không cách đó không xa chấn động ngày cành mạnh mẽ, vặn vẹo ngày càng nghiêm trọng. Trực tiếp trở thành một chỗ hỗn loạn, tràn ngập lực lượng đnág sợ, làm cho không ai có thể tới g ần được. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng sẽ bị uy hiếp.
May mắn mà phạm vi hư không vặn vẹo không lớn, bất quá chỉ có vài trượng mà thôi. Bằng không tất cả mọi người sẽ khó rời khỏi tòa sơn côn này.
Ánh mắt toàn bộ mọi người đều chuyển về phía hư không vặn vẹo kia, xem ra Bách niên bí cảnh sắp mở ra.
Thời gian trôi qua từng chút một, hư không vặn vẹo ngày càng thêm rõ ràng, chấn động cũng ngày càng lớn, phạm vi hơi khuếch trương ra lớn hơn chút, nhưng mà không rõ ràng cho lắm.
Bỗng nhiên, xoẹt một tiếng, thanh âm như vải vóc bị xé rách. Giống như có một đạo kiếm quang vô hình vô dạng chém vào trên hư không, làm cho hư không vặn vẹo kia trực tiếp vỡ ra, không gian vặn vẹo biến mất không thấy gì nữa. Không gian hỗn loạn đang chấn động cũng trở nên gần như bình thường lại.
Một vết nứt nhanh chóng lan tràn, mở rộng ra. Theo vết nứt không ngừng mở rộng, bên trong tản mát ra lực lượng chấn động tinh thuần, không gì so bì nổi. Tuy rằng không quá mạnh, nhưng lại như cơn gió mát thổi qua khuôn mặt mọi người, làm cho thân thể mọi người trong lúc nhất thời có cảm giác thoải mái. Tinh thần sảng khoái, đầu óc trở nên vô cùng rõ ràng. Ngay cả tốc độ tư duy cũng nhanh hơn rất nhiều.
- Đây là lực lượng Bí cảnh.
Thanh Ẩn Vương ở bên cạnh Sở Mộ nói.
- Lực lượng Bí cảnh?
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một phen, hắn phát hiện ra loại lực lượng bí cảnh này rất là thần kỳ.
Vết nứt không ngừng mở rộng, cuối cùng hình thành một cái cửa hình bầu dục. bên trong là một mảnh màu trắng, căn bản không nhìn thấy mọi thứ bên trong.
- Chư vị, Bách Niên bí cảnh đã mở ra, có thể tiến vào. Chỉ có thể ở bên trong một ngày, có thể có được bao nhiêu thu hoạch thì đành phải xem năng lực của các vị rồi.
Đế Hoàng Thương Lan mở miệng nói.
Kể cả Sở Mộ, trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy nóng bỏng.
Bách Niên bí cảnh a, được xưng là nơi bên ngoài một ngày, bên trong tương đương với một trăm năm, đây là một bí cảnh rất là thần kỳ nha.
Mười người, mỗi một người đều là thiên tài chân chính, thậm chí là yêu nghiệt. bọn hắn tu luyện tới bước này trước sau cũng chỉ tốn mấy trăm năm mà thôi. Mặc dù nói độ khó tu luyện trong cấp độ Vạn Cổ cảnh khó hơn Niết Bàn cảnh rất nhiều lần. Nhưng mà sau khi tu luyện một trăm năm nữa, thực lực có thể tăng lên bao nhiêu cũng khó có thể tưởng tượng được. Cho nên trong lòng mọi người đều tràn ngập chờ mong...